Diệp Thiên Dật dẫn theo mấy vạn Thái Cổ Thần Vương cảnh đứng ở ngay tại đó, bốn phương tám hướng, hàng vạn Thần cơ, đạn pháo đủ loại, sấm sét, lửa điện nổ ầm ầm về phía Thần Cơ môn.
Một kết giới cường đại xuất hiện xung quanh Thần Cơ môn, dễ dàng ngăn chặn tất thảy những lực lượng khổng lồ ấy!
Ngay tại thời điểm này, có người cho rằng tên Diệp Thiên Dật này đang giả vờ, ngươi mang theo bao nhiêu người mà dám cả gan đến Thần Cơ môn gây sự? Ngươi dẫn theo đám người này đến Thần Cơ môn thương lượng còn được, nhưng ngươi lại muốn hủy diệt Thần Cơ môn? Ngươi dựa vào cái gì? Giả vờ gì chứ?
Lúc này vẫn có một số người, thật lòng khâm phục Diệp Thiên Dật.
Mẹ nó!
Một thiếu niên hơn hai mươi tuổi, hoàn thành được bao nhiêu sự tích, bao nhiêu việc trước đây bọn họ đã từng mơ tưởng tới, muốn làm nhưng tuyệt nhiên lại không thể làm được? Vậy mà hắn đều thực hiện được rồi.
Bây giờ hắn dẫn người đến làm loạn Thần Cơ môn, ngươi nói ngươi không bái phục hắn sao? Tuyết đối phải bái phục.
“Diệp tông chủ, không phải là ngươi có phần quá đáng rồi sao? Ngươi cho rằng Thần Cơ môn dễ bị ức hiếp vậy sao?
Một lão giả đứng trước Thần Cơ môn, nhìn thấy lửa đạn đập vào bên trên kết giới, hừ lạnh một tiếng.
Lạch cạch ——
Diệp Thiên Dật búng tay một cái, những chiếc Thần cơ ngừng bắn.
“Ta không biết các ngươi có dễ bị ức hiếp hay không, ta chỉ biết Diệp Thiên Dật ta rất dễ bị ức hiếp, như thế nào? Mặc tông chủ của Thần Cơ môn các người tại sao không ra mặt? Bảo hắn ra đây.”
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc sau đó hô to lên.
Có không ít người cách đó không xa đều đang chú ý đến sự việc này, khi bọn họ nghe thấy sự việc này đều nghĩ rằng chắc chắn có liên quan đến bài viết trên Weibo mà Diệp Thiên Dật đăng lên ngày hôm qua.
Hơn nữa, bọn họ cảm thấy Thần Cơ môn có vấn đề, nếu không sao Diệp Thiên Dật lại đến đây gây chuyện?
Nguyên nhân hắn dám cả gan đến đây, không phải vì sức mạnh của hắn nhiều bao nhiêu, mà là hắn cảm thấy mình có lí.
Nhiều người cũng hiểu được điều đó.
Vậy để xem tình huống cụ thể đã.
“Tông chủ đang bận chuyện của Tông môn, hiện tại không có mặt ở đây.”
Lão giả kia lên tiếng.
“Thần Cơ môn bị tấn công mà Mặc tông chủ không ở đây à, ta đương nhiên đánh không lại Thần Cơ môn các ngươi rồi, chẳng qua ta đến đây để chọc các ngươi một chút thôi, như nào? Thần Cơ môn mấy người không phái cường giả ra đây chiến đấu với bọn ta à?”
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.
“Náo loạn nho nhỏ này, Thần Cơ môn không cần quan tâm, như vậy thì bây giờ các ngươi có thể quay về rồi chứ?”
Vị lão giả kia nói.
“Trở về? Hahahaha.”
Diệp Thiên Dật cười lớn tiếng.
“Quay về cái đầu ngươi đấy, còn lâu mới về.”
Diệp Thiên Dật chửi ầm lên.
Mọi người: ????
Nói thật, chẳng ai ngờ tới nước đi này luôn.
Mẹ nó!
Một tên điên!
“Diệp Thiên Dật, ngươi đừng có mà tự phụ! Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi nghĩ Thần Cơ môn không ra mặt là vì sợ ngươi sao? Thần Cơ môn bọn ta là thế lực thần cấp, quang minh lỗi lạc, cho dù ngươi vô duyên vô cớ đến đây tấn công, Thần Cơ môn bọn ta cũng không muốn xuống tay với ngươi, ngươi đừng ở đây hùng hổ hăm dọa.”
Một lão giả căm phẫn chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
“Hừ, quang minh lỗi lạc, hẳn là quang minh lỗi lạc đấy. Ngươi bảo Mặc tông chủ các ngươi ra đây, hỏi xem hắn có dám tự mình nói quang minh lỗi lạc hay không?”
Mọi người nghe Diệp Thiên Dật nói vậy đều biết, chắc chắn là có chuyện lớn.
“Ngươi còn muốn gì nữa? Là sự việc xảy ra trước kia sao? Về chuyện lần trước, là lỗi của Thần Cơ môn, bọn ta cũng đã xin lỗi ngươi rồi. Nếu ngươi cảm thấy chưa đủ, bọn ta có thể đền bù thêm. Nhưng ngươi như thế này là có ý gì?”
Diệp Thiên Dật lấy ra chiếc nhẫn không gian rồi ném nó qua.
“Ta đã nhận quà tạ lỗi rồi, đây là chuyện nên làm, chiếc nhẫn không gian này là phí bịt miệng do Mặc tông chủ các ngươi đưa cho ta, ta còn chưa trả lại.”
Mọi người: ???
Phí bịt miệng? Phí bịt miệng gì??
Nhìn mọi người ai cũng chết lặng.
Biết ngay là có vụ gì hot mà.
Mặc Văn Khải xuất hiện, đứng ở phía trước tông môn.
Hắn biết bản thân không xuất hiện không được.
“Ái chà. Không phải Mặc tông chủ không có ở đây sao? Trở về rồi à!”
Diệp Thiên Dật cười lên một tiếng.
“Diệp tông chủ, rõ ràng đây là chuyện nhỏ, sao lại cứ phải làm lớn chuyện thế này?”
"Chuyện nhỏ sao? Ta đã nói rồi, ta chấp nhận lời xin lỗi của ngươi, nhưng ta hy vọng các ngươi giải thích rõ ngọn nguồn, nguyên nhân của sự việc, nhưng các ngươi không nói, cũng được thôi, nhưng sau đó Mặc tông chủ ngươi lại đến Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, đưa ta chiếc nhẫn không gian này để bịt miệng không được tiết lộ ra bên ngoài, vậy thì xin lỗi ta không thể nhượng bộ được. Ta không quan tâm liệu chuyện này có liên quan đến thanh danh của các ngươi không, hay là xuất phát từ mục đích cá nhân của Mặc tông chủ. Ta chỉ hy vọng mọi người đều có thể biết về sự việc này.”
Diệp Thiên Dật tiếp tục nói: “Sự việc lần này, cách làm của các ngươi có liên quan đến thái độ. Lời xin lỗi ai cũng có thể nói, nhưng xin lỗi có thể giải quyết được chuyện này sao? Yêu cầu của ta có quá đáng lắm không? Mặc tông chủ, người còn gì muốn nói nữa không?”
“Diệp tông chủ, bản tông chủ đã nói rõ ràng với ngươi rồi mà.”
"Ta đã nói rồi, ta sẽ không cân nhắc những chuyện này, sẽ không suy nghĩ những thứ này đối với ngươi, ta chỉ biết ngươi đã xin lỗi, nhưng thái độ của ngươi không thể hiện cho ta thấy ngươi hối hận ở chỗ nào, có lẽ là bởi vì lai lịch ta quá nhỏ nên các ngươi không hề xem ta ra gì, vậy ta có thể làm được gì? Ta chỉ có thể làm thế này thôi, Thần Cơ môn, ta cũng sợ! Ta chỉ muốn các ngươi làm cho ta hài lòng."
Sau đó Diệp Thiên Dật lại nói: “Bây giờ ta chỉ muốn Mặc tông chủ của các ngươi nói ra hết sự thật với mọi người, chuyện này có vấn đề gì không?”
Mặc Văn Khải không nói gì.
“Vậy ngươi không nói rõ sự tình, trong lòng ta cảm thấy không cam tâm. Ta mang binh đến hủy diệt Thần Cơ môn, các ngươi có ý kiến gì không?”
Diệp Thiên Dật lại hỏi.
“Được rồi. Nếu như Mặc tông chủ không có gì để nói, thì ta sẽ tự mình nói ra.”
Sau đó Diệp Thiên Dật rót linh lực vào giọng nói.
“Trước đây ta được con trai của Mặc tông chủ là Mặc Bạch mời đến Thần Cơ môn để tham gia họp báo. Sau đó Mặc Lâm chết, ta bị coi là hung thủ giết người. Thần Cơ môn bắt đầu truy sát đuổi giết ta.”
Giọng của hắn rất lớn, tất cả mọi người đều nghe thấy.
“Sau này, khi mọi chuyện được giải quyết, Thần Cơ môn đã xin lỗi ta. Nhưng họ không bằng lòng nói ra sự thật, bởi vì bọn họ sợ ảnh hướng đến hình tượng của Thần Cơ môn, hoặc là vẫn còn nguyên nhân nào khác ta cũng không rõ, đúng vậy, ta có thể hiểu được, nhưng ta không thể chấp nhận, vì ta không cam tâm, ít nhất ta muốn để cho mọi người hiểu được đã xảy ra chuyện gì.”
Diệp Thiên Dật vẫn tiếp tục nói: “Mặc Bạch bảo Mặc Lâm vào điều khiển Thần cơ, sau đó lại mời ta đến tác chiến, thử tính năng của Thần cơ, việc làm của ta đã khiến cho Thần cơ phát nổ, Mặc Lâm chết, sau đó mọi người lại đổ cho ta là hung thủ giết người. Đây là lí do của sự việc này, nhưng kết quả cuối cùng là gì?”
Diệp Thiên Dật nhìn về phía đám người Thần Cơ môn và hét lên: “Kết quả cuối cùng là, Mặc Bạch đã động tay động chân trước đó với thần cơ, hắn lợi dụng lúc ta công kích Thần cơ, gài kíp nổ dẫn đến cái chết của Mặc Lâm, đồng thời vu oan giá họa cho ta. Cho nên, đây mới chính là chân tướng của sự việc.”
Xôn xao ——
Mọi người được một phen náo nhiệt.