Lâm Nhược Nhược dùng ánh mắt to tròn xinh đẹp nhìn Diệp Thiên Dật.
“Cậu chủ cứ nói.”
Diệp Thiên Dật hỏi Lâm Nhược Nhược: “Ngươi cảm thấy con người Thượng Quan Tướng quân như thế nào?”
“Rất tốt, vừa xinh đẹp, vừa tài giỏi, tấm lòng lương thiện lại có năng lực...”
Lâm Nhược Nhược đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, sau đó nhỏ giọng do dự nói: “Cậu chủ cũng rất ưu tú, rất xứng đôi với Thượng Quan Tướng quân.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Cô gái này có phải hiểu lầm cái gì rồi không?
Diệp Thiên Dật nhịn không được cười một tiếng, đáp: “Ta không phải là hỏi ngươi cảm thấy ta với nàng có xứng đôi hay không, ý của ta là sau này ngươi đi theo nàng thì như thế nào?”
Liên quan đến việc này, kỳ thực Diệp Thiên Dật cũng có nói qua với Thượng Quan Vũ, nàng không có bất kỳ vấn đề gì, nàng cũng có thể dễ dàng chăm sóc Lâm Nhược Nhược, mặc dù cũng rất bận, thế nhưng ít nhất ở trong đại quân này, không ai dám động vào Lâm Nhược Nhược!
Sau khi rời khỏi đại quân, nàng cũng có thể mang theo Lâm Nhược Nhược, dù sao trên thế gian này nàng cũng chỉ còn có một mình.
“Hả?”
Lâm Nhược Nhược sững người, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
“Cậu chủ.”
Ùm một cái, nàng quỳ gối trước mặt Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật vội vàng đỡ nàng dậy.
“Ngươi làm gì thế?”
“Cậu chủ, có phải là Nhược Nhược làm gì không tốt không?”
Ánh mắt nàng đỏ lên.
Diệp Thiên Dật đỡ nàng đứng dậy, cười nói: “Thật sự không phải, chủ yếu là ta có việc của ta, mang theo ngươi cũng không thể đảm bảo an toàn cho ngươi, ta cảm thấy ngươi đi theo Thượng Quan Tướng quân cũng rất tốt đó.”
“Thế nhưng... Nhược Nhược vẫn chưa báo đáp cậu chủ.”
Nàng cúi thấp đầu, nước mắt tí tách tí tách rơi xuống.
“Sau này sẽ có cơ hội mà.” Diệp Thiên Dật cũng không có nói là không cần nàng báo đáp.
“Ta...”
Lâm Nhược Nhược vô thức dùng tay xoắn lấy vạt áo.
Nhìn bộ dạng nàng như vậy, Diệp Thiên Dật mềm lòng.
Aizzzz.
Cô gái này, thật làm cho người ta thương xót.
“Vật trước tiên cứ như vậy, ta trước tiên mang theo người, xem xem có thể giúp ngươi tìm được cha mẹ không.”
Đột nhiên Diệp Thiên Dật nghĩ tới bản thân vẫn còn có thể sử dụng thuật thôi diễn thiên cơ, mà thôi diễn ra cha mẹ của Lâm Nhược Nhược có lẽ không khó?
“Thật sự không cần đâu cậu chủ” Lâm Nhược Nhược nhỏ giọng nói.
Thế gian rộng lớn như vậy, tìm cha mẹ thân sinh của nàng như mò kim đấy bể, nàng thực sự không ngờ làm phiền Diệp Thiên Dật như vậy, hơn nữa, nàng cũng không nghĩ đến việc đi tìm cha mẹ.
“Không sao, ngươi trước tiên đi nghỉ ngơi đã.”
Diệp Thiên Dật cũng thay đổi chủ ý, cũng là đột nhiên có một suy nghĩ kỳ quái, đột nhiên nghĩ tới điểm này!
“Vâng.” Lâm Nhược Nhược đi ra ngoài.
Diệp Thiên Dật sau đó bắt đầu Thôi diễn thiên cơ.
Qua được một lúc...
“Cửu Trọng Thiên.”
Diệp Thiên Dật mở to mắt.
Cha mẹ của Lâm Nhược Nhược là ai cũng không biết, Diệp Thiên Dật chỉ Thôi diễn đến một tin tức, Cửu Trọng Thiên!
Thật là kỳ lạ.
Là người của Cửu Trọng Thiên, vậy tại sao tự nhiên lại xuất hiện ở Ngũ Trọng Thiên?
Nếu bị lạc đến Bát Trọng Thiên còn có thể giải thích được, thế nhưng là tới tận Ngũ Trọng Thiên...
“Dù sao ta cũng định đi Cửu Trọng Thiên, đến lúc đó cùng nhau đi xem xem.”
......
Triệu Hựu Bình ở trong quân đội, hắn vừa mới trải qua một trận đại chiến, trận chiến này là cùng với trận đại chiến của Đế quốc Thần Phong, vì hắn không thể để lộ, cũng giết được ít binh lính của Đế quốc Thần Phong, chẳng qua cũng chẳng có quan hệ gì! Ảnh hướng không lớn.
Hiện tại cũng đã cùng với đội ngũ của hắn quay lại quân doanh của Thiên Phong thành để dưỡng sức.
Hắn biết Thượng Quan Vũ ở đằng kia, Diệp Thiên Dật không đi! Hắn không có cơ hội ra tay!
Không lâu sau, Thượng Quan Vũ mang người quay trở lại quân doanh.
Cửu An thành đã bị chiếm! Cũng là kết quả của vài ngày ra quân!
“Tướng quân.”
Binh lính thấy Thượng Quan Vũ ào ào đứng dậy hành lễ.
“Không cần đa lễ, các ngươi vừa hoàn thành trận chiến, nghỉ ngơi nhiều vào! Không cần hành lễ đâu!”
Thượng Quan Vũ nói.
Binh lính cảm thấy trong lòng ấm áp.
“Rõ.”
“Cảm ơn các ngươi đã chiếm lấy được Cửu An thành, tiếp theo đây mục tiêu của chúng ta là Chương Châu thành, mong mọi người cũng nhau nỗ lực! Người đâu, nhanh mang rượu thịt tới, để mọi người bổ sung thể lực.”
Thượng Quan Vũ ở lại đây nói chuyện cùng với mấy vị binh sĩ.
Mà Triệu Hựu Bình cách đó không xa.
Thượng Quan Vũ đi tới!
Vậy Diệp Thiên Dật đâu?
Nếu như hắn cũng đến đây thì hắn có thể ra tay rồi!
Đến đây đã được vài ngày, cũng xem như là nhìn thấy được Thượng Quan Vũ một lần, thế nhưng Diệp Thiên Dật lại không có ở đây.
“Diệp ca.”
“Chào Diệp ca.”
“Diệp ca, chúng ta thắng rồi.”
Diệp Thiên Dật sau khi đến bên này, mọi người náo nhiệu lại làm quen.
Thượng Quan Vũ nhìn qua đó.
Mà Triệu Hựu Bình có chút kích động.
Ông trời giúp hắn rồi! Ông trời cũng giúp hắn rồi!
Chính vào lúc lo lắng Diệp Thiên Dật không ở đây, hắn lại đến rồi!
Gần một chút! Lại gần một chút nữa!
Phạm vi phát nổ của viên độc dược kia hẳn là khoảng 10 mét! Phạm vi rất nhỏ! Thế nhưng sức mạnh rất lớn! Cho dù Thượng Quan Vũ lợi hại như thế nào cũng không tránh được!
Trừ khi nàng kịp phóng thích lực lượng phòng ngự!
Thế nhưng bất cứ lực lượng phòng ngự nào cũng cần huy động lực lượng, phải nhanh, huy động lực lượng cũng cần thời gian, mà phản ứng cũng cần thời gian, hai người là ở gần, nàng không thể phóng thích kịp được!
Diệp Thiên Dật đi qua đó.
“Chuyện trước ta nói với ngươi hay là bỏ đi, cũng không phiền tới ngươi, ta dự định mang theo Lâm Nhược Nhược, vẫn còn có chút việc khác.”
Thượng Quan Vũ nhìn Diệp Thiên Dật.
Sau đó nàng gật đầu: “Tốt thôi”
Nàng nghĩ một chút lại hỏi: “Chuẩn bị rời đi chưa?”
“Cũng sắp rồi.”
“Được.”
Mà ở không xa, tên Triệu Hựu Bình nở một nụ cười lạnh.
“Đi chết đi.”
Sau đó trong tay hắn có một cái gì đó từ từ động.
Sức mạnh được kích nổ!
Hắn dường như đã có thể nhìn thấy được cảnh Diệp Thiên Dật bị nổ đến máu thịt lẫn lộn, Thượng Quan Vũ bên cạnh cũng bị nổ bay!
Chỉ là, bên cạnh Diệp Tiên Dật có một cô gái xinh đẹp như vậy, nếu nàng chết quả thật là đáng tiếc!
Thế nhưng cũng không còn cách nào khác.
“Cũng tạm tạm rồi, ngày mai ta sẽ đi.”
Diệp Thiên Dật nói.
Thượng Quan Vũ gật gật đầu.
Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, hơn nữa nàng cũng biết Diệp Thiên Dật muốn đi đâu.
Triệu Hựu Bình: ???
Hắn đứng ở đó hoàn toàn sững người lại.
Không đúng!
Sao lại không có động tĩnh gì chứ!
Theo lý mà nói hiện tại không phải là nên phát nổ rồi sao? Sao lại không có động tĩnh gì thế này?
Sau đó Triệu Hựu Bình lại khẽ động ý niệm, vẫn là không có bất kỳ động tĩnh gì!
Cái gì??
Hắn ngơ ngác không hiểu nổi.
Hắn mạo hiểm lớn như vậy để đến đây, đợi bao nhiêu ngày, cuối cùng cũng đợi được hai người kia đứng cùng nhau, sau đó... không có bất kỳ phản ứng nào?
Hắn không hiểu nổi.
Tại sao lại chẳng có tí hiệu quả nào vậy?
Sớm đã bị Diệp Thiên Dật hoá giải rồi.
Lúc đó Diệp Thiên Dật giải độc cũng đã biết, do đó cũng hoá giải được lực lượng đó rồi, lúc đó cũng thật là nguy hiểm, chẳng qua Diệp Thiên Dật cũng biết được đây hẳn là suy nghĩ này của Triệu Hựu Bình.
Do đó, người này tất nhiên là không nên để hắn sống! Diệp Thiên Dật cũng không có khả năng để cho hắn sống!
Ngày từ lúc bắt đầu, kỳ thực bản thân hắn đã tự đi tìm cái chết rồi!
Ánh mắt Diệp Thiên Dật đột nhiên bắn về phía Triệu Hựu Bình.