Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1834 - Chương 1833: Dương Sở Sinh Cũng Tới.

Chương 1833: Dương Sở Sinh cũng tới.
Chương 1833: Dương Sở Sinh cũng tới.

Có người vui có người buồn.

Bạch Hàn Tuyết họ thật sự vui thay Diệp Thiên Dật.

Còn những người khác…..

Những người xem khảo hạch cũng nhìn ra, Diệp Thiên Dật không hề đơn giản, tuy hắn không biểu lộ sức mạnh nào ra, nhưng có thể cầm cự với một đám người lâu như vậy, là đã lợi hại lắm rồi.

Áp lực cũng lớn đó, nhưng nghĩ qua nghĩ lại liệu có phải là do Diệp Thiên Dật không lợi hại quá không.

Nhưng đây này cũng là một tin tốt, điều khiến họ không thoải mái là do Diệp Thiên Dật chưa bị loại.

Mà mấy người Triệu Văn Vũ và Chu Á Thành chắc chắn là những người khó chịu nhất.

“Được rồi, mời những người được thăng cấp theo ta, để ta sắp xếp cho các ngươi một lát, những người khác thì giải tán đi, những ai thất bại xin mời ra khỏi học viện Võ Thần.”

Triệu Diệp đứng ra nói.

Hắn nhìn cháu mình Triệu Văn Vũ một lúc.

Cháu hắn bị loại cũng là chuyện mà hắn không ngờ đến, nhưng quy tắc là quy tắc, hắn cũng không làm gì được.

Sau đó nhóm người Diệp Thiên Dật đi theo Triệu Diệp rời đi.

“Mẹ khiếp”

Triệu Văn Vũ chửi ra một tiếng, gương mặt tràn đầy căm hận.

Diệp Thiên Dật!

Hắn nhớ kĩ người này rồi.

“Số liệu của Diệp Thiên Dật không thu được bao nhiêu, gần như là không có thu hoạch gì. Trận thứ ba này hầu như hắn không dùng sức mạnh đặc biệt nào, bao gồm những gì hắn học được ở Yêu Tâm Phong hắn cũng không dùng.”

Trong học viện Võ Thần, mấy người đó đang bàn tán.

“Một đứa trẻ thông minh, xem ra hắn đã đoán được rồi, hắn không đơn giản thật!”

……

Lãnh xong huy hiệu của học viện, Diệp Thiên Dật không thể kiềm chế được đi tìm Bạch Hàn Tuyết.

“Ôi chao ơi, tiểu Hàn Tuyết của ta, nhớ chết đi mất!”

Diệp Thiên Dật ôm Bạch Hàn Tuyết.

Hạ Ngữ Hàn bên cạnh cũng không hề ghen chút nào.

Bạch Hàn Tuyết hơi cựa một chút sau đó cũng không phản khảng nữa.

“Không phải đã nói với ngươi rất nhiều lần rồi hay sao? Phải khiêm tốn một chút, không được quá khoa trương!”

Bạch Hàn Tuyết sửa lại cổ áo giúp Diệp Thiên Dật, sau đó lo lắng nói.

Đúng vậy, từ lúc bắt đầu khi còn ở hạ vị diện Bạch Hàn Tuyết đã nhắc nhở hắn rồi, bởi vì nàng cảm thấy sẽ rất nguy hiểm.

Sự thật là vậy, tất cả mọi việc đều do cách làm của Diệp Thiên Dật mà càng ngày càng lớn chuyện, tuy mỗi lần hắn đều hoàn thành rất tốt, nhưng thật sự kiến người ta lo lắng.

Diệp Thiên Dật nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, sau đó bế nàng ngồi lên sô pha.

Bậy giờ họ đang ở kí túc xá của học viện, kí túc xá rất xa hoa, và cũng rất lớn, ba phong thành một sảnh.

Chỗ họ ở bao gồm Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn, còn một người nữa là ai thì không biết, hình như người đó chưa đến, nhưng chắc chắn sẽ có.

“Lại đây nào.”

Sau đó Diệp Thiên Dật gọi Hạ Ngữ Hàn vào, bậy giờ Bạch Hàn Tuyết đang ngồi ở một bên đùi của hắn, Diệp Thiên Dật ám chỉ Hạ Ngư Hàn ngồi ở bên đùi khác của mình.

“Quá đáng”

Bạch Hàn Tuyết nhéo vào eo hắn một cái rồi đứng dậy.

“Hì hì.”

Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy quá đáng, tuy đều là người của hắn, nhưng họ cũng không đồng ý, cho dù họ có đồng ý thì cũng cảm thấy xấu hổ.

“Cô Thi, Tịch Thiên Vũ bọn họ không đến sao?”

Bạch Hàn Tuyết hỏi.

Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc, nói: “Thật ra sao cũng được mà, nếu họ cảm thấy học viện Võ Thần rất tốt, thích hợp với họ thì họ sẽ đến, nếu không đến thì nhất đinh sẽ có một việc tốt hơn đang chờ đợi họ.”

“Ừm.”

“Ở học viện Võ Thần này nhất định phải cẩn thận đó.”

Hạ Ngữ Hàn nhắc nhở.

“Ta biết rồi, đỉnh cấp thiên tài nhiều như vậy, phía sau cũng sẽ có đỉnh cấp thế lực.”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

Trong lòng hắn tự có dự tính.

Có những chuyện thật sự hắn không thể chạm vào được.

Tuy Thần Cơ môn là do hắn diệt nhưng cũng không có ý nghĩa lớn lắm, tiêu hủy chỉ là phá nhà của người ta mà thôi, đối với Thần Cơ Môn mà nói, đó chỉ la tổn thương nguyên khí, nhưng suy ra thì cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

“Ta thấy một người, hắn đặc biệt chú ý đến ngươi.”

Hạ Ngữ Hàn nói

“Có rất nhiều người chú ý ta.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Không, người này khác, cách hắn nhìn người rất đặc biệt, ta và Hạ Ngữ Hàn có thể thấy được, cách nhìn của hắn không giống như những người khác nhìn ngươi”

“Ồ? Là ai?”

Diệp Thiên Dật hỏi

“Dương Sở Sinh của Sát Thần điện.”

Diệp Thiên Dật: “……”

“Dương Sở Sinh….. hắn đi Sát Thần điện rồi?”

Cái tên Dương Sở Sinh này, Diệp Thiên Dật không thể quên.

Hắn từng đấu với Dương Sở Sinh mấy lần, tuy đều là Diệp Thiên Dật thắng, nhưng hắn luôn xem Dương Sở Sinh là một người rất nguy hiểm! Bởi vì người này, những hành động của hắn, những cách làm của hắn, đều nói cho Diệp Thiên Dật biết, hắn không phải là một người đơn giản, hắn không giống như những thiên tài đỉnh cấp khác, hắn toát ra vẻ nguy hiểm.

“Ta biêt rồi!”

Diệp Thiên Dật gật đầu

Hắn cũng đến học viện Võ Thần rồi.

Vậy xem ra, mục tiêu của hắn rất rõ ràng rồi.

Hắn cũng không nhất định là vì giết Diệp Thiên Dật, hoặc là do bây giờ vẫn chưa tới lúc, nhưng nhất định cũng sẽ phải đấu với hắn một trận

“Ta cũng không ngờ hắn sẽ đi đến bước đường này.”

Bạch Hàn Tuyết nói.

Mọi ngươi đều từ hạ vị diện đi lên, Diệp Thiên Dật có thể được đến như ngày hôm nay quả thật cũng có thể hiểu được, nhưng vị trí của Dương Sở Sinh hiện giờ có chút hơi quá cao rồi.

“Bây giờ hắn có thân phận gì?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Thiếu chủ của Sát Thần điện, điện chủ tương lai của Sát Thần điện, nhưng hình như vẫn còn thân phận khác lợi hại hơn, nghe nói lần vào học viện này là do hắn tự xin vào, xem ra là đến đây vì ngươi.”

Bạch Hàn Tuyết nói.

“Có chút thú vị.“

Diệp Thiên Dật âm thầm cười.

“Ngươi phải cẩn thận đó.”

“Ta biết rồi, đúng rồi, tình hình ở học viện như thế nào?”

“Vẫn chưa biết, trước mắt thì vẫn chưa lộ ra tin gì, có thể sau khi gần kết thúc kì khảo hạch này sẽ tiết lộ cho chúng ta biết.”

“Ta vẫn rất mong chờ đó.”

“Cùng khảo hạch với ngươi có Gia Cát Văn, Tần Lạc Phong, và cái người có thuộc tính mộc kia cũng rât lợi hại.”

Hạ Ngữ Hàn nói.

“Đúng vậy, hắn thật sự rất mạnh, các ngươi có biết là ai không?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

Diệp Thiên Dật khá là tin tưởng vào trực giác của bản thân, tuy hắn không thể hiện ra nhiều, nhưng Diệp Thiên Dật cảm thấy hắn rất lợi hại.

Hắn cũng thăng cấp rồi.

Trừ cái thuộc tính trông rất đặc biệt ra, còn nhưng thứ khác cũng không là gì, nhưng hắn lại có thể thăng cấp.

Người có thể thăng cấp, thì không thể nào nói hắn gặp may được.

“Không biết.”

…..

Ba ngày cứ thế trôi qua

Mấy ngày nay, Diệp Thiên Dật vô cùng khiêm tốn.

Hắn cũng không có việc gì làm.

Đại khái là người ta đi thi khảo hạch đi xem một chút, xem xem có ai lợi hại không, để tìm hiểu một chút.

Sau đó nữa là đi làm thân với mấy người khá giỏi giang ở đây, trong long hắn cũng có dự tính rồi

Sau đó nữa chính là quấn quanh các cô gái, đến nỗi hắn còn không về kí túc xá của mình, cứ ở đây mãi.

Hôm nay là ngày khảo hạch cuối cùng, mấy người Diệp Thiên Dật lại đến đây xem

Bình Luận (0)
Comment