Thời gian chậm rãi trôi qua, trận chiến phía bên này vẫn tiếp tục, nhưng càng đánh lại càng ít người.
Bởi vì chết ở đây sẽ không phải chết thật, cùng lắm là có cảm giác đau đớn, vậy nên tất cả các thiên tài mới không chút kiêng kỵ trong lúc chiến đấu, bọn họ cũng không sợ bản thân lỡ tay làm thiên tài nào đó bị thương hoặc mất mạng!
Bởi vậy, trong kiểu chiến đấu này, có rất nhiều người tiêu đời, tốc độ cũng khá nhanh.
Bất tri bất giác sắp để Diệp Thiên Dật thành công rồi.
“Cmn!”
Chu Á Thành tức giận mắng một tiếng.
Mẹ nó!
Rõ ràng rất dễ dàng loại tên Diệp Thiên Dật này, nhưng tại sao hắn mãi vẫn không thể loại được vậy? Hắn không thể hiểu được.
Mà bây giờ…
Hắn quay sang bên kia liếc mắt nhìn.
Cmn?
Trên một ngọn núi nhỏ ở phía sau, Diệp Thiên Dật và Gia Cát Văn hai người ngồi đó chậm rãi nói chuyện.
Chu Á Thành???
Hắn nhất thời sững sờ tại chỗ.
Không đúng!
Không đúng!
Đầu não quay cuồng của hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó: “Dừng tay! đều dừng tay lại! Tất cả mọi người dừng tay lại!”
Chu Á Thành quát to một tiếng.
Linh lực truyền vào trong âm thanh tạo nên âm thanh rất lớn, đám người nhao nhao dừng chiến đấu, trừ một số người đã mất hết kiên nhẫn.
“Bị lừa rồi, chúng ta đều bị bọn hắn lừa rồi.”
Chu Á Thành quát to.
Triệu Văn Vũ đang chiến đấu đẫm máu cũng ngừng lại nhìn sang, đột nhiên đồng tử kịch liệt co rút lại.
“Cmn”
“Gia Cát Văn, ngươi!!”
Hắn tức giận giơ tay chỉ vào Gia Cát Văn.
Gia Cát Văn và Diệp Thiên Dật đứng lên, mỉm cười nhìn bọn họ.
“Thật ngại quá, Triệu huynh, ta cuối cùng vẫn cảm thấy Diệp huynh hợp với ta hơn, vậy nên cuối cùng vẫn là chọn đứng cùng một phía với Diệp huynh.”
Tạch tạch tạch _ _ _
Triệu Văn Vũ hai tay nắm chặt, con ngươi đỏ lên như máu.
Khốn khiếp! Khốn khiếp! Khốn khiếp!
Hắn bị lừa là chuyện nhỏ, nhưng hắn lại nghĩ, sao hắn lại dễ bị lừa đến vậy cơ chứ? Hắn cứ như vậy bị lừa gạt sao?
Quan trọng nhất là, hắn biết mọi người bên ngoài đều có thể nhìn thấy tất cả những thứ trong này, như vậy có thể nói, mình bị lừa đến quay mòng mòng, tất cả những người khác đều thấy được!
Thể diện của hắn! Thể diện của hắn!
“Khốn khiếp!”
Mắt Triệu Văn Vũ vừa ngưng lại!
“Tất cả mọi người, loại hết bọn hắn cho ta!”
Triệu Văn Vũ tức giận nói
Bị lừa rồi, việc đã đến nước này thì kết quả cũng đã định rồi, không có cách nào thay đổi nữa, vậy hiện tại việc duy nhất có thể làm để lấy lại mặt mũi chính là… loại bỏ bọn họ.
Ai cười đến cuối cùng mới là người cười đẹp nhất.
Những người kia đều đã ý thức được mình bị lừa, bọn họ đều thẹn quá hóa giận mà lao đến phía hai người!
Mà tại sao hai người này đến bây giờ vẫn dám ngồi đó xem kịch vậy?
Vì bọn họ đã chuẩn bị tốt hết cả rồi.
“Bắt đầu đi.”
Diệp Thiên Dật nói.
Gia Cát Văn nhẹ gật đầu.
“Mở!”
Xoát xoát xoát
Cùng thời điểm đó, xung quanh dâng lên từng mảng ánh sáng.
“Đây là cái gì?”
Những mảng ánh sáng này vây tất cả bọn họ lại cùng một chỗ.
Tất cả mọi người nhìn thấy trận địa ánh sáng này, đều có chút hoảng hốt.
Đây là do Gia Cát Văn ngưng tụ các loại trận pháp lại sau một khoảng thời gian dài.
“Đến rồi! Lục mang tinh mây trận!”
Bùm _ _
Trong một chớp mắt, từ trong không trung phía bên trên, hàng vạn sức mạnh lần lượt phần rơi xuống, bắn phá khu vực này, mà những người này, bọn họ đột nhiên phát hiện mình không thể động đậy được nữa.
Một vòng lớn xung quanh đều biến thành trận pháp cực kỳ lớn.
“Đây chính là thực lực của Gia Cát Văn sao?”
Rất nhiều người phía bên ngoài nhìn thấy cảnh này âm thầm kinh hãi.
Diệp Thiên Dật đã khiến bọn họ giật mình, đều là bắt nguồn từ kế hoạch của Diệp Thiên Dật, rất thành công, khiến nguy hiểm của bọn họ giảm đi ít nhất là một nửa, mà Gia Cát Văn, hoàn toàn là thể hiện sức mạnh của bản thân hắn!
Vùng phạm vi này lớn đến kinh người, tại một khu vực lớn như vậy ngưng tụ một trận pháp vô hình, đây là một thủ đoạn cực kỳ cực kỳ lợi hại!
Thời gian chậm rãi qua đi, khi cát vàng trên bầu trời tản đi, khu vực phía bên kia đều đã trống rỗng rồi!
Triệu Văn Vũ cùng mọi người từ phía trong khoang mô hình ngồi dậy.
Bọn họ cả mặt đều ngơ ngác.
Đã đi ra rồi?
Vừa nãy là sức mạnh nào đã loại bỏ bọn họ vậy?
Bọn họ đều không nhận ra được, tại nơi mình chiến đấu lại có sức mạnh cường đại như vậy ngưng tụ lại.
Trong đại điện Học viện Võ Thần.
“Gia Cát Văn này mạnh hơn so với trong tưởng tượng! Có lẽ mạnh hơn nhiều so với trong tư liệu mà chúng ta thu thập được.”
“Trước mắt mà nói, các phương diện khác còn chưa thể xác định, nhưng trong phương diện sáng tạo trận pháp có thể đã đạt đến trình độ cực kỳ khoa trương, có lẽ bên trong thế hệ trẻ tuổi, hắn thuộc diện không ai có thể so sánh được, cảm giác chính là như vậy.”
“Ừm, mà Diệp Thiên Dật này cũng tuyệt đối không đơn giản, hai người này đều cần phải đặc biệt chú ý! Bọn họ có lẽ sẽ vững vàng thăng cấp.”
“Viện trưởng, nếu Triệu Văn Vũ bị loại cũng thật đáng tiếc.”
Một lão giả sờ ria mép mình nói.
“Triệu Văn Vũ… quả thật không tệ, trong khắp học viện Võ Thần này cũng thuộc một trong số những người giỏi nhất, nhưng khảo hạch chính là khảo hạch, bị loại rồi vậy cũng chính là định sẵn không thể vào học viện Võ Thần, lão phu tin rằng, con đường cuộc đời của mỗi người không phải là cố định, cho dù hắn không vào được học viên Võ Thần, vậy có thể định mệnh an bài hắn không thuộc về học viện Võ Thần, có thể ở học viện Võ Thần, hắn sẽ không thể phát triển tốt được.”
Viện trưởng nói.
“Hiểu rồi.”
Một bên khác, Diệp Thiên Dật và Gia Cát Văn đi ra khỏi kết giới.
“Trận pháp này của ngươi thật mạnh.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Cũng tạm, từ nhỏ đã học cái này, Diệp huynh cũng đừng khiêm tốn, so với ta, ngươi mạnh hơn rất nhiều.”
Diệp Thiên Dật liếc mắt.
“Rốt cuộc là ai đang khiêm tốn.”
“Nhưng ta không thấy rằng ta khiêm tốn nha, dù sao trước đó ta cũng đã nói, toàn bộ học viện Võ Thần, không có mấy người ta coi là đối thủ thực sự, cái này không coi là khiêm tốn chứ?”
“Nhưng ngươi vừa mới nói…”
Gia Cát Văn cười nói.
“Đó không phải là khiêm tốn, đó là lời thật lòng.”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
“Hiện tại còn sót lại những người bên trong, mạnh nhất cũng chỉ có hai người, một là Tần Lạc Phong, còn một là Ngụy Dương, nếu hai người này liên thủ thì có chút khó đối phó, nếu bọn họ không liên thủ, hai người chúng ta liên thủ, việc thăng cấp có lẽ không có vấn đề gì.”
Gia Cát Văn nói.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“May mà có ngươi.”
Gia Cát Văn cười nói.
“Diệp huynh đừng quá khách sáo, ta biết dù không có ta, ngươi vẫn sẽ không có việc gì.”
“Người bên ngoài đều nói ta dựa vào ngoại lực.”
Diệp Thiên Dật nói.
Đúng thật là như vậy nhưng chắc chắn không phải tất cả.
“Có, nhưng bản thân ngươi cũng rất mạnh, ta luôn nghĩ như vậy, cũng chưa từng nghi ngờ, Diệp huynh lựa chọn phương pháp trắc trở như vậy, có lẽ cũng là lo lắng một ít sức mạnh nào đó của mình sẽ bị học viện Võ Thần nắm giữ được, đúng không?”
Diệp Thiên Dật liếc nhìn Gia Cát Văn nhiều hơn chút.
Người này cười híp cả mắt, nhưng Diệp Thiên Dật thực sự đã cảm thấy được sự đáng sợ của hắn!
Đây chắc chắn sẽ là một đối thủ vô cùng vô cùng mạnh mẽ và đáng sợ!
Đương nhiên, tốt nhất vẫn không nên là đối thủ!
Rất nhanh, bọn họ rời khỏi thế giới ảo.
Vòng khảo hạch thứ ba kết thúc.