Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1836 - Chương 1835: Lưu Ly Vũ

Chương 1835: Lưu Ly Vũ
Chương 1835: Lưu Ly Vũ

Người phụ nữa này thật sự rất đẹp.

Không giống như những mỹ nữ mắt to, hiện ra một loại cảm giác vượt ra bảo thạch hồng.

Nàng giơ cánh tay ra theo cách cao quý của hoàng tộc, nho nhã, màu đen và đỏ là màu chủ đạo, một cái thắt lưng màu trắng được ở thắt ở giưa eo nhỏ nhắn, trên đôi boot còn có hai quả cầu lông màu trắng xinh xắn đang đong đưa theo bước đi.

Lông mi thật dài, chân dài miên man, mặc một cái váy ngắn vàng nhạt, mái tóc dài thả tự nhiên ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo.

Chỉ là, cao quý là thật, nhưng bên trong đôi mắt lưu ly bảo thạch đỏ lại lộ ra vẻ bi thương.

Không đúng, cũng không tính bi thương, giống như.... một đôi mắt thiếu sự tự tin

Gia Cát Văn sau đó nó: “Em gái ruột của vị kia của Thần Cung.”

Diệp Thiên Dật: “.....”

Vị kia của Thần Cung …..

Chỉ cần nói vậy là hắn đã biết là ai rồi.

Chẳng phải là Thần Đế đương đại, thánh nữ Thần Cung sao.

Nàng lại là em gái ruột của nàng sao?

Chả trách trông cũng rất đẹp.

“Cũng ở Thần Cung sao?”

“Không, nàng không ở Thần Cung, nàng ở Lưu Vân thành.”

“Lưu Vân Thành?”

Diệp Thiên Dật có chút nghi hoặc.

“Một thế lực của Thượng Vực, cũng thuộc dạng khá, dù sao cũng là thế lực của Thượng Vực, nếu để ở Chúng Thần Chi Vực, nàng tuyết đối là cả Thần Cung đều muốn tranh giành, dù nàng ở Thượng Vực cũng có thể tới chỗ khác chứ không chỉ ở Lưu vân thành, nhưng nàng lại chỉ ở lại Lưu Vân thành.”

Gia Cát Văn nói.

“Nàng rất lợi hại đúng không?”

Diệp Thiên Dật tra xét một chút.

Chân Thần cảnh, mà cảnh giới này chắc chắn đủ để áp chế tất cả mọi người ở đây rồi, ít nhất là xét về mặt cảnh giới.

Đã sắp bước vào Thần Minh Cảnh rồi.

“Đương nhiên lợi hại, ta đã từng thấy, nên khi thấy nàng cũng khá bất ngờ, bởi chắc có lẽ nàng không cần đến học viện Võ Thần? Đương nhiên, nếu nàng cảm thấy nên cũng không phải là vấn đề lớn.”

“Sao nàng không ở lại Thần Cung vậy?”

“Bởi vì Thần Cung có chị nàng chứ sao, có thể nàng cảm thấy không cần đi nữa, đại khái là vậy chăng? Cụ thể cũng không rõ, không quen với nàng lắm, chỉ là nghe ngóng được một vài tin, sau đó ta phỏng đoán vậy thôi.”

Gia Cát Văn nói.

“Vậy xem ra quan hệ giữa hai chị em họ không tốt lắm?”

Bạch Hàn Tuyết thở dài nói.

“Ai biết đâu, chuyện của gia đình họ thôi, nhưng mà chắc chắn là có lý do, hơn nữa ta cảm thấy lạ, tại sao nàng lại đến Lưu Vân thành, với năng lực của nàng thì hoàn toàn có thể được các tông môn ở Thần Vực tranh giành, ta không hiểu lắm.”

Gia Cát Văn lắc đầu.

“Cho nên, trình độ của nàng chắc là cũng không khác nhiều với những người ở Chúng Thần Chi Vực?”

“Chắc sẽ có khoảng cách, nhưng khoảng cách không lớn, nhưng ta cảm thấy nàng đến, vậy thì học viện này chắc cũng ít có người nào có thể lay động được nhỉ? Đương nhiên đó chỉ là quan điểm của ta, cho nên ta mới nói, nàng đến đây khá là bất ngờ.”

Gia Cát Văn nói.

“Đúng là có chút lợi hại.”

Diệp Thiên Dật đã thấy được điểm của nàng….

Sau đó một không gian thuộc tính, trực tiếp xong đến 2 vạn, sau đó lại thuộc tính thời gian….

Còn nhưng thứ khác vẫn chưa giải phóng, nhưng điểm số của nàng cực kì cao.

Sau đó nàng thông qua khảo hạch vòng 1.

“Nàng tên gì?”

“Lưu Ly Vũ.”

“Khá là hay.”

Diệp Thiên Dật gật đầu tán thưởng.

Gần như mọi sự chú ý đều đổ dồn vào nàng, bởi vì nàng rất có sức hút.

Hơn nữa trong cuộc khảo hạch này, chắc không ai có thể đấu với nàng rồi.

Sau khi khảo hạch vòng thứ nhất xong thì nàng trốn ở một góc, nhốt mình ở một gốc cây, không phát ra tiếng động, chính là an tĩnh quan sát những người khác khảo hạch.

Y Nhân Tuyết đến bên cạnh Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật này có chút ma lực đấy.

Rõ ràng là những người phụ nữ đó đều rất cao quý, không dễ tiêp xúc, đều là những nam sinh chủ động gần gũi với họ, nhưng họ lại chủ động gần gũi với Diệp Thiên Dật.

Nhưng chắc là do họ nghĩ Diệp Thiên Dật có quan hệ tốt với họ, có thể tính là bạn tốt, họ đến bắt chuyện là một chuyện rất bình thường.

“Nàng sẽ là đối thủ lớn mạnh của ngươi.”

Y Nhân Tuyết nói.

“Ừm, ta cũng có để ý đến.”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

Dao Tịch cũng đến.

Mà nhìn cảnh này, những người khác cảm thấy vô cùng khó chịu.

Mẹ ta ơi!

Mỹ nữ ở học viện này sao đều đến gần Diệp Thiên Dật hết rồi? Còn Tiêu Tích Linh, tuy là nàng không qua, thậm chí là không đến, nhưng suy cho cùng, lúc trước quan hệ cửa họ cũng rất tốt.

Một ngày khảo hạch đã trôi qua.

Hôm nay cũng thăng cấp 30 người.

“Bây giờ ta xin tuyên bố, khảo hạch kết thúc, điểm khảo hạch cao nhất là Lưu Ly Vũ.”

Mọi ánh mắt đều nhìn về phía Lưu Ly Vũ.

Lưu Ly Vũ bước ra, nàng vẫn không tin được chuyện này.

“Ta sao?”

Nàng tự chỉ mình, sau đó hỏi vị trưởng lão bên kia.

“Đúng vậy, hạng nhất của khảo hạch hôm nay là ngươi, đây là huy hiệu của ngươi.”

Sau đó Lưu Ly Vũ nhận lấy huy hiệu.

“Cảm ơn.”

Nàng nói khẽ, sau đó nhìn lướt qua mọi người xung quanh bằng đôi mắt xinh đẹp của mình, thật sự vẫn còn không tin nổi mình lại có thể giành được hạng nhất trong cuộc hảo hạch ngày hôm nay.

“Hình như nàng có chút không thể tin được mình lại giành được hạng nhất.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Đúng đó, thật kì lạ?”

Bạch Hàn Tuyết cũng không hiểu nổi.

Theo lý mà nói, đây không phải chuyện bình thường sao?

Sau đó vị trưởng lão nhìn về phía mọi người nói: “Sáng mai 6 giờ sáng, các học sinh của học viện đến tập trung ở quảng trường số một, tham gia khai giảng, nhớ đừng quên, ngày mai không đến trực tiếp bị loại ra khỏi học viện, được rồi, bây giờ mọi người giải tán!”

Sau đó mọi người rời đi.

“Ngươi qua kí túc ngươi xem thử đi.”

Thấy Diệp Thiên Dật lại muốn cùng họ đi, Bạch Hàn Tuyết nói.

“Gì vậy, chê ta rồi sao?”

Bạch Hàn Tuyết lắc đầu “Không phải, trong kí túc của ngươi vẫn còn hai người, có thể sẽ trở thành bạn tốt của ngươi, ngươi quá ít bạn, nên đi làm quen chút, dù gì mấy ngày nay ngươi cũng không về kí túc rồi, nhỡ đâu người ta có ý kiến gì thì sao?”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Cũng được, vậy ta đi xem xem.”

Nói xong Diêp Thiên Dật đi về kí túc của mình.

Kí túc của học viện này đúng là khoa trương đó, mấy tòa nhà cao tầng, được sếp kín vào nhau, phân ra kí túc nam, nữ, mỗi người một phòng!

Đến bây giờ, Diệp Thiên Dât không biết sơn phong cua học viện là dùng cho việc gì.

Rất nhanh, Diệp Thiên Dật đi đến kí túc số 1, tầng 40, phòng 1401, lấy chìa khóa ra đi vào.

Cách trang trí bên trong cũng khá là lộng lẫy.

“Ồ, có người đến rồi à ?”

Có một tiếng truyền ra.

Bình Luận (0)
Comment