Đúng thế!
Trong mắt Thượng Quan Vũ, Diệp Thiên Dật không đơn giản.
Đó chắc chắn không chỉ là cuộc tấn công bằng độc khiến nàng kinh ngạc.
“Nhược Nhược, ngươi cứ ở lại đây trước, ăn nhiều đồ ăn.”
Diệp Thiên Dật nói với Lâm Nhược Nhược.
“Vâng, Nhược Nhược nghe theo cậu chủ.”
Lâm Nhược Nhược gật đầu.
Sau đó Diệp Thiên Dật cùng Thượng Quan Vũ đến lều trại Tướng quân.
Lều trại rộng lớn của Tướng quân tập trung mười mấy người, tất cả họ đều là Tướng quân, chỉ có Thượng Quan Vũ là đại Tướng quân, mà việc đại Tướng quân phải làm là thống lĩnh toàn bộ các Tướng quân!
Đương nhiên các Tướng quân khác cũng có tài, chỉ là trình tự hành động phải nghe theo Thượng Quan Vũ, bọn họ tuyệt đối sẵn lòng nghe theo Thượng Quan Vũ.
Ở đó có một cái bản đồ rất lớn!
Không phải là kiểu bản đồ thời xưa nữa, mà là bản đồ công nghệ 3D hoặc là bản đồ toàn cảnh rõ nét.
Bọn họ ngồi xung quang đó, Thượng Quan Vũ đứng phía trước, chỉ lên tấm màn lờ mờ.
“Đây là Thiên Phong thành.”
Nàng chỉ.
Diệp Thiên Dật đứng sau nhìn tình hình bản đồ trước mắt.
Thiên Phong thành ở phía nam, ngay bên cạnh là Đế quốc Thần Phong ở phía bắc!
Phía tây bắc của Thiên Phong thành là đế quốc Thiên Hoả, phía tây là đế quốc Cực Lôi, còn phía đông là Đế quốc Huyền Thổ!
Đúng vậy!
Bọn họ đang trong trạng thái bị bao vây!
Có điều phía nam bọn họ không có nguy hiểm, bởi phía nam giáp biển, chính vì lẽ đó, cho nên sự phát triển của Đế quốc Lâm Phong thực sự rất nhanh!
Bên kia bờ biển cũng có một đất nước khác, tuy nhiên tám cái gậy tre bọn họ không thể đánh cùng nhau, còn nữa nếu bọn họ ra biển thì sẽ rất nguy hiểm!
“Tướng quân, bọn họ đều đến để đánh Thiên Phong thành sao?”
Trương Ưu hỏi.
“Đúng vậy! Mục tiêu của bọn chúng tất nhiên là Thiên Phong thành, vì đây mới là huyết mạch của Đế quốc Lâm Phong, hơn nữa vị trí địa lý của phía đông và phía tây quá tốt đối với chúng ta, nếu như bọn họ chia nhau hành động, thì cho dù chúng ta phải bỏ ra một lượng lớn binh lực, bọn họ cũng thiệt hại nhiều hơn, đồng thời còn chưa chắc đã đánh được, vì thế, cách tốt nhất của bọn họ chính là bốn nước cùng đánh vào một chỗ! Đó là Thiên Phong thành!”
Diệp Thiên Dật: ”...”
Khốn nạn thật.
“Tiếp theo phải làm sao? Trước đây chúng ta chưa từng gặp qua chuyện như vậy, cùng lắm là hai đế quốc cùng đánh thôi, lần đó cũng là bởi Tướng quân phi thường nên mới gặp dữ hoá lành, giờ thì... bốn nước cùng đánh, đơn giản chỉ là số lượng, chúng ta không còn kế hay nào nữa rồi.”
Đúng vậy, bình thường đối mặt với tình huống như thế, ngươi có thể làm gì đây?
Mà ba đế quốc kia đều là ba nước bình thường, thuộc cùng cấp bậc với Đế quốc Lâm Phong và Thần Phong, mặc dù bọn họ sẽ không dùng số lượng binh sĩ quá lớn, nhưng chắc chắn cũng không ít, bốn nước cộng lại, càng không thể ít!
Đôi lúc, dù người lãnh đạo tài giỏi đến đâu chắc cũng có giới hạn! Hơn nữa lấy ít địch nhiều, chuyện này, một lần, hai lần thì được, chứ ba bốn lần chắc không ổn đâu nhỉ? Bởi vì ngươi không thể đánh thắng trận theo cùng một cách được.
Lần này, Thượng Quan Vũ đã mất đi phương hướng.
Thật sự hơi thái quá.
Ngươi nói xem, nếu bọn họ chia nhau ra đánh không cùng một địa điểm, thực ra với Lâm Phong lại là tin tốt, vì như vậy áp lực không lớn lắm, nhưng giờ như thế, áp lực ở đây lại cực kỳ lớn.
“Đúng vậy, số lượng người chênh lệch quá lớn, lúc chiến thư đưa tới đây, các nước đó đã bắt đầu củng cố quân đội rồi.”
Sau đó Thượng Quan Vũ hỏi: “Số lượng khoảng bao nhiêu?”
“Lần này Đế quốc Thần Phong cũng xuất binh với số lượng vô cùng lớn, căn cứ theo tình báo, có khoảng ba trăm vạn, đế quốc Thiên Hoả khoảng ba trăm đến bốn trăm vạn, đế quốc Cực Lôi đại quân có gần năm trăm vạn, còn Huyền Thổ là đế quốc xuất binh nhiều nhất, có lẽ... gần tám trăm vạn!”
“Ba trăm vạn, năm trăm vạn, bốn trăm vạn, tám trăm vạn, là hai mươi triệu...”
Thượng Quan Vũ suy tính.
“Chúng ta có...”
“Bốn trăm vạn.”
Thượng Quan Vũ cau mày!
Đúng vậy!
Tính hết chỉ có bốn trăm vạn!
Mà trước mắt Thiên Phong thành chỉ có hai mươi vạn quân phòng ngự, hai mươi vạn quân còn lại phải điều đến những chỗ khác trong Đế quốc Lâm Phong.
Đương nhiên không thể điều toàn bộ binh sĩ ở mọi nơi về đây, lỡ như là kế điệu hổ lý sơn thì sao? Kẻ địch ở những chỗ khác sẽ đến chiếm mà không tốn chút sức lực nào.
Mặc dù Thiên Phong thành cực kỳ quan trọng, nhưng nếu không giữ được phần đất liền, ngươi có bảo vệ được Thiên Phong thành cũng vô ích.
Lúc này, Thượng Quan Vũ lấy điện thoại ra, rồi vội vàng mở máy.
“Bệ hạ!”
Nàng cung kính nói.
“Thượng Quan Tướng quân, ta đã nghe nói rồi.”
Một giọng nói uy nghiêm truyền ra từ bên trong.
“Xin bệ hạ yên tâm, thuộc hạ nhất định cố gắng hết sức bảo vệ Thiên Phong thành.”
Thượng Quan Vũ nói.
“Không! Thượng Quan Tướng quân, lần này bọn họ quyết tâm chiếm lấy Thiên Phong thành, thực sự không ổn, đầu hàng đi, ta không muốn thấy nhiều người vô tội chết thảm, nên nhường thì nhường thôi.”
Giọng nói khá mệt mỏi!
“Bệ hạ!”
Thượng Quan Vũ cau mày, rồi nói: “Bệ hạ, chúng ta nhường Thiên Phong thành, để bọn chúng không tốn một binh một tốn nào chiếm được, vậy thì bọn chúng sẽ tham lam muốn nhiều hơn, lúc đó chúng ta lại chắp tay nhường ư? Đợi chúng ta dâng nhiều nơi rồi, sau này muốn giành lại từ tay bọn chúng, vậy những chỗ trước đây không phải chúng ta cho không bọn chúng sao? Dù gì cũng là một trận chiến, hà tất phải sợ bọn chúng?”
“Đúng thế, bệ hạ, dù thế nào cũng phải đánh, tại sao chúng ta phải nhường bọn họ chứ? Vậy thì để bọn họ tới, có Thượng Quan Tướng quân ở đây, cho dù bọn họ muốn chiếm Thiên Phong thành cũng phải mất một miếng thịt!”
Hùng Bá nói.
“Haizz.”
Bệ hạ thở dài.
“Ta... quả thực không thể cho ra nhiều binh lực hơn, Thiên Phong thành các ngươi nhiều nhất là bốn trăm năm mươi vạn, bốn trăm năm mươi vạn có thể đánh được hai mươi triệu ư?”
Một người đàn ông hỏi.
“Ta có thể thử!”
Người đàn ông gật đầu: “Được! Vậy tao hết toàn quyền cho Thượng Quan Tướng quân, bất luận thành hay bại, nếu là bại, hy vọng Thượng Quan Tướng quân bảo đảm nhiều người có thể sống sót, còn quả thực không được, thì Đế quốc Lâm Phong này...”
“Bệ hạ, chưa đánh, thì chưa thể nói trước kết quả!”
Thượng Qun Vũ nói!
Bên kia im lặng vài giây.
“Ừm! Binh đã phái qua đó rồi, Thượng Quan Tướng quân, ngươi đến nhận đi.”
“Không phụ sứ mệnh!”
Sau đó đầu dây bên kia tắt máy.
Diệp Thiên Dật nghe cuộc trò chuyện của bọn họ lại cảm thấy bất thường!
Đế vương của Đế quốc Lâm Phong này rốt cuộc tin tưởng Thượng Quan Vũ tới mức nào, mà dồn tất cả mọi thứ lên người nàng!
Có điều nghĩ lại, bây giờ ngoài Thượng Quan Vũ, hắn còn có thể làm gì đây?
Chẳng lẽ hắn chắp tay dâng Đế quốc Lâm Phong như vậy à? Như thế thì không thực tế lắm.