Dịch: Cỏ Dại Team
Tâm lý bình thường, thiên tài đến một nơi nhỏ bé như vậy, trong mắt mỗi người đều là phải đặt chân đến một nơi mà bọn họ bình thường khinh thường trong cả kiếp này, hình như trong số những bá hộ ở đây, thì có mấy kẻ mà chẳng kiêu ngạo cơ chứ? Bề ngoài có thể rất tốt bụng, thậm chí có thể giúp đỡ người nghèo, nhưng thực tế chúng có xem trọng bọn họ không?
Ở nơi này, Đế quốc Thiên Thủy, kẻ mạnh nhất được biết đến là hoàng đế đang ở Thiên Tôn cảnh, chính là vị này đây, đây chính là Đế quốc Thiên Thủy, còn bọn họ thì sao? Có rất nhiều gia tộc có Thiên Tôn cảnh, và nhiều hơn nữa là Thiên Tôn cảnh của các Tông môn... Học viện Thiên Thủy tính là cái gì, Đế quốc Thiên Thủy trong mắt họ có là cái thá gì cơ chứ? Bây giờ nghe một người nói những điều như thế này, nó giống như một người ăn xin chỉ vào một người tỷ phú và nói rằng ngươi không giàu bằng ta, đúng lá cười chết bọn họ mất?"
"Ngu ngốc!"
Hà Thường Vũ nói với một vẻ chế nhạo, hắn muốn xem liệu có cơ hội thích hợp nào để hạ nhục tên Thiên Dật kia trước mặt mọi người trước khi hắn ta chết không. Bây giờ đã có rồi!
"Nào! Ta đây là người đầu tiên sẽ chấp nhận thử thách của ngươi!"
Vút ...
Sau đó, một tên tiểu tử nhảy tới trước mặt Diệp Thiên Dật.
"Trần Siêu Việt, đệ tử của Thất trưởng lão Nội các Nam Ninh Các! Cảnh giới Huyền Thiên cảnh bát giai, xin chỉ giáo!"
Trần Siêu Việt xuất cho Diệp Thiên Dật một quyền!
Hít--
Mọi người hít thở một hơi.
Có bao nhiêu Huyền Thiên cảnh ở Học viện Thiên Thủy chứ? Tần Triều và Lâm Trường Thiên đều là sơ cấp Huyền Thiên cảnh, tên này đã nhảy lên đến Huyền Thiên cảnh bát giai, Diệp Thiên Dật này đúng thật là muốn tìm chết mà!
"Diệp Thiên Dật, học sinh lớp trung cấp của Học viện Thiên Thủy, cảnh giới, Huyền Thiên cảnh nhị giai! Xin chỉ giáo!" Diệp Thiên Dật nắm chặt tay.
"Phụt - hahaha!"
"Huyền Thiên cảnh nhị giai? Huyền Thiên cảnh nhị giai đang ở đây để thách thức chúng ta sao?"
"Chắc chắn rồi, người điếc thì không sợ súng, có lẽ hắn cho rằng mình đã rất mạnh ở Đế quốc Thiên Thủy nhỏ bé này rồi, là Huyền Thiên cảnh nhị giai đã là rất lợi hại rồi đấy, thật không ngờ, này... Thật sự là đáng thương."
"..."
Bọn họ cho rằng người ở cái nơi nhỏ bé này thật là thú vị, là ếch ngồi đáy giếng, đang nhìn Diệp Thiên Dật như đang nhìn một trò hề mà thôi.
Liễu Khuynh Ngữ muốn rời đi, nhưng khi nghe thấy lời nói của Diệp Thiên Dật, nàng cũng dừng lại.
Nếu những bài thơ và văn chương của anh Diệp mạnh mẽ như vậy, liệu trận chiến này sẽ như thế nào? Tại sao lại dám thách thức bọn họ nếu hắn không phải là một người lợi hại cơ chứ?
Trần Siêu Việt cười cười: “Ta nói này người anh em, Huyền Thiên cảnh nhị giai không thể đánh lại ta đâu.”
"Đánh chứ, tại sao không đánh? Ta sẽ đánh bại bát giai của ngươi bằng thực lực Huyền Thiên cảnh nhị giai của ta, không phải chứng tỏ rằng ta mạnh hơn ngươi sao?"
"Hahaha-"
Trần Siêu Việt bật cười.
"Được! Vậy thì đánh!"
Sau đó mọi người bước sang một bên, và toàn bộ quảng trường được để lại cho họ làm sân thi đấu.
Bạch Hàn Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật lo lắng.
Hắn ở Huyền Thiên cảnh cũng đã khiến Bạch Hàn Tuyết rất ngạc nhiên rồi, tại sao gã lại dám đánh với Huyền Thiên cảnh bát giai nữa cơ chứ?
Lý Bác Nhân cũng thầm lắc đầu, nhìn thấy Đại trưởng lão của Thiên Cơ Các tặng lễ vật cho Diệp Thiên Dật, mặc dù không hiểu tại sao nhưng hắn biết Diệp Thiên Dật cũng không được lợi hại cho lắm, có lẽ Diệp Thiên Dật vẫn là lợi hại ở thành Thánh Thiên Thủy, nhưng bây giờ thì ...
“Cậu Diệp, ngươi có thể chịu nổi một đòn của ta sao.” Trần Siêu Việt cười khẩy!
Sau đó, Trần Siêu Việt tạo ra một tuyệt tác sấm sét, và bóng dáng của hắn ta lao tới trước mặt Diệp Thiên Dật như một tia chớp, và một quyền lao thẳng đi.
Nhiều người đã nhắm mắt theo bản năng.
Diệp Thiên Dật khẽ nhếch khóe miệng lên.
"Võ Thần nhập thân!"
Diệp Thiên Dật trực tiếp dùng thẻ Võ Thần Đồ Sơn Hồng Hồng, tuyệt đối bất khả chiến bại trong cận chiến, và sau đó cũng trả lại một cú đấm.
"Tự tìm cái chết!"
Bùm--
Khoảnh khắc tiêp theo...
Mọi người tròn mắt sững sờ.
Trần Siêu Việt mãnh liệt bậc nhất kia bay ra xa khi chạm vào nắm đấm của Diệp Thiên Dật, rơi xuống rất xa, thậm chí trực tiếp lõm ra một cái hố lớn.
Tất cả mọi người:? ? ?
"Ting ... Giá trị cuồng ngạo +200000."
Diệp Thiên Dật câm lặng không nói nên lời.
Xét cho cùng, đó là một lá bài Võ Thần có thể chiến đấu được với Thần tiên tỷ tỷ, hắn cũng không biết cảnh giới thực của mình là lớn đến bao nhiêu, hắn ta thậm chí còn chẳng sử dụng sức mạnh, thậm chí là sức mạnh tâm linh của mình cũng chẳng dùng đến, và sau đó là đã như vậy rồi.
Ừng ực--
Mọi người đều nuốt nước bọt, nắm đấm của Huyền Thiên cảnh bát giai, phải cần đến Huyền Thiên cảnh thập giai thì mới đánh lại được đúng không? Có phải hắn ta đang giả vờ là thực lực của hắn thấp hay không? Không, họ hoàn toàn không cảm nhận được cảnh giới của hắn ta khi tung ra chiêu vừa nãy... chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ hắn ta lại có thể đánh bay Trần Siêu Việt bằng một cú đấm đơn giản như vậy sao?
"Thực xin lỗi, ta là người có sức mạnh thiên phú, ta luyện được khi ôm mấy em gái và vui vẻ với mấy ẻm, đặc biệt là sức mạnh của hai cánh tay này, cảnh giới không thể nhìn từ góc độ bình thường được! Người tiếp theo!" Diệp Thiên Dật khóe miệng bỗng nhếch lên một ít, giá trị cuồng ngạo này đã được tăng thêm rất nhiều!
Tất cả mọi người:? ? ?
Mẹ nó, ngươi có đủ mạnh để bù đắp khoảng cách sáu cấp của Huyền Thiên cảnh sao? Ngươi nói rằng ngươi nói thế là bọn ta tin đấy à, tin cái đầu nhà ngươi ấy...
Vào lúc này, ánh mắt nghi ngờ của mọi người đối với Diệp Thiên Dật đã bị xua tan!
Hắn ta không phải là một tên ngốc! Hắn ta thật sự có thực lực sao?
Nhưng vài ngày trước, hắn vì đánh với Bạch Thiên Hạo ở Huyền Thiên cảnh ngũ giai mà ngất xỉu, chỉ vài ngày trước thôi, vậy mà giờ hắn đã đánh được Huyền Thiên cảnh bát giai sao?
Những thiên tài đã coi thường Diệp Thiên Dật , giờ phút này phải đối mặt với hắn! Mọi người đều bị kích thích để nhất định phải ra chiến đấu.
Lúc này Phong Nhã từ phía sau bước vào, tối hôm qua nàng bị ám sát, nếu không hôm nay nàng sẽ không đến muộn như vậy, nhưng không ngờ lúc mới tới nàng lại gặp phải cảnh tượng thú vị như vậy, một anh đẹp trai tuấn tú Huyền Thiên cảnh nhị giai không hề phóng ra bất cứ chút loại linh lực nào, đương nhiên nhìn bề ngoài nếu không thấy phát ra linh lực, nàng cũng không biết, lại đánh thắng được Trần Siêu Việt Huyền Thiên cảnh bát giai, nàng cảm thấy khá là thú vị.
Tất nhiên nàng không thể nhận ra Diệp Thiên Dật, tại sao? Bởi vì bọn họ đều từ trái đất xuyên qua bằng linh hồn, thân thể này khác với thân thể của bọn họ trên trái đất, cho nên chỉ nhìn mặt là không thể nhận ra nhau, nhưng điều thật sự hoàn mỹ đó chính là Diệp Thiên Dật vẫn đang ở trong một cơ thể của một người đàn ông rất đẹp trai, và nàng ấy cũng là một cô gái rất xinh đẹp, mặc dù lúc trước nàng ấy cũng là một người rất xinh đẹp, và Diệp Thiên Dật cũng là một người rất đẹp tria.
Nhưng ngoại hình không quan trọng, tâm hồn mới là quan trọng nhất!
Trần Siêu Việt xấu hổ đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi, không nói gì, cảm nhận được sức mạnh thuần túy đè bẹp mình, cũng không muốn nói nhiều.
"Để ta thử!"
Lúc này, một người đàn ông khác đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật.
"Đệ tử của Tam trưởng lão Bắc Minh cung, Thạch Anh Kiệt, Huyền Thiên cảnh cửu giai, xin chỉ giáo!"
Thạch Anh Kiệt ôm quyền chào hỏi với Diệp Thiên Dật.
Nếu như hắn dám đi lên, chứng tỏ cảnh giới của hắn không dưới Huyền Thiên cảnh bát giai.
"Đến đi!"
Diệp Thiên Dật vặn cổ!
"Có thể thấy Diệp huynh đài có thể lực rất cường đại, vừa rồi anh Trần chỉ là bất cẩn, nhưng ta thì sẽ không bất cẩn như vậy đâu, ta sẽ nghiêm túc đấu với ngươi!"