Một người thật sự giỏi, hắn sẽ hiểu được thời tiết quan trọng như thế nào!
Một trận chiến, thời tiết có thể quyết định chiến cuộc!
Tất nhiên, phải biết vận dụng mới được!
Mà nếu như kiểm soát được thời tiết, vậy thì nàng thật sự có lòng tin chỉ huy trận đại chiến này! Không, phải là bất kỳ trận đại chiến nào!
Tuy nhiên... thực sự có người kiểm soát được thời tiết sao?
Khi võ giả mạnh tới một trình độ nhất định có thể thu hút thiên địa dị tượng, nhưng thiên địa dị tượng là thiên địa dị tượng, hoàn toàn khác với cái gọi là thời tiết thực sự!
Phải, trước đây Diệp Thiên Dật quả thực đã thay đổi hướng gió, nhưng điều đó cũng chẳng có gì to tát lắm!
Bất luận là bằng cách nào, thì trong mắt người đời, đây là cách làm có thể chấp nhận được!
Có điều, bây giờ hắn nói hắn có thể thay đổi thời tiết ư?
Thượng Quan Vũ không hiểu thay đổi thời tiết trong miệng hắn là trình độ gì nữa.
“Cái gọi thay đổi thời tiết của ngươi là??”
Thượng Quan Vũ thắc mắc hỏi.
“Ý như mặt chữ, chính là nắng, mưa, gió và tuyết.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Còn cường độ? Phạm vi? Khả năng kiểm soát thì sao?”
Thượng Quan Vũ hỏi.
Quả nhiên nàng không che giấu.
Vấn đề đơn giản mà nàng hỏi thực ra là mấu chốt của việc liệu năng lực thay đổi thời tiết này có thể thay đổi cục diện chiến tranh hay không.
“Cường độ có thể rất mạnh, chẳng hạn ngày mưa có thể đạt đến cấp mưa bão, các thời tiết khác nếu nói về cường độ thì tương tự như mưa bão.”
Thượng Quan Vũ:???
Thật lạ!
“Khống chế thì chắc chắn không khống chế được tuyệt đối rồi.”
Diệp Thiên Dật tiếp tục nói.
“Phạm vi không quá lớn, đại khái có thể bao phủ phạm vi năm trăm vạn đại quân.”
Thượng Quan Vũ:???
Đây mà còn không gọi là lớn sao?
Cũng không biết nên có tâm trạng gì đây.
Chính là... không dám tin cho lắm.
“Không tin đúng không?”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
Rồi Diệp Thiên Dật cười, nói: “Nhìn bên ngoài đi.”
Sau đó Thượng Quan Vũ nhìn ra.
“Mưa rồi mưa rồi, mưa to quá! Mau thu dọn đồ thôi!”
“Mau thu lại, mau trú mưa đi!”
“...”
Thượng Quan Vũ: “...”
Sau đó...
“Mẹ kiếp! Thời tiết kiểu quái gì vậy? Vừa nãy còn bất thình lình mưa như trút nước, vậy mà giờ lại tạnh rồi à?”
Thượng Quan Vũ: “...”
Chuyện này?
“Lẽ nào là Huyền Thiên Thánh Khí?”
Nàng nhìn Diệp Thiên Dật.
Không có bất kì lực lượng nào dao động, nàng không cảm nhận được gì cả, nhưng quả thật là Diệp Thiên Dật điều khiển thời tiết theo ý muốn!
Hắn chắc chắn không phải kẻ địch!
Nếu hắn là địch, thì nàng xong đời lâu rồi!
Với thủ đoạn này, thật sự nàng sớm đã xong đời rồi!
Thứ duy nhất mà nàng nghĩ đến có thể điều khiển thời tiết giống như hắn, bình thường chỉ có Huyền Thiên Thánh Khí, hoặc thứ gì đó cùng cấp bậc!
“Ừm... điều này Thượng Quan Tướng quân không cần biết đâu.”
Diệp Thiên Dật nói.
Thượng Quan Vũ gật đầu, gương mặt nàng lộ vẻ hưng phấn, rồi nhìn sang bản đồ.
“Nếu ngươi có thể, vậy thì...”
Nàng phấn khích chỉ vào bản đồ: “Không cần để ý Đế quốc Thần Phong, năm trăm vạn đại quân của Đế quốc Cực Lôi cần vượt biển, Đế quốc Huyền Thổ phải qua sa mạc, Đế quốc Thiên Hoả...”
Đế quốc Thiên Hoả... nàng cau mày!
Hình như không có cách nào.
Tuy nhiên...
Đủ rồi!
Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Ta có thể đến nơi mà đại quân của Đế quốc Huyền Thổ phải đi qua để đợi, Đế quốc Cực Lôi sẽ nhanh hơn Đế quốc Huyền Thổ, có điều lúc bọn họ tới biển, chắc Đế quốc Huyền Thổ cũng đã ở sa mạc, hai bên có thể hành động trong thời gian rất ngắn.”
Thượng Quan Vũ rõ ràng hiểu người đàn ông trước mặt, trong đầu hắn đã hoàn toàn phác họa ra suy nghĩ của nàng!
Đúng thế!
Nếu có thể khống chế thời tiết, sa mạc, biển, chắc chắn đây sẽ là hai nơi tuyệt vời để tàn sát!
Cường giả không dễ gì chết, nhưng đại quân thì không chạy được!
Đúng vậy!
Có thể có người muốn hỏi, ví dụ trên biển xuất hiện cơn sóng thần cực lớn, đây không phải điều cường giả làm được ư? Mà một khi nó hình thành, cũng có thể đập tan trăm vạn đại quân!
Tuy nhiên... sức mạnh như vậy cũng có thể bị cường giả của kẻ thù ngăn lại!
Và sức mạnh tự nhiên, bọn họ ngăn được một lúc, chứ không ngăn được bao lâu!
“Phải! Chỉ cần thiết lập truyền tống trận ở hai bên, ngươi vừa đi vừa về liên tục tiến hành thay đổi thời tiết là được rồi.”
Thượng Quan Vũ hưng phấn nói.
Đúng vậy, nhiều năm rồi nàng chưa có biểu cảm như vậy, càng không có tâm trạng như thế, nhưng lần này, đúng là trước nay chưa từng có!
Diệp Thiên Dật gật đầu.
Hắn cần phải giết người!
Không phải đơn thuần chỉ vì giúp Thượng Quan Vũ, giúp nàng chi là tiện tay, còn nữa Diệp Thiên Dật rất thưởng thức nàng!
Đã là chiến tranh, thì chết chóc là điều khó tránh khỏi! Bọn họ không chết thì là người của Thượng Quan Vũ chết, chung quy là phải có một bên phải chết!
Tuy nhiên, chiến tranh không phải là vĩnh viễn.
Đế vương của Đế quốc Lâm Phong này có vẻ là người thật sự mong muốn bách tính an cư lạc nghiệp, còn Thượng Quan Vũ chắc chắn hy vọng thế giới hoà bình!
Vậy thì để bọn họ thống trị Thất Trọng Thiên, người chết có thể sẽ rất nhiều, nhưng đây là điều tất nhiên, nhưng nếu xét về lợi ích tổng thể thì vẫn tốt hơn nhiều!
Mà tại sao Diệp Thiên Dật lại muốn giết người?
Đây chính là điều kiện để từ Thất Trọng Thiên đi Bát Trọng Thiên và Cửu Trọng Thiên!
Có lẽ người ở Thất Trọng Thiên này nhiều quá chăng?
Cái này Diệp Thiên Dật có tìm hiểu qua về nó!
Thất Trọng Thiênlà nơi có số lượng người đông nhất trong tất cả các tầng, nhiều hơn hàng chục lần so với bất kỳ tầng nào, sao lại như vậy? Nó có thể là kết quả được tạo thành từ vô số năm!
Chung quy là có vô số người leo lên, tuy nhiên sau khi leo lên tới Thất Trọng Thiên thì 99, 9% không cách nào leo lên nữa!
Muốn đến Bát Trọng Thiên, ngươi bắt buộc phải giết hơn mười vạn người! Đúng vậy! Là mười vạn!
Nếu ngươi sinh ra ở Thất Trọng Thiên, thì ngươi phải giết mười vạn người mới lên được Bát Trọng Thiên!
Bằng bất kỳ thủ đoạn nào!
Đương nhiên, nếu ngươi giết hai mươi vạn người, thì có thể san sẻ mười vạn cho người khác để cùng nhau lên, giống như Minh Thần điểm vậy.
Đến Cửu Trọng Thiên phải giết một trăm vạn người!
Thật không hiểu đạo lý này ở đâu ra! Có lẽ là muốn ngăn cách hoàn toàn với Bát Trọng Thiên và Cửu Trọng Thiên chăng?
Tuy nhiên, nếu ngươi sinh ra ở Bát Trọng Thiên thì không có điều kiện này, chỉ cần đủ Minh Thần điểm, ngươi có thể tuỳ ý lên Cửu Trọng Thiên!
Nhưng với Diệp Thiên Dật mà nói, vốn dĩ hắn nghĩ ở Thất Trọng Thiên là được rồi, nhưng bây giờ, hắn cảm thấy muốn đi Cửu Trọng Thiên, khi tất cả các cuộn giấy da dê tập hợp lại, chỉ thiếu một cuộn, nhưng đã biết tung tích, Diệp Thiên Dật cho rằng, Linh Hồn Pháp Tắc nhiều khả năng là ở Cửu Trọng Thiên.
Đó mới là Minh Giới thật sự.
Nếu Thất Trọng Thiên đã cho Diệp Thiên Dật một bàn đạp như thế, tại sao hắn không hoàn thành chúng cùng nhau? Lẽ nào muốn đến Bát Trọng Thiên lại giết tiếp? Bát Trọng Thiên không dễ giết đâu!
Thông qua chiến tranh là cách tốt nhất rồi!
Không có cách nào khác!
Đồng thời, Diệp Thiên Dật cũng sẽ không có gánh nặng tâm lý nào!
Vì dù không có hắn, thì đây cũng là xu hướng tất yếu phải xảy ra.
“Tại sao lại giúp ta?”
Sau khi hưng phấn, Thượng Quan Vũ lại trầm tư, rồi nàng nhìn Diệp Thiên Dật với ánh mắt khó hiểu.
Nàng thật sự không hiểu.
“Ta phải đến Cửu Trọng Thiên.”
Diệp Thiên Dật nói.
Thượng Quan Vũ bỗng tỉnh ngộ.
“Nhưng ta đồng thời cũng rất tán thưởng ngươi, Thượng Quan Tướng quân!” Diệp Thiên Dật nói.