Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1857 - Chương 1856: Uất Ức, Hạng Nhất Đếm Ngược

Chương 1856: Uất ức, hạng nhất đếm ngược
Chương 1856: Uất ức, hạng nhất đếm ngược

Quy tắc của học viện Võ Thần….

Hạng 108 có thể bị khiêu chiến!

Không, nói đúng hơn là bất kì ai đều có thể khiêu chiến.

Nhưng mà, có quy tắc, quy tắc chính là….

Nếu ngươi sau hạng 108, vậy ngươi chỉ có thể thách đấu từ hạng 100 đến 108, mà nếu như ngươi muốn thách đấu từ 90 đến 99, ngươi nhất thiết phải là hạng 100, ngươi đến 108 phong cũng không vào được, ngươi có tư cách gì để thách đấu với người ở 90 phong.

Mà cho dù ngươi là người ở 108 phong, ngươi muốn thách đấu người ở 90 phong, ngươi cũng phải trở thành chủ nhân của 100 phong đã mới được.

Đồng thời, ngươi muốn thách đấu với người ở 80 phong, ngươi nhất thiết phải trở thành chủ nhân của 90 phong, mới được thách đấu!

Mà tại sao lại nói người hạng 108 là thảm nhất?

Tuy nói từ 100 đến 108 đều có thể trực tiếp bị người hạng dưới thách đấu, nhưng ngươi nghĩ xem, dù gì họ cũng là top 108, vậy những người không vào được top 108, tuy họ nói mình có thể khiêu chiến được với những người đó, nhưng họ biết, phàm có thể áp chế hai vạn người ở đó cũng, không đơn giản.

Do đó chắc chắn họ sẽ thăm dò đánh thử!

Cho nên, những người muốn thăng hạng sẽ dùng 108 phong làm mục tiêu.

Mà thứ khiến người ta hưng phấn là, người ở vị trí 108 này lại là Diệp Thiên Dật

“Hi hi hi….. Tiểu Hàn Tuyết!”

Diệp Thiên Dật đi chung với Ngô Nhất đến, nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết, Hạ Ngữ Hàn và Tiêu Tịch Linh ba người họ cùng đi đến, Diệp Thiên Dật cũng cười chào hỏi.

Mẹ ơi!

Không thể chịu được.

Đáng ra lúc này nên sờ mó tí rồi.

Nhưng đáng tiếc, bây giờ không dám.

Họ nhìn qua phía hắn.

“Chào các chị dâu!”

Ngô Nhất rất ngoan ngoãn chào bọn họ.

Tiêu Tịch Linh: “…..”

“Xem hạng chưa?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Mới đến.”

“Vậy cùng nhau đi xem đi.”

Sau đó họ đi vào cùng nhau.

Y Nhân Tuyết, Diệp Lạc Lạc, Tiêu Tịch Linh, hạng của họ khá gần nhau, đều ở hạng thứ 20 mấy, nhiều nhất không vượt qua hạng thứ 40.

Hạng này là rất cao, đồng thời, cơ bản sức chiến đấu của họ cũng thuộc top 50, nói tóm lại trước 100 là có! Cụ thể có thể đến đâu, thì không nói được.

Sau đó nữa…

“Wowww! Diệp ca, huynh đứng hạng 108 rồi.”

Ngô Nhất nhìn thấy tên Diệp Thiên Dật thì kích động reo lên.

Diệp Thiên Dật: “…”

“Không phải chứ, cái học viện Võ Thần này đều là đám khủng, ta như vậy cũng được hạng 108?”

Diệp Thiên Dật ngơ ngác.

Nói thật, hắn thực sự không ngờ đến, mẹ khiếp cũng trùng hợp quá rồi.

Là hắn nghĩ học viện Võ Thần quá lợi hại hay sao vậy?

Tuy vòng cuối cùng Diệp Thiên Dật có được cộng điểm, nhưng vòng thứ 3 của hắn chỉ được 7 điểm, vòng thứ nhất và thứ hai cũng không phải 10 điểm, quan trọng nhất là, vòng thứ ba được 7 điểm có thể khiến Diệp Thiên Dật rớt đến hạng mấy ngàn, thậm chí là sau vạn!

Hắn cứ ngỡ là vậy!

Nhưng thực tế thì….

Diệp Thiên Dật nhìn điểm của mình

Mẹ khiếp!

Nhìn sơ qua cũng không thấp.

“Sớm biết vậy ta đã không xông đến cấp 20 ở vòng 4 rồi.”

Diệp Thiên Dật đau đầu.

Quan trọng, nếu hắn là hạng thứ chín mấy, Diệp Thiên Cảm thấy cũng tốt, bây giờ như vậy, vừa đúng hạng 108, hắn đã đủ hình dung ra cuộc sống sau này của mình sẽ thế nào rồi.

Diệp Thiên Dật đã rất hài lòng rồi, nhưng ngươi nói xem, ngươi thua rồi, không tính việc bị người ta cười nhạo tràn lan tại đây, ngươi nói nếu ngươi thắng mấy hạng trước, Diệp Thiên Dật cảm thấy khá là khó, bởi vì hắn có vài năng lượng không thể giải phóng ra.

Bắt đầu hệ thống mới?

Học viện Võ Thần này vốn là nơi Diệp Thiên Dật muốn rèn luyện bản thân, sao có thể khởi động hệ thống mới được chứ.

Có lúc thật sự cần, nhưng cũng có lúc không thật sự cần!

“Chết chắc rồi”

Bạch Hàn Tuyết nhìn sang Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật nhúm vai, sau đó âm thầm hút thuốc.

“Thôi thì kệ vậy.”

“Được thôi.”

Họ cũng không giúp gì được Diệp Thiên Dật.

“Diệp huynh, hạng này của ngươi hơi…”

Ứng Vô Vấn cười đi đến cạnh Diệp Thiên Dật.

Ứng Vô Vấn hắn mới là người tức nhất này, hạng của hắn là xếp ở gần cuối!

Dù mấy vòng trước thành tích rất tốt, nhưng vòng cuối cùng lại là 0 điểm, nên thứ hạng rất tệ!

Nhưng nghỉ kỹ lại thì cũng không phải chuyện xấu gì! Dù gì thực lực của hắn trong mắt người khác là có, đến lúc đó hắn trực tiếp xông đến trước hạng 108 không phải là được rồi sao? Cũng không sao, chỉ là hơi phiền chút thôi.

“Đúng là có chút khó xử.”

Diệp Thiên Dật nói.

Thực sự, thứ hạng này của hắn là rất khó xử thật.

“Vậy có khi ta cũng phải khiêu chiến với Diệp huynh rồi, dù gì cái thứ hạng này của ta….. hơi tệ, nên cũng phải xông về phía trước một chút.”

“Vậy thì tùy ý đi, quy tắc là vậy, sao cũng được.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Ừm.”

Sau đó Ứng Vô Vấn rời đi.

Diệp Thiên Dật nhìn sang một phía.

“Ồ...”

Diệp Thiên Dật nhìn theo cái đâu nhỏ của Long Bảo Nhi

“Bảo Nhi Bảo Nhi Bảo Nhi Bảo Nhi…”

Long Bảo Nhi lại gần, sau đó dò từ dưới lên trên, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ phải sang trái tìm kiếm tên mình.

Cuối cùng, cuối cùng…..

Nàng thấy cái tên bự tổ chảng của mình rồi.

“Hu hu..”

Sau đó nàng lập tức từ khuôn mặt đang vui vẻ trở nên méo xẹo, vô cùng uất ức.

Bởi vì…

Long Bảo Nhi

Hạng nhất từ dưới đếm lên.

“Không sao đâu, chắc chắc thực lực của ngươi không thể thấp như vậy, chỉ là không may thôi.”

Lưu Ly Vũ xoa xoa cái đầu nhỏ của Long Bảo Nhi.

“Ta chỉ là một đứa trẻ thôi, sao mấy người này lại hư như vậy.”

Long Bảo Nhi chun mũi một cái thiệt dễ thương.

Lưu Ly Vũ nhìn thứ hạng của mình.

Hạng nhất sao?

Nàng thầm cảm thấy kì lạ.

Nàng cảm thấy mình thực sự rất cố gắng, nhưng muốn lấy hạng cao, nàng cảm thấy độ khó không nhỏ, bởi vì cụ thể những người ở học viện này mạnh tới cỡ nào, nàng cũng không rõ..

Nhưng sau khi thấy mình là hạng nhất…

Nàng cũng không có ý nghĩ gì đặc biệt

Nàng chỉ có thể nghĩ, đám thiên tài ở học viện này, đơn giản là khiêm tốn quá rồi!

Họ đều che giấu sức mạnh, để người khác khinh thường họ, sau đó ở thời khắc quan trọng thì bộc lộ sức mạnh ra, vượt ra tưởng tưởng của mọi người!

Lưu Ly Vũ cho rằng, điều này rất bình thương!

Là nàng, nàng cũng sẽ làm vậy!

Chỉ là, tình huống của nàng có chút đặc biệt!

Nàng hiếu thắng, nhưng cảm thấy mình không giỏi như vậy, cho nên nàng phải dốc toàn lực mà làm mới được! Nếu không thì quá mất mặt rồi!

Không ngờ đến đám người đó lại khiên tốn như vậy.

Việc Ứng Vô Vấn nằm ở hạng chót, nàng không quan tâm, nàng biết ở vòng cuối cùng, hắn bị 0 điểm, cho nên thứ hạng này, cũng không nói lên được điều gì.

“Quân Lan Hải, Quân Thương Hải.”

Nàng nhìn hai cái tên này.

Bình Luận (0)
Comment