Trận này thật người ta không thể tiếp nhận được.
Hắn nghĩ, trình độ của Diệp Phàm cao hơn Long Bảo Nhi nhiều như vậy, mà Long Bảo Nhi hiển nhiên không nhận thức được nhưng điều này, nàng không thể nào động thủ, vậy chỉ có thể nói rằng trận này do người khác động thủ.
Thế nhưng Diệp Phàm bên này có lẽ có Quân Thương Hải ra tay hỗ trợ? Thế nhưng, bọn họ vẫn thua, tại sao chứ?
Lẽ nào, là Diệp Thiên Dật bọn họ bên kia có vài người ra tay? Bọn họ thực sự là nhanh chóng đến vậy sao? Mà Lưu Ly Vũ có lẽ cũng không ra tay?
“Ha ha!! “ Long Bảo Nhi thấy mình đã chiến thắng rồi, thì vui mừng mà nhảy cẫng lên, vui vẻ nắm lấy chiếc thẻ của bản thân trong tay.
“Vui quá, hi hi hi, hôm nay Bảo Nhi thật may mắn.” Vẻ mặt của Long Bảo Nhi vô cũng hài lòng.
“Ha ha ha, vận may quả thực rất là tốt nha.” Diệp Phàm cũng mỉm cười nói một câu.
Hắn chỉ có thể nghĩ là, vừa rồi đối phương có nhiều hơn ba người ra tay, mà ít nhất cũng là ba người rồi.
Hắn bên này chỉ có hắn cùng với Quan Thương Hải, thế nhưng hai người bọn họ vẫn rất mạnh nha.
Một người là Diệp Thiên Dật, còn người kia là Gia Cát Văn.
Thực ra người khác cũng biết Long Bảo Nhi không thể ra tay được. Những người khác cũng có thể chuẩn bị ra tay. Thế nhưng vào lúc bọn họ sắp ra tay, bọn họ phát hiện, bản thân bên này vẫn khống chế được cục diện.
Vậy chỉ có thể nói rõ, Gia Cát Văn tuyệt đối không phải đơn giản.
Diệp Thiên Dật có thể áp chế Quan Thương Hải, nếu Gia Cát Văn cũng áp chế được Diệp Phàm nữa, hai người bọn họ mới có thể chiến thắng được trận đấu này một cách vẻ vang.
Mà Y Thất Nguyệt khó chịu lắm rồi.
“Tại sao chứ! Tại sao lại thế này! Tiền của bổn tiên nữ.” Y Thất Nguyệt muốn rớt nước mắt.
Nàng vốn dĩ đã nghèo lắm rồi, tại sao ông trời còn đối xử với nàng như vậy chứ.
Đúng rồi, lần này Y Thất Nguyệt mang theo bọn họ đến thực ra là có mục đích.
Nàng dồn hầu hết các học sinh của nàng vào một nhóm, cũng là vì nàng hiểu rõ bọn họ sau đó là khiến bọn họ nhận thức được điều gì đó, hai là cũng vì có thể đánh bạc.
Nàng cảm thấy bản thân rất thông minh.
Thế nhưng, Y Thất Nguyệt ngàn vạn lần không thể ngờ tới, bản thân cho rằng có thể thắng thế mà lại thua hoàn toàn? Lẽ nào là Diệp Thiên Dật bọn họ đã sớm thương lượng ổn thoả rồi sao? Vậy bọn họ cũng quá là gian xảo rồi đấy?
Chủ yếu là, nàng mặc dù nhận vài người học sinh, thế nhưng nàng cũng hiểu rõ, bọn họ và mấy người Quân Thương Hải hiện tại có khác biệt vô cùng to lớn, sau này thì khôn g thể nói được, thế nhưng hiện tại đúng là thắng không nổi.
Trong lòng nàng cũng rất rõ ràng, khi bọn họ đến, đây đã không thể đơn thuần là một trận đánh bạc so vận may nữa rồi.
Thế nhưng........
Thua rồi! Cả hai ván đều thua rồi nha.
Những người khác cũng khó chịu.
Tại sao có thể thua được chứ?
Diệp Phàm lùi ra sau.
Hắn nói với Quân Thương Hải: “Người của bọn họ ra tay có lẽ rất nhiều, trận sau không được để thua nữa”.
Quân Thương Hải nhẹ nhàng gật đầu.
Đúng là không thể thua nữa, nên giành lấy chiến thắng rồi.
Bất luận là để khích lệ Y Thất Nguyệt. Hay là để lấy lại mặt mũi cho bản thân, cũng vì không để cho Diệp Thiên Dật bọn họ ngạo mạn như vậy nữa, nên giành lấy chiến thắng rồi.
Sau đó, bọn họ hỗ trợ truyền tin, mỗi người trong lòng đều có tính toán cả rồi.
“Trận tiếp theo để ta đi” Ngô Nhất cười cười, sau đó đi lên phía trước, lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt lên bàn.
“Vậy ta cũng tiếp tục đặt tiểu”.
“Để ta”.
Tư Mệnh nhẹ nhàng nói, sau đó đi lên phía trước một bước, cầm một viên Tinh Thạch đặt lên trên bàn.
“Đại”
“Wowwww.”
Mọi người nhìn thấy một màn này thì âm thầm kinh ngạc.
Đây chính là sự khác biệt giữa người ngoài và người trong cuộc đấy.
Viên Tinh Thạch này đủ để thay đổi nhiều thứ trong cuộc đời của bọn họ, hiện tại lại bị người khác dùng để đặt cược.....
“Lần này chúng ta đặt ai đây?” Bọn họ, những người qua đường bắt đầu mơ hồ rồi.
Đánh bạc mà, chủ yếu là dựa vào vận may của bản thân, nhưng đối với vài người mà nói thì không phải, đối với bọn họ mà nói, đây là thi đấu, nhất là trận đấu trước mắt này.
Bọn họ biết trước mắt tuyệt đối vận may không đơn thuần quyết định được, thế nhưng bọn họ có thể biết được ai mạnh ai yếu.
Do đó, về cơ bản lần này, người nào có mắt cũng đều biết được cục diện ai thắng ai thua.
Thế nhưng, bọn họ rõ ràng có thể biết được ai có thể thắng ai có thể sẽ thua, về cơ bản bọn họ cảm thấy lần này lần này chính là một trận cá cược vô cùng chắc chắn, trong lúc cá cược, về cơ bản là không thể biết được bản thân có thể chắc chắn giành phần thắng hay không.
Nhưng mà hiện tại người mà bọn họ cảm thấy có thể vững vàng giành được chiến thắng, Quân Thương Hải cũng tốt, Diệp Phàm cũng vậy, bao gồm cả Tư Mệnh hiện tại... nhưng mà hai ván trước đều thua hết rồi.
Do đó, bọn họ đang nghĩ, có nên đặt ngược lại hay không? Hôm nay không thích hợp, chẳng nhẽ là đám người này đến đây dùng cách này lừa tiền người ta sao?
Thế nhưng nghĩ lại một chút lại thấy không đúng nha, họ là nhân vật nào vậy? Tại sao có thể lừa tiền của những người như bọn họ chứ?
“Ta cảm thấy, vẫn là nên đặt Tư Mệnh đi, mà chúng ta ai cũng không nói, cứ xem như đơn thuần là do vận may đi, đã thắng hai vòng rồi, lần này Tư Mệnh cũng sẽ thắng thôi.”
Nói cũng đúng.
Bọn họ sau đó đa số vẫn là chọn đặt Tư Mệnh.
Nhưng mà ngay lúc này, người khó chịu nhất vẫn là Y Thất Nguyệt.
Là một người bài bạc lâu lăm, giờ nàng lại lâm vào cảnh rối rắm.
Chính là vậy, người bình thường nhất định sẽ đặt Quân Thương Hải, Diệp Phàm và Tư Mệnh hiện tại.
Thế nhưng, hai vòng đầu nàng đều thua rồi, vòng này nàng đã bắt đầu nghi ngờ bản thân mình rồi.
Thế nhưng trong lòng nàng, thâm tâm của nàng nói với nàng, vòng này nhất định vẫn phải đặt Tư Mệnh.
Nhưng mà hai ván trước nàng đều thua.
Cái loại cảm giác này thật là khó tả mà.
Giống kiểu có một bài toán, trong lòng ngươi rõ ràng biết được câu trả lời chính xác, nhưng mà ngươi vẫn chọn đáp án mà ngươi cảm thấy nhất định không chính xác kia.
Đúng đúng, chính là loại cảm giác này.
Thế nhưng, hai ván trước nàng đã thua rồi.
“Haizzzz—“
Y Thất Nguyệt hít sâu một hơi.
Nàng cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng ý định lúc đầu của bản thân.
Cái loại cảm giác này thật khiến cho người ta khó lòng tiếp nhận.
Chính là kiên trì vào niềm tin này đã nhiều năm như vậy sau đó lại khiến nàng phá bỏ? Vậy làm sao có thể.
Do đó, Y Thất Nguyệt vẫn nguyện lựa chọn tin tưởng bản thân, sau đó, trận này nàng vẫn đặt Tư Mệnh.
Với lại nàng nghĩ một chút, trước đấy nhóm Diệp Thiên Dật đã thắng hai vòng, có thể là do gặp may, bởi vì có thể là Quân Thương Hải bọn họ bắt đầu lơ là rồi, người của Diệp Thiên Dật ra tay tương đối đông...
Ngay bây giờ, hai vòng đều đã kết thúc rồi, Người của Quan Thương Hải bên kia cũng không có khả năng lại lơ là nữa, bọn họ cũng nên nghiêm túc rồi.
Vị mỹ nữ kia lắc lắc, phía trong là tiểu!
Tư Mệnh khẽ động ý niệm, bên trong lập tức biến thành đại!
Lần này mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ.
Sau đó Diệp Thiên Dật động ý niệm một cái.
Trời ạ!
Hoàn toàn chấn động!
Lần này đối phương có bao nhiêu người ra tay vậy? Sau đó Diệp Thiên Dật truyền âm tới Gia Cát Văn, Gia Cát Văn, Ngô Nhất cũng phóng linh hồn lực.
Vẫn không được.
Cái này...
Sau đó Diệp Thiên Dật lại truyền âm cho Tiêu Tích Linh, Y Nhân Tuyết và Mộc Vân.
Mộc Vân chính là không có ý kiến gì về vấn đề này, hắn cũng có thể ra tay bởi vì hắn buộc phải ra tay.
Sau đó...
Sức lực mạnh mẽ, người khác có thể không cảm nhận được, tập hợp phía trong hộp xúc xắc.