Không có bao nhiều người tìm đến Diệp Thiên Dật để bắt chuyện, nhưng nếu đã tìm đến thì đều không phải là những người bình thường.
“Diệp huynh.”
Một người nam cười bước đến.
Diệp Thiên Dật nhìn qua.
Người nay Diệp Thiên Dật có ấn tượng, hắn thường ở cạnh Y Nhân Tuyết, thái độ Y Nhân Tuyết đối với hắn cũng rất tốt.
Diệp Thiên Dật gật đầu giơ tay ra hỏi: “Ngươi là?”
Người này, không đơn giản.
Cảnh giới là Chân Thần cảnh.
Tuổi tác này, Tam Hồn Cảnh, Thất Cảnh Hồn và Chân Thần cảnh đều là những cách biệt khá rõ rệt, tuy cảnh giới không nói lên được nhiều, nhưng có thể làm rõ được một số điểm nào đó.
Mà dù cùng cảnh giới cũng có người thấp người cao, hẳn thuộc dạng cao cấp.
“Ứng Thiên Điện, Ứng Vô Vấn.”
Diệp Thiên Dật cau mày.
Ứng Thiên Điện...
Diệp Thiên Dật và Ứng Thiên Điện cũng coi như có chút quan hệ, dù sao thì người lúc trước thích Hàn Nhã Nhi là Ứng Tiếu Thiên của Ứng Thiên Điện, hơn nữa bây giờ còn là điện chủ của Ứng Thiên Điện.
Chả trách! Chả trách lúc đó Diệp Thiên Dật thấy hắn có chút quen quen.
Hắn với Ứng Tiếu Thiên chắc là có quan hệ gì đó.
“Thì ra là vậy, Ứng Tiếu Thiên, Ứng đại ca là gì của ngươi?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Hắn không có trong Thiên Bảng, nhưng không thể nói hắn không mạnh, chỉ là nói hắn không thích lên Thiên Bảng thôi, có người nếu không muốn thì có thể không điền tên vào bảng.
Tuy Ứng Thiên điện chỉ là Thượng Thất điện, nhưng ngươi đừng nói là Thượng Thất điện, cho dù một thế gian bình thường thì cũng có thể tồn tại một nhóm người có thực lực khủng bố.
“Câu hỏi này có hơi khó, nếu tính là tổ tông thì cũng đúng, mà nói là đại ca thì cũng có thể tính là đại ca.”
Ứng Vô Vấn cười trả lời.
“Cũng phải.”
Bởi vì có một số người cảnh giới cao, lớn tuổi, nhìn ra thấy rất trẻ, bối phận rất cao, nhưng cũng có một số người vẫn thích xưng hô là đại ca thôi.
“Hiểu rồi.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Ta tất tán thưởng ngươi, thật ra ta vào học viện Võ Thần có một lý do chủ yếu là vì ngươi, suy cho cùng cũng là một cách để có thể cạnh tranh công bằng với ngươi, lần sau gặp.”
Sau đó hắn gật đầu với Hạ Ngữ Hàn và Bạch Hàn Tuyết rồi rời đi.
Cạnh tranh?
Diệp Thiên Dật cười thầm trong lòng.
Cạnh tranh cái gì?
Là đấu võ hay là phụ nữ?
Câu này của hắn có rất nhiều ý nghĩa.
“Người này rất giỏi, không có Thiên Bảng, nhưng là đỉnh cấp thiên tài!”
Bạch Hàn Tuyết nói.
“Ta biết.”
Đỉnh cấp này, nhưng cụ thể đỉnh ở trình độ nào, là top mười, top năm hay tp ba? Thật sự không dễ nói, không có ai rõ, nhưng trong lòng họ đều hiểu được.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn qua.
Khảo hạch hôm nay đã bắt đầu rồi.
Diệp Thiên Dật đặc biệt chú ý đến những thứ này, tuy ngươi thấy hắn luôn lơ đơ, nhưng hắn có để mắt đến một số người, hắn chưa từng xem thường ai.
Diệp Thiên Dật nói khinh thường, đó là nói về thực lực, Diệp Thiên Dật cảm thấy người này không mạnh bằng mình, nhưng cái này cũng không tính là xem thường chứ?
Diệp Thiên Dật thường sẽ thầm đánh giá những người đó theo tiêu chí của hắn, ví dụ như trình độ như thế nào, cái này sẽ là thước đo để Diệp Thiên Dật có coi trọng người đó hay không, điểm này khác với nhân tài khác, nhưng mà cách làm của Diệp Thiên Dật như vậy cũng rất bình thường
Bao gồm những ngày nay đến xem, thật ra Diệp Thiên Dật vẫn có đặc biệt chú ý đến vài thiên tài đỉnh cấp.
Vòng thứ nhất là khảo hạch thiên phú là cố định.
Vừa mới bắt đầu sẽ không có gì hay, dù là Diệp Thiên Dật hay là cao thủ khác, họ đồng ý phí thời gian để đến đây xem, nhưng họ đều để ý những người có vẻ không đơn giản, có sự uy hiếp đối với họ, hoặc là đối thủ của họ ở học viện Võ Thần này.
“Ngươi với Tiêu Tích Linh có quan hệ gì?”
Bạch Hàn Tuyết hỏi.
“Chút nữa là quên rồi.”
Đã hai ngày không liên lạc với Tiêu Tích Linh rồi.
Nàng là thị nữ của hắn đó.
Nhưng bây giờ Diệp Thiên Dật cũng không có tâm trạng gì liên hệ với nàng, chỉ chăm chú vào xem thiên tài thôi.
Đây sẽ là đối thủ hai năm tới đó.
“Không có gì, nàng để ý ta, hơn nữa luôn cố gắng lấy lòng ta.”
“Hứ.”
Bạch Hàn Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Hình như hôm nay không có người giỏi lắm.”
Diệp Thiện Dật xem một hồi rồi nói.
“Chắc là có, chỉ là chưa xuất hiện thôi”
Sau đó đồng hồ công năng của Diệp Thiên Dật sáng lên, Bạch Hàn Tuyết nhìn theo.
Không cần nghĩ, chắc chắn là con gái.
Diệp Thiên Dật nhìn.
“Trời, nàng ấy muốn làm gì thế?”
Diệp Thiên Dật xoa đầu
“Ai vậy?”
“Diệp Lạc Lạc.”
Diệp Thiên Dật nói
“Sao thế, sao ngươi còn quen cả Diệp Lạc Lạc?”
Diệp Thiên Dật nói, “Chính là lúc ở Tà Thần điện đấy, không phải ta đi đấu võ sao?”
Người biết chuyện này không nhiều, nhưng Bạch Hàn Tuyết chắc chắn biết.
“Cho nên bây giờ nàng còn tưởng ngươi là Diệp Nhất?”
“Không phải tưởng là Diệp Nhất, nàng căn bản không biết Diệp Nhất là ta, ta đánh thắng nàng rồi, nàng có tính hiếu thắng, nên cứ nhất quyết đòi đấu lại với ta, từ sáng đến tối đều kêu ta đến học viện Võ Thần, ở học viện này có nhiều thiên tài không đánh thắng được như vậy, tại sao nàng cứ nhắm vào ta chứ?”
Diệp Thiên Dật tự vỗ vai.
“Ngươi không thích sao?”
Hạ Ngữ Hàn hỏi.
“Khụ khụ--“
Câu này đánh trúng tim đen Diệp Thien Dật rồi.
Diệp Lạc Lạc gửi tin nhắn hỏi Diệp Thiên Dật rốt cuộc đang ở đâu.
Không sai! Nàng vẫn luôn tìm Diệp Thiên Dật, có thể là đã thay đổi thân phận, ba ngày nay nàng vẫn luôn tìm kiếm nhưng tìm không được.
“Không thể nói sao?”
Hạ Ngữ Hàn nói.
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Đúng là không được.”
Bởi vì Diệp Lạc Lạc có đáng tin hay không hắn còn chưa biết, một khi nói ra, nếu nàng làm lộ ra để những người khác nghe thấy, tiếp đó chắc chắn Diệp Thiên Dật sẽ bị tìm thấy, sau đó bị nhắm vào, mà một khi bị nhằm vào chắc chắn sẽ lộ ra hắn là người huyết mạch trực hệ của Tà Thần 20 năm trước từ thượng vị diện đến hạ vị diện, vậy Diệp Thiên Dật sẽ gặp rắc rối to rồi
“Cứ vậy đi, dù gì ta mà có quan hệ gì với nàng chắc các ngươi cũng sẽ không vui”
Diệp Thiên Dật nói.
“Hừ.”
Bạch Hàn Tuyết không muốn nói chuyện với Diệp Thiên Dật nữa.
Cái người này……
Ngươi nói xem, đã nhiều vậy rồi, nếu thêm một người thì có tính là nhiều không? Ngươi còn ở đây nói chuyện này, hừ , đúng là đàn ông mà.
Thời gian chậm rãi trôi qua…..
Vòng thứ nhất đang đi đến hồi kết.
Hôm nay đúng thật không xuất hiện cái gì đó quá khoa trương.
Cho đến khi một cô gái xuất hiện….
Khi nàng xuất hiện, lập tức chiếm lấy ánh nhìn của tất cả mọi người.
Bởi vì khí chất đó của nàng, mang đến cho người khác một cam giác rất đặc biệt.
Nàng tuyệt đối là người phụ nữ đẹp nhất, chắc chắc xinh đẹp như thập đại nỹ nữ Chúng Thần Chi Vực. Nhưng nàng còn mang lại một cảm giác khác.
Loại cảm giác…. cao quý.
“Sao nàng lại đến rồi?”
Một giọng nói vang lên, Diệp Thiên Dật ngoảng đầu lại, Gia Cát Văn bước đến cạnh hắn.
“Là ai vậy?”
Diệp Thiên Dật hiếu kì hỏi.