Thượng Quan Vũ lướt nhìn mọi người.
“Các ngươi có cách gì không?”
Nàng hỏi.
Một mình nàng không thể giải quyết hết mọi việc, nên nàng đành hỏi ý kiến mọi người.
Mọi người cùng nhau thảo luận, xem có đối sách gì không.
Bọn họ cúi đầu.
“Thượng Quan Tướng quân, chúng ta... thực sự không nghĩ ra đối sách nào cả, trong mắt ta, chuyện này đã rơi vào bước đường cùng rồi, bốn trăm vạn bảo vệ hai mươi triệu, đúng là Thượng Quan Tướng quân đã đánh qua nhiều trận lấy ít địch nhiều, nhưng lần này chênh lệch quá lớn.”
Hùng Bá thở dài nói.
“Phải, Thượng Quan Tướng quân, chúng ta thật sự hết cách rồi, tuy nhiên cho dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta nhất định chiến đấu đến cùng với bọn họ, chết tiệt! Chúng ta là những kẻ dễ ức hiếp sao? Cứ đến tấn công đi, dù bọn họ có thắng, ta cũng muốn để bọn họ hối hận vì đã đến đánh một trận như vậy!”
Một người đàn ông vạm vỡ tức giận nói.
Thượng Quan Vũ hơi lăn tăn: “Các ngươi cần quan sát nhiều hơn mới có thể dẫn lãnh đạo nhiều binh hơn, ai nhìn ra được ưu thế của các ngươi, nói cách khác, điểm đột phá của chúng ta nằm ở đâu?”
Bọn họ nhìn nhau.
Còn điểm đột phá?
Không phải sao?
“Không lẽ là khiến bọn họ mẫu thuẫn nội bộ?”
Hùng Bá gãi đầu hỏi.
“Nội chiến... khó lắm! Giữa bọn họ đúng là có nghi ngờ lẫn nhau, hơn nữa sau khi đánh xong bọn họ thậm chí còn tấn công nhau, tuy nhiên... dùng cách gì để khiến bọn họ mâu thuẫn đây? Ta không nghĩ ra được.”
Chu Hiên nói.
Nội chiến... thực ra lúc đó, đây cũng là điều đầu tiên Thượng Quan Vũ nghĩ đến, tuy nhiên không hề dễ thực hiện chút nào!
“Hay là lại thử tấn công bằng độc tiếp?”
Thêm một người nữa nêu ý kiến.
“Cách đó chắc chắn không dùng được, lần tấn công độc đó của Đế quốc Thần Phong đã gây chấn động Thất Trọng Thiên, bây giờ, chỉ cần bọn họ cảm nhận được chút thay đổi của hướng gió, sẽ đoán ngay ra hành động, cho nên cách này không được.”
Trương Ưu nói.
Đúng thế.
“Thượng Quan Tướng quân, điểm đột phá của chúng ta là gì?”
Hùng Bá gãi đầu hỏi.
“Thay vì nói điểm đột phá, chi bằng nói chỉ có mấy điểm này là có thể tìm được cách đẩy lùi quân địch, thứ nhất, bọn họ là bốn thế lực, nghe mệnh lệnh từ tứ phương, đây là một điểm!”
Thượng Quan Vũ đi thong thả rồi tiếp tục nói: “Điểm thứ hai, giữa họ chỉ có quan hệ lợi ích, mối quan hệ không vững chắc chút nào!”
“Điểm thứ ba, bốn thế lực đó ở bốn phương, bốn khoảng cách! Đế quốc Thần Phong gần nhất cũng mấy chục km mới đến Thiên Phong thành, khi cả một đoàn binh đi tới, phải mất vài tiếng đồng hồ, Đế quốc Huyền Thổ xa nhất cũng một nghìn năm trăm km mới tới Thiên Phong thành, dù cho có công cụ hỗ trợ lên đường cấp tốc, thì muốn đến được Thiên Phong thành cũng phải mất gần một tuần, chênh lệch khoảng cách và thời gian chính là điểm đột phá lớn nhất của chúng ta!”
Thượng Quan Vũ nói.
Trong chiến tranh, xe cộ gì gì đó không được phép sử dụng, trong cuộc chiến giữa các nước lớn ở Thất Trọng Thiên hay là các tầng bên dưới, đều không được sử dụng vũ khí phóng xạ, cùng lắm ngươi chỉ có thể sử dụng một vài máy móc công nghệ cao, thậm chí ngươi còn không được lái xe đi!
Quy tắc là quy tắc!
Phá vỡ quy tắc tức là ngươi làm kẻ thù với cả Thất Trọng Thiên này! Kể cả là Bát Trọng Thiên, Cửu Trọng Thiên!
Diệp Thiên Dật: “...”
Hay thật!
Dù sao hắn hiểu thế nào gọi là có chuyên môn kỹ thuật, Diệp Thiên Dật hiểu cái này nên nghe những lời Thượng Quan Vũ nói thấy rất lạ lẫm!
Quá tàn nhẫn.
Nếu có nhiều binh sĩ hơn, thì Diệp Thiên Dật thấy chỉ cần thời gian, nàng có thể thống nhất các đế quốc lớn của Thất Trọng Thiên.
“Mịa! Vậy có phải chúng ta có thể đánh từng nước được không?”
Hùng Bá mắt sáng lên nói.
“Đánh cái đầu nhà ngươi! Sao đánh lần lượt được??”
Thượng Quan Vũ do dự nói: “Đánh lần lượt quả thực là cách duy nhất mà ta có thể nghĩ ra được, hoặc là kế ly gián, tuy nhiên ta cũng không nghĩ được cách gì có thể ly gián bọn họ.”
“Thật sự muốn đánh từng nước một à? Hay chúng ta xin viện trợ? Bọn họ cho nhiều lợi ích, chúng ta cũng cho!”
Bọn họ nhìn Thượng Quan Vũ!
“Vô ích thôi, hôm nay cho rồi, cũng chỉ được yên lòng tạm thời, sau đó thì sao? Bọn họ sẽ lại đến, tiếp tục ngáp ngoải mấy tháng à? Mấy tháng đó, đủ để chúng ta làm gì? Khiến bốn trăm năm mươi vạn đại quân nâng lên thành nghìn vạn ư?”
Thượng Quan Vũ phản bác.
Bọn họ không nói nên lời.
Sau đó Thượng Quan Vũ tiếp tục nói: “Tiến đánh Thiên Phong thành, chắc chắn bọn họ phải đợi bốn thế lực tập hợp lại rồi mới hành động, đây là ý nghĩa của việc họ hợp tác, nếu bổn Tướng quân đoán không sai, bởi vì lo lắng người đến trước bị chúng ta tấn công hoặc sợ chúng ta dùng kế gì đó với chúng, cho nên các thế lực cao cấp hơn sẽ ở một khoảng cách xa đợi đội quân của thế lực khác đến vị trí tương tự rồi cùng nhau hành động, do đó, chúng ta không thể tấn công các lực lượng đã đến trước đó, bởi bọn họ căn bản sẽ không tiến lên!”
“Phải, đúng là vậy.”
Bọn họ đều gật đầu.
Sau đó Thượng Quan Vũ chỉ vào màn chiếu, nói: “Thiên Phong thành, giữ lại một trăm vạn quân phòng ngự, bổn Tướng quân có lòng tin một trăm vạn quân này chắc chắn trấn giữ được ba trăm vạn đại quân của Đế quốc Thần Phong gần nhất! Tiếp theo... ba trăm năm mươi vạn quân còn lại, chia thành hai nhóm, một nhóm phục kích ba bốn trăm vạn đại quân của đế quốc Thiên Hoả, một nhóm phục kích năm trăm vạn đại quân của Đế quốc Cực Lôi! Sau khi đánh thắng, thì quay lại phòng thủ tám trăm vạn đại quân của Đế quốc Huyền Thổ và Thần Phong ở xa nhất!”
Diệp Thiên Dật thầm kinh ngạc.
Có lẽ, đây là bố trí hợp lý nhất mà hắn có thể nghĩ được!
Thậm chí, nàng có lòng tin đánh thắng một tốp bốn trăm vạn, một tốp năm trăm vạn chỉ dựa vào ba trăm năm mươi vạn quân của mình sao?
“Tướng quân, người nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”
Hùng Bá hỏi.
“0%!”
Thượng Quan Vũ chăm chú nhìn bản đồ trên màn chiếu: “Vì bổn Tướng quân còn chưa nghĩ xong phương án thực hiện cụ thể, cần một ngày nữa! Cũng chỉ có thể là một ngày! Hơn nữa... lùi vạn bước nữa mà nói, cho dù đánh thắng Đế quốc Cực Lôi và Thiên Hoả, thì số quân chẳng còn bao nhiêu của chúng ta vẫn phải phòng thủ ngàn vạn đại quân.”
Tuy nhiên...
Đây là kết quả tốt nhất rồi, trừ phi... trừ phi nàng không tốn một binh một tốt nào mà giải quyết được hai đế quốc lớn, vậy thì chắc chắn 100% nàng có thể chặn được cả nghìn vạn quân mà chỉ dựa vào bốn trăm năm vạn quân của mình!
Nhưng chắc là không thể nhỉ?
“Các ngươi về trước đi, để ta từ từ suy nghĩ.”
Thượng Quan Vũ ở đây xem bản đồ một lượt.
Thực ra nàng hơi kỳ vọng vào Diệp Thiên Dật, nhưng Diệp Thiên Dật lại im lặng, nên nàng biết chắc hắn cũng không có cách nào.
“Ta nghĩ chắc là ta có cách đấy .”
Diệp Thiên Dật nói.
“Hử?”
Ánh mắt Thượng Quan Vũ nhìn Diệp Thiên Dật vẫn chưa rời đi.
“Cách gì?”
Nàng hỏi.
Quả thực là mong đợi.
Dẫu sao thì giờ nàng đang chìm trong bóng tối, và cần một ánh sáng quét qua, nàng cũng là người, chứ không phải thần, mấy năm nay ngày nào nàng cũng ở bên bờ vực sinh tử, bởi chỉ cần đưa ra quyết sách sai lầm, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
“Nếu ta nói ta có thể kiểm soát thời tiết, Thượng Quan Tướng quân thấy thế nào?”
Thượng Quan Vũ: “...”
“Đại thắng!”