Dịch: Cỏ Dại Team
Liễu Khuynh Ngữ là một cô gái vô cùng ưu tú, bọn họ ái mộ nàng cũng là chuyện bình thường dễ hiểu, mà thân là một trong bốn đại tiên môn, Ngũ sư huynh ngoại môn Thiên Cơ Các, Hoắc Hiên và Liễu Khuynh Ngữ quen biết qua ở hội thơ lần trước, từ đó đã thích nàng, chuyến này tận lực đến Học Viện Thiên Thủy cũng là vì nghe nói Liễu Khuynh Ngữ sẽ ở Học Viện Thiên Thủy.
Liễu Khuynh Ngữ khẽ lắc đầu, nói: "Xin lỗi, ta có chút việc."
"Vừa tới Học Viện Thiên Thủy có thể có chuyện gì?"
Hoắc Hiên hỏi.
"Cậu Hoắc, cô Liễu đã nói có việc mà ngươi còn gặng hỏi cũng quá vô duyên đi, ngươi là gì của Liễu mà có quyền quản?" Lại là một tên con trai khác cười đi tới.
"Cô Liễu đã có hẹn với ta rồi, cậu Hoắc chờ đi." Trương Thiếu Hồng khóe miệng khẽ nhếch lên nói với Hoắc Hiên.
Đương nhiên là hắn cũng không có hẹn với nàng, nhưng mà hắn nói vậy mục đích là để giải vây cho Liễu Khuynh Ngữ, đồng thời để người chung quanh kinh ngạc, nghĩ hắn thật sự đã có hẹn với Liễu Khuynh Ngữ, đến lúc đó lại kiếm cớ này để giải thích lí do vì sao mình giải thích cho nàng, nói không chừng nàng vì cảm tạ liền đồng ý hẹn hò cùng mình, kể từ đó, một công ba việc!
Trong lúc nhất thời, mấy người trên đài cũng không nhìn những người phía dưới nữa mà bắt đầu đi bắt chuyện với mấy cô gái.
Mà Liễu Khuynh Ngữ một bên khác căn bản không thèm nói chuyện với bọn hắn, nàng đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn theo nàng.
"Anh Diệp, Khuynh Ngữ có một vế đối mà ta đối mãi không ra, không biết anh Diệp có thời gian không, có thể giải đáp giúp Khuynh Ngữ được không?"
Trương Thiếu Hồng: ? ? ?
Hoắc Hiên: ? ? ?
Đám người: ? ? ?
Trong nháy mắt đó tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Hai vị thiên tài này đang suy nghĩ đủ mọi cách để bắt chuyện với Liễu Khuynh Ngữ, mà Liễu Khuynh Ngữ lại chủ động tìm Diệp Thiên Dật nói chuyện?
Trong mắt Liễu Khuynh Ngữ, Diệp Thiên Dật rất có thực lực, đương nhiên là thực lực về văn thơ và văn chương, nàng ấy vô cùng ngưỡng mộ, thậm chí nàng ấy còn cảm thấy mình kém hơn so với Diệp Thiên Dật, và nàng ấy muốn cùng Diệp Thiên Dật giao lưu bàn luận để học hỏi thêm.
Diệp Thiên Dật vốn dĩ rất muốn đồng ý, nhưng hắn liếc nhìn Bạch Hàn Tuyết bên cạnh một cái, sau đó ho khan nói: "Để sau rồi nói."
Tất cả mọi người:? ? ?
Cái quái gì thế này? Một số người khác có tư cách, là thiên tài mời Liễu Khuynh Ngữ, thậm chí bọn họ còn phải khiêu chiến vì Liễu Khuynh Ngữ mà nàng còn chẳng đồng ý, ngược lại Liễu Khuynh Ngữ chủ động mời Diệp Thiên Dật... nhưng Diệp Thiên Dật lại không đồng ý!?
Cú sốc này là không thể tưởng tượng được.
Và thân phận của Liễu Khuynh Ngữ đương nhiên là cao nhất trong số những người ở đây, thân phận cũng không kém Hà Thường Vũ, người kế thừa tương lai của Linh Kiếm Phái! Ai trong số họ có thể bắt chuyện được cơ chứ? Bình thường họ không có cơ hội gặp nàng, bây giờ nàng cũng đang học ở Học viện Thiên Thủy, nhưng nàng lại đi chủ động nói chuyện với một sinh của Học viện Thiên Thủy?
Hắn ta có gì tốt đẹp cơ chứ? Chẳng phải chỉ là đẹp trai hơn họ một chút, đẹp trai hơn một chút, và đẹp trai hơn chín mươi tám điểm thôi sao?
Liễu Khuynh Ngữ khẽ gật đầu; "Vậy thì Khuynh Ngữ sẽ tìm ngươi lúc nào ngươi thời gian."
"Được, được rồi, các vị cũng nên giải tán thôi, thứ cần học hỏi cũng đã được học hỏi rồi, thứ cần giao lưu thì cũng đã giao lưu rồi."
Lý Bác Nhân đi tới và nói.
"Được thôi Viện trưởng."
"Ấy ấy ấy, đợi đã!"
Lúc này nghe Diệp Thiên Dật kêu lại, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía hắn.
"Diệp Thiên Dật, ngươi lại có chuyện gì nữa!"
Nhìn Diệp Thiên Dật, Lý Bác Nhân thực sự lo lắng cho hắn! Hắn đang định làm gì nữa!
Sau đó Diệp Thiên Dật nói: "Viện trưởng, không phải ngài vừa nói rằng chúng ta có thể giao lưu và học hỏi lẫn nhau với những thiên tài này sao?"
Lý Bác Nhân gật đầu: "Ta có nói, có chuyện gì sao?"
"Vậy thì bắt đầu thôi, ta hy vọng sẽ học hỏi được từ tất cả những thiên tài xuất chúng từ mọi miền đất nước và tất cả các môn phái lớn!"
Diệp Thiên Dật nói.
Chà--
Lời nói của Diệp Thiên Dật lập tức gây náo động!
"Đệch! Tên Diệp Thiên Dật này điên rồi phải không? Mặc dù hắn ta đẹp trai, mặc dù vừa rồi hắn cũng giúp chúng ta hả giận, nhưng hắn ta đang nói cái gì thế? Hắn ta muốn thách thức mọi người à?"
"Mẹ nó, cảnh giới thấp nhất của những người này ít gì cũng là Huyền Thiên cảnh ngũ giai, và thậm chí còn có người là Pháp Tắc cảnh, quên đi, vì họ đến từ các giáo phái và gia tộc khác nhau, nên sức mạnh của họ phải khác biệt chứ, Diệp Thiên Dật nghĩ rằng hắn ta có thể bất khả chiến bại khi đối đầu với những kẻ mạnh như này hay sao?"
"Thành thật mà nói, ta thực sự cảm thấy vừa rồi Diệp Thiên Dật đã lấy lại được mặt mũi cho Học viện Thiên Thủy chúng ta. Nhưng mà bây giờ... hắn lại vừa nhấc một tảng đá tự đập vào chân của mình kìa, này, ta vốn nghĩ rằng Học viện Thiên Thủy là trọng điểm của cả một thành phố, cứ như thế này thì sẽ lại bị hủy hoại trong tay của hắn mất thôi ”.
"..."
Diệp Thiên Dật nghĩ cái quái gì mà lại nói những điều này? Còn không phải là vì giá trị cuồng ngạo hay sao? Hệ thống này cần phải đánh bại võ giả để nhận được giá trị cuồng ngạo, và nếu đánh bại được võ giả càng mạnh, giá trị cuồng ngạo nhận được càng nhiều! Tình cờ có một hệ thống tốt như vậy, và những thiên tài này cũng đang ở đây, vì vậy chúng ta hãy tiện thể cùng nhau triển thôi.
Bình thường thì Diệp Thiên Dật không phải là đối thủ của bất kỳ ai trong số những người này, nhưng bây giờ thì khác, với Hệ thống Võ Thần nhập thân, hắn ta chính là một vị thần!
Nghe những lời của Diệp Thiên Dật, Bạch Hàn Tuyết cắn môi, hắn định làm gì? Những người này thậm chí có cả người ở Pháp Tắc cảnh, tại sao hắn phải như vậy cơ chứ?
Còn những thiên tài kia thì đều mỉm cười.
"Hahaha, muốn thách thức tất cả chúng ta sao? Hahaha-"
Có người không nhịn được cười.