Tư Mệnh bọn họ cũng là sau lúc Diệp Phàm thua, bọn họ mới truyền âm với nhau.
Bọn họ cần phải thắng, nếu mà để thua nữa bọn họ sẽ cảm thấy rất mất mặt.
Do đó, Quân Thương Hải, Diệp Phàm, Tư Mệnh, Tần Lạc Phong, Ứng Vô Vấn, Trương Lương còn có Mộc Thiên Vân, bọn họ đều cũng nhau ra tay.
Do đó, Diệp Thiên Dật bọn họ có 6 người so với 7 người mà nói chính xác là có sự chênh lệch rồi.
Tổng thể về sức mạnh thì sự khác biệt giữa bọn họ cũng thực lớn.
Thế nhưng...
Sức lực của sáu người bọn họ cũng tuyệt đối không hề kém.
Do đó, người ngoài nếu nhìn vào trận này sẽ thấy cảnh xúc xắc không ngừng di chuyển, mặc dù vẫn là “đại” như cũ, nhưng hiện tại đã có xu hướng chuyển thành “Tiểu”.
Diệp Thiên Dật bọn họ không ngừng phóng thích cả linh hồn lực lẫn tinh thần lực, Quân Thương Hải cũng giống như vậy.
Mà Y Thất Nguyệt nhắm mắt cầu nguyện, cầu nguyện cho bản thân lần này có thể thắng.
Hôm nay, nàng hy vọng rằng Diệp Thiên Dật bọn họ bị thua! Mà nàng thấy, bọn họ nhất định sẽ thua thôi.
Do đó nàng mới đặt người của Quân Thương Hải thắng.
“Mở đi mở đi.” Có người chờ không được mà la lên.
“Mở đi.”
Sau đó, vị mỹ nữ kia bước lên trước một bước, tay đặt trên ống lắc xúc xắc.
Nàng nhẹ nhàng dùng lực mở ống lắc ra, thế nhưng nàng lại phát hiện, bản thân thế mà lại không nhấc nổi ống lắc đó, nàng muốn rút tay trở về, lại phát hiện tay của mình giống như bị dán chặt lên ống xúc xắc rồi.
Mà lúc này, mọi người vẫn cứ cho rằng vị mỹ nữ này muốn tạo cho mọi người một chút kịch tính nên mới cố ý mở chậm như vậy, thế nhưng lần này cũng quá chậm rồi đi.
“Mở đi mở đi, đừng dằn vặt bọn ta nữa.”
“Đúng thế, bất luận là thắng hay thua thì hãy trực tiếp nói cho chúng ta biết đi.”
“Nhanh lên nào.” Mọi người thúc giục.
Mà vị mỹ nữ này là người khó chịu nhất.
Không phải là nàng không muốn mở, mà là nàng mở không được.
Hơn nữa nàng cũng hiểu rất nhiều điều, nàng cũng không dám nói hiện tại tình hình là như thế nào, chỉ có thể giữ nguyên như vậy.
“Hừ.” Tần Lạc Phong cười lạnh.
Hắn rất mạnh mà nhưng người ở đây hợp lại với nhau thì quá mạnh, thậm chí vẫn còn một Diệp Lạc Lạc vẫn chưa ra tay nữa đó.
Không còn cách nào, chất lượng như này cũng đủ đè ép đối phương rồi.
Bọn họ vẫn cho rằng, đối phương cũng có bảy người ra tay, chỉ có Long Bảo Nhi không ra tay, trên thực tế, bên Diệp Thiên Dật vẫn còn Lưu Ly Vũ chưa ra tay nữa.
“Vậy để bọn ta mở cho.” Ứng Vô Vấn mỉm cười nói.
Bọn họ vẫn cười như thường, như Ngô Nhất, biểu tình của hắn rất nhanh không giữ được.
Y Thất Nguyện nhìn về phía bọn họ.
Ừm...
Đây mới chính là kết quả mà nàng muốn.
Lông mày Lưu Ly Vũ nhăn lại.
Mặc dù Diệp Thiên Dật không truyền âm cho nàng, nhưng trong lòng nàng phần nào đã hiểu rõ ràng rồi.
Haizzz...
Nàng thở dài trong lòng một hơi.
Thực ra, sự việc như thế này nàng không phải rất muốn ra tay, nhưng suy cho cùng hiện tại bọn họ cũng một đội, nàng không thể chỉ vì bản thân không muốn ra tay mà thực sự không ra tay.
“Được, mở đi.” Diệp Thiên Dật nói.
Vòng này bại rồi, không còn cách nào nữa.
Diệp Thiên Dật hắn rất mạnh, nếu là đơn độc một mình, linh hồn lực của hắn cũng có thể chiến thắng bắt kỳ người nào ở đây.
Thế nhưng, suy cho cùng trình độ ở đây, còn thêm mỗi người bọn họ xác thực cũng rất mạnh nữa, sáu người bọn họ cùng nhau thậm chí còn có vài người Quân Thương Hải tập hợp lại nữa, quá là mạnh rồi.
Mặc dù, bọn họ vẫn chưa hợp lại với nhau.
“Vậy mở đi.”
Lưu Ly Vũ cuối cùng cũng tham gia vào.
Soạt soạt.
Vị mỹ nữa kia vẫn chưa buông tay, không kịp rồi, sau đó nàng cảm thấy có một luồng sức mạnh, người ngoài nhìn thấy nàng cầm ống lắc xúc xác kia lên, thực ra là bị người ta khống chế mở ra.
“Sao vẫn là tiểu nhỉ?”
Ống lắc mở ra, toàn bộ người xem đều ngây ra.
Lông mày Quân Thương Hải nhăn lại, không dám tin.
Tại sao có thể như thế này? Tại sao vẫn là tiểu chứ?
Y Thất Nguyện trợn tròn mắt không dám tin.
Trời ạ. . Trời ạ. .
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy chứ? Lẽ nào lần này Diệp Thiên Dật vẫn có thể xoay chuyển tình thế sao? Không đến nỗi đấy chứ, ngoại trừ hắn thì chính là người kia.
Aaaaa!!!
“Yeah!!”
Long Bảo Nhi hưng phấn nhảy lên.
“Có chuyện gì thế?”
Lông mày Diệp Phàm nhíu lại, biếu tình như không hiểu gì.
“Lần này Long Bảo Nhi có lẽ không có ra tay, hay nói cách khác, vừa rồi là sáu người bọn họ đấu với chúng ta, rồi lúc cuối mới biến thành bảy người.”
“Mạnh như thế sao?” Bọn họ âm thầm khiếp sợ.
“Người cuối cùng kia có lẽ là Lưu Ly Vũ.”
“Thế nhưng, sáu người kia vậy mà có thể làm rung chuyển linh hồn lực của bọn ta, Diệp Thiên Dật kia dù mạnh nhưng cũng không đến nỗi làm những việc như thế này đâu.”
Hiện tại điểm bọn họ đan suy nghĩ không phải là Lưu Ly Vũ mạnh, mà là lúc Lưu Ly Vũ vẫn còn chưa ra tay, vậy mà sáu người kia vẫn đủ sức để làm chấn động bảy người bọn họ rồi.
Có ý gì đây?
Số người chênh lệch, trình độ cũng chệnh lệch, chất lượng cũng chênh lệch, Vậy dựa vào cái gì chứ?
Chỉ có thể nói....
Bảy người bọn họ hoàn toàn chưa dùng hết công lực.
Chính xác là vậy.
Sau đó, vào thời khắc cuối cùng thì đột nhiên bị Lưu Ly Vũ gia nhập vào lật đổ.
“Không phải chứ!!” Y Thất Nguyệt cả người đờ ra.
Điều này hoàn toàn không giống tưởng tượng của nàng.
Diệp Thiên Dật bọn họ sáu người mà vẫn có thể thắng được bảy người bên Quân Thương Hải? Xem xem rốt cuộc là ai, tuổi trẻ mà trình độ linh hồn lực sao có thể mạnh đến như vậy.
Đối với bọn họ mà nói thì quá khoa trương rồi.
“Kiểm tra một chút đi.”
Học viện Võ Thần bên kia cũng không biết bắt đầu từ đâu, dùng phương thức nào để tạo ra những thứ như vậy, dữ liệu hiện thị ngay từ đầu.
Vừa bắt đầu vẫn còn rất bình thường, sau đó...
“Lần này Diệp Thiên Dật còn có linh hồn lực của Gia Cát Văn, chỉ e là không yếu hơn bất cứ người nào bên Quân Thương Hải đâu.”
“Hợp lý, thế nhưng cũng tuyệt đối không thể là quá mạnh, vẫn còn một người, nhất định là vẫn còn một người!”
“Là Mộc Vân.”
Bọn họ nhìn vào dữ liệu.
“Vốn dĩ bảy người Quân Thương Hải tập hợp với nhau là quá ổn rồi, đẳng cấp của bất kì ai cũng khó mà so sánh được, vả lại cảnh giới của Diệp Thiên Dật cũng không cao, dưới tình huống thông thường, Thực ra cho dù là Lưu Ly Vũ tham gia vào, bảy người cũng khó mà vượt qua được bảy người đối phương.”
“Ừm, chính xác, Quân Thương Hải, Diệp Phàm, Tư Mệnh, Trương Lương... Bọn họ đều quá mạnh.”
“Thế nhưng, vẫn còn Mộc Vân, từ lúc bắt đầu Mộc Vân chỉ phóng thích linh hồn lực ở mức bình thường, so với Tiêu Tích Linh bọn họ vẫn có chút yếu kém, thế nhưng linh hồn lực của hai bên không đứt đoạn mà còn hợp lại, trong thời gian ngắn linh hồn lực của bọn họ đã thăng cấp lên ba lần”
“Gấp ba, là khái niệm gì thế? Đây chính là toàn bộ cực hạn, cũng chính là có thể đè bẹp bất cứ người nào ư?”
“Đại loại là như vậy, ngoại trừ tình hình đặc biệt thì không nhất định là cực hạn của hắn.”
“Mộc Vân này, vẫn chưa kiểm tra được thông tin của hắn, sau này nhớ chú ý một chút, hắn có thể là một nhân vật rất là lợi hại.”
“Ngại quá, lại thắng rồi.” Ngô Nhất cười lấy đồ đi mất.
Cứ như vậy, nửa tiếng qua đi...