Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1775 - Chương 1774: Thần Cơ Môn… Không Còn Gì Cả?

Chương 1774: Thần Cơ môn… không còn gì cả?
Chương 1774: Thần Cơ môn… không còn gì cả?

Loại tin tức như này thật sự mang tính chấn động.

Mặc dù bọn họ biết là có chuyện lớn xảy ra, nhưng không nghĩ chuyện lại lớn đến mức này.

“Mẹ nó, hóa ra là vậy sao? Là Mặc Bạch sao? Hóa ra là như thế này.”

“Mặc Bạch thích Nữ hoàng của Đế quốc Nguyệt Thần, thế mà Nữ hoàng lại là người yêu của Diệp Thiên Dật. Đây chính là động cơ của Mặc Bạch. Mẹ nó! Tên Mặc Bạch này quá nham hiểm rồi.”

“Thảo nào Diệp Thiên Dật giận dữ như thế này, thậm chí không tiếc bỏ ra công sức lớn đến như vậy để đến Thần Cơ môn tranh luận. Lần này đến tấn công Thần Cơ môn, hoa ra là do nguyên nhân này. Diệp Thiên Dật hoàn toàn chiếm lý, chẳng trách Thần Cơ môn không hề phản bác lại. Bọn họ quả nhiên bị nói trúng tim đen rồi.”

“Chuyện này thật sự bẽ mặt, thảo nào Thần Cơ môn không muốn công bố cho mọi người biết, bất kể xuất phát từ việc bảo vệ danh tiếng của Thần Cơ môn, hay là bảo vệ tên Mặc Bạch kia, bọn họ cũng không bằng lòng nói ra sự thật. Diệp Thiên Dật trở thành nạn nhân, tất nhiên là không vừa lòng rồi. Hẳn là hắn rất khó chịu.”

“Lần này ta sẽ đứng bên phía Diệp Thiên Dật.”

“………….”

Mọi người xôn xao bàn tán.

Mặc Văn Khải nghiến răng nghiến lợi.

Khốn nạn!

“Tông chủ, chuyện này…….. là thật sao?”

Đừng nói đến những người khác, người của Thần Cơ môn bọn họ cũng nhìn Mặc Văn Khải với vẻ mặt kinh ngạc.

Chuyện này không nhiều người biết, cho dù là người của Thần Cơ môn thì cũng chỉ vỏn vẹn vài ba người biết chuyện này, kể cả người thân của Mặc Bạch, mẹ của hắn cũng không hề biết chuyện này.

“Diệp Thiên Dật, đủ rồi chứ?”

Mặc Văn Khải không đáp lại bọn họ, mà chỉ nhìn Diệp Thiên Dật nói.

“Thế nào? Mặc tông chủ, nhìn ngươi có vẻ tức giận nhỉ? Ta chỉ nói ra sự thật, ngươi dựa vào cái gì mà tức giận? Ngươi xin lỗi ta, ta nói chuyện này nhất định ngươi phải làm để thể hiện thành ý, nhưng ngươi không làm, cậy ngươi là thật lòng xin lỗi sao? Ngươi thật sự nhận ra lỗi lầm của Thần Cơ môn sao? Hay là ngươi hoàn toàn không coi một Thiên Thần cảnh nhỏ bé như ta ra gì, ngươi chỉ xin lỗi cho có lệ thôi?”

Diệp Thiên Dật hỏi dồn Mặc Văn Khải.

Mặc Văn Khải không nói lời nào.

“Ta nói cho ngươi biết, vẫn chưa đủ đâu! Ta nói ra chuyện này, là vì ta không chấp nhận lời xin lỗi trước đây của Thần Cơ môn, các ngươi căn bản không hề áy náy, vậy thì…… chuyện ta muốn nói là…”

Đôi mắt Diệp Thiên Dật nghiêm lại.

“Chúng ta là kẻ thù của nhau, ta rất không hài lòng, ta cảm giác mình như là một thằng hề, vậy thì……. Diệp Thiên Dật ta và Thần Cơ môn các ngươi, là kẻ thù không đội trời chung! Thần Cơ môn các ngươi cũng không nhất thiết phải tồn tại nữa.”

Diệp Thiên Dật rất tức giận! Hắn thật sự rất tức giận!

Một sự việc cỏn con thế thôi, các ngươi nói lời xin lỗi thì Diệp Thiên Dật hắn thật sự sẽ tha thứ. Thế nhưng thái độ của Thần Cơ môn như thế này là sao?

Vậy thì, hắn sẽ không chấp nhận lời xin lỗi nữa.

Mọi người: ???

Nghe lời Diệp Thiên Dật nói, bọn họ cảm thấy mơ hồ.

Không phải chứ, tên Diệp Thiên Dật này có ý gì chứ?

Thần Cơ môn không nhất thiết phải tồn tại nữa?

Ý của hắn là gì?

Hắn muốn tiêu diệt Thần Cơ môn.

“Khoan đã.”

Đột nhiên, một bóng dáng lao đến bên cạnh Diệp Thiên Dật, đè tay của hắn xuống.

Giang Khuynh Nguyệt

“Không đến nỗi vậy.”

Giang Khuỵnh Nguyệt nhìn Diệp Thiên Dật nói.

Mọi người đều sửng sốt.

Giang Khuynh Nghiệp mang khăn che mặt, không ai biết nàng là ai, có lẽ là hồng nhan tri kỷ của Diệp Thiên Dật.

“Không phải ngươi muốn dùng Tà Đế Lệnh đấy chứ?”

Diệp Thiên Dật: “………..”

“Đám Thần Cơ môn này đáng để ngươi sử dụng Tà Đế Lệnh sao?”

Giang Khuynh Nguyệt: ????

Không phải……

Thực ra lúc nàng ở gần đó, khi nghe Diệp Thiên Dật nói ra điều này, trong tiềm thức Giang Khuynh Nguyệt nghĩ rằng hắn sẽ dùng Tà Đế Lệnh, lấy thân phận Tà Đế ra lệnh cho một trăm lẻ tám tông, bởi vì nàng nghĩ rằng, Diệp Thiêt Dật muốn khiến cho Thần Cơ môn biến mất, xem ra cũng chỉ có cách này.

Đây là Thần Cơ môn đấy, chưa kể còn có hàng vạn Thái Cổ Thần Vương cảnh xung quanh, thậm chí sức mạnh ngươi tăng lên gấp bội cũng đừng nghĩ đến việc có thể gây tổn hại đến Thần Cơ môn.

“Không phải?”

Diệp Thiên Dật nói: “Đương nhiên không phải rồi, lui ra sau đi.”

Sau đó Giang Khuynh Nguyệt rời đi.

Không phải là tốt rồi.

Mặc dù Diệp Thiên Dật có quyền tự do sử dụng Tà Đế Lệnh, nhưng bởi vì chuyện này mà động tới Tà Đế Lệnh, nàng cảm thấy thật sự không đáng.

Nàng lo lắng Diệp Thiên Dật sẽ hành động theo cảm tính.

“Được lắm. Diệp Tông chủ thật có khí phách, lời xin lỗi cũng đã xin lỗi, sự việc cũng đã nói ra, bây giờ không còn gì để nói, ta cũng muốn biết ngươi làm cách nào để khiến Thần Cơ môn bị phá hủy?”

Mặc Văn Khải nhìn Diệp Thiên Dật chằm chằm nói.

Ai cũng muốn biết.

“Ta sẽ không giết người của Thần Cơ môn, bởi vị chuyện lần này không hề liên can đến bọn họ, hơn nữa ta không phải là kẻ giết người một cách bừa bãi. Ta chỉ muốn sự nghiệp hàng vạn năm của các ngươi hóa thành tro bụi!”

Đôi mắt Diệp Thiên Dật ngưng đọng.

Đại Hoang Tinh Vẫn: Chọn một khu vực có bán kính 100.000 mét, thả xuống Thiên Phạt Chi Lôi, cho dù là Thái Cổ Thần Vương cảnh cũng không ngoại lệ, trực tiếp bóp chết tất thảy. Số điểm cuồng ngạo tiêu hao: 0, cả đơi có thể hoán đổi một lần!

Đại Hoang Tinh Vẫn.

Một thứ bên trong Thương thành của hệ thống, cả đời chỉ có thể đổi một lần.

Có thể bóp chết hàng loạt cường giả, đồng thời có thể hủy diệt tất thảy trong một phạm vi có bán kính 100000 mét, phạm vi rất rộng, nhưng Diệp Thiên Dật không cần rộng như vậy, bởi vì hắn chỉ muốn phá hủy Thần Cơ môn!

Toàn bộ Thần Cơ môn lớn đến mức nào? Kích thước tổng hợp của toàn bộ Thần Cơ môn có lẽ lớn hơn tổng diện tích của một quận!

Tóc của Diệp Thiên Dật đang nhảy múa, và cả quần áo của hắn cũng đang nhảy múa điên cuồng.

Đồng thời lúc đó, phía trên hư không, thiên địa dị tượng xuất hiện.

Khi mọi người ngẩng đầu lên thì nhìn thấy biến hóa bất ngờ.

Đen kịt!

Trời đất đều tối đen!

“Đây? Đây là thiên địa dị tượng cấp bậc gì vậy?

Bọn họ đều là cường giả, khi họ ngẩng đầu lên, cảm nhận lực lượng của thiên địa dị tượng này, bọn họ cảm thấy thật khó tin.

Thiên địa dị tượng cũng chia cấp độ, cảm giác này giống như là Thiên Đạo tức giận!

Đây là… Diệp Thiên Dật dùng cái gì để tạo ra vậy?

Tình huống gì đây?

Đám người Mặc Văn Khải ngẩng đầu lên nhìn cũng thấy hoảng hốt.

“Triển khai họ tông đại trận.”

Soàn soạt -----

Đám cường giả cảm thấy cực kì bất an, ngay lập tức một kết giới để bao phủ lên Thần Cơ tông.

Mọi người nghẹn họng trân trân nhìn cảnh tượng đang diễn ra.

Tình huống gì đây chứ?

Hoàng Liên, bao gồm cả Giang Khuynh Nguyệt, thậm chí những cô gái không ở Thượng Vực đang chú ý tình hình bên này cũng đều chết lặng.

Đại ca à, có nhất thiết phải tức giận như vậy không?

Hơn nữa, làm sao mà ngươi có thể làm được như vậy?

“Vậy thì…. hủy diệt đi!”

Diệp Thiên Dật ném tàn thuốc trong tay xuống đất, sau đó xoay người tránh ra xa.

Khi Diệp Thiên Dật xoay người bỏ đi, sấm sét kinh thiên động địa cùng nhau ngưng tụ, đọng lại trên hư không, càng ngày càng dày đặc, rồi rơi xuống.

Ầm ——

Toàn bộ mặt đất đều rung chuyển!

Sau đó mọi người nhìn thấy, toàn bộ Thần Cơ môn bị một lực lượng không thể tưởng tượng nuốt chửng! Sau đó, một tiếng động lớn vang lên khiến lòng người chấn động, một đám mây hình nấm khổng lồ bốc lên, bụi bay mù mịt đầy trời.

Khi bụi bặm tan hết, hơn mười phút đã trôi qua, cảnh tượng trước mắt khiến mọi người hoàn toàn chết lặng.

Thần Cơ môn…….. không còn gì cả?

Bình Luận (0)
Comment