Diệp Thiên Dật và Lam Băng Tâm một lần nữa bước vào cánh cửa Nhất Phách.
Vẫn là một cảnh tượng như trước, những xác chết vẫn nằm trên đất, trong không khí vẫn còn nồng nặc mùi máu tanh.
Vị trí của truyền tống trận ở trong kia.
Chỉ là...
Phía trước bọn họ, có một con sói đang đứng đó.
Diệp Thiên Dật và Lam Băng Tâm sững người lại.
Ánh mắt của con sói nhìn chằm chằm vào bọn họ
Sau đó hắn mở miệng nói.
“Thông qua kiểm tra Thất Phách, đây là phần thưởng của các người”
Sau đó đưa chìa khoá vứt đến trong tay bọn họ.
“Thông qua kiểm tra Thất Phách?”
Diệp Thiên Dật cau mày lại.
Thế này là có ý gì.
Bọn họ căn bản vẫn chưa tiến vào cửa Thất Phách, do đó cái gì mà thông qua kiểm tra chứ?
Vậy chỉ có thể nói, bọn họ phát hiện ra điểm mấu chốt rồi...
“Có bao nhiêu người thông qua rồi?”
Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
“8 người.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Chỉ có 8 người thôi sao?
Trong hàng trăm vạn người chỉ có 8 người...
“Vậy những người khác...”
“Yên tâm đi, những người khác chẳng qua là cần trải qua nhiều khó khăn hơn thôi, thẻ thông quan càng rườm rà thôi, các ngươi tương đưỡng với đi đường tắt, à không... con đường chính xác nhất mà thôi”
Con sói nhàn nhạt nói.
“Chìa khoá này...”
“Sẽ có tác dụng thôi.”
Nói xong, con sót dần biến mất, sau đó trước mắt lại xuất hiện một truyền tống trận mới.
Một tia sáng xuất hiện, lần này xuất hiện là ở một cộng đồng, khu vực có 10 cánh cửa hình quạt.
Lần này có lẽ chính xác rồi.
Ở trong này, Diệp Thiên Dật nhìn thấy hàng loạt người, bọn họ lần lượt quay trở lại hướng về phía cánh cửa.
Mà những người kia không có vấn đề gì, toàn bộ đều là người bình thường.
Còn ai là người có được chìa khoá gì đó, điều này cũng không được biết nữa.
“Tông chủ, kia chính là Diệp Thiên Dật”
Vừa đúng lúc, người của Thiên Hoàng Cung nhìn thấy Diệp Thiên Dật cùng với Lam Băng Tâm.
Mí mắt Hoàng Thiên Bác ngưng tụ lại.
Hắn nhìn một cái!
Người của Điện Minh Giới cùng với người của Linh Lung Hải toàn bộ vẫn chưa đi ra!
Do đó, Diệp Thiên Dật lúc này cô lập không được viện trợ.
“Giết.”
Diệp Thiên Dật đương nhiễn cũng chú ý tới rồi.
“Ta muốn đi vào.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Cùng nhau đi”
Lam Băng Tâm đương nhiên cũng biết được ý nghĩ của Diệp Thiên Dật.
“Lên nào.”
Mà Diệp Thiên Dật trực tiếp lao đến cánh cổng Thiên Hồn.
Lam Băng Tâm cũng theo vào!
“Hừ! Tìm chết.”
Hoàng Thiên Bác nhíu mày!
Hắn thế mà lại dám đi vào cổng Thiên Hồn, vậy thì chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!
Thế nhưng nghĩ lại, nếu hắn không vào thì còn có nơi nào để đi nữa chứ?
Hắn chỉ có thể thử vào nơi này thôi!
“Đi!”
Hoàng Thiên Bác nói một câu.
Rất rõ ràng, bọn họ đã đánh xong trạm Thất Phách rồi, đoán chừng là cưỡng chế thi hành xong rồi.
Một luồng ánh sáng vụt qua, Diệp Thiên Dật xuất hiện ở một nơi tối tăm.
Trong chớp mắt.
Không có gì đặc biệt cả, chỉ có một mình Diệp Thiên Dật! Lam Băng Tâm cũng đã biến mất đâu không thấy nữa!
Diệp Thiên Dật chậm rãi bước đi.
“Thiên Hồn vì Thai Quang, là chủ Thần, ý nói là trong y thuật, khi Thai Quang của một người mất đi, có nghĩa là người đó sẽ chết đi! Do đó, cánh cổng Thiên Hồn này, có liên quan gì đến Thai Quang không?”
Soạt - - -
Chính vào lúc này, trong tầm mắt của Diệp Thiên Dật xuất hiện nhiều điểm đỏ nhỏ!
Chính là giống như, đôi mắt Diệp Thiên Dật được thiết lập con chip định vị vậy, hắn có thể nhìn thấy tất cả những người ở gần và ở xa!
Thế nhưng, địa hình gì đó thì không nhìn được!
“Đây là... người sao?”
Diệp Thiên Dật có hơi do dự!
Mỗi một điểm đỏ này là người sao?
Không đúng!
Không phải là người!
Cũng không có động đậy!
Nếu như là người, sao có thể nhiều như vậy, với lại là người thì cũng phải di chuyển chứ, đúng không?
Mà Diệp Thiên Dật cũng không biết, có bao nhiêu người đang xuất hiện ở trong cửa Thiên Hồn nữa, hoặc là nói, mọi người không phải cùng lúc mà đến, là cùng nhau hay... tách ra?
Vậy rốt cuộc là ý gì đây?
Diệp Thiên Dật đi về phía trước, sau đó hắn phát hiện, bản thân thế mà không đi được nữa!
“Là ý gì?”
Diệp Thiên Dật nhăn mày.
Vào lúc này, trong không khí trước mắt Diệp Thiên Dật xuất hiện một hàng chữ.
“Mỗi một điểm đỏ tượng trưng cho Thai Quang của một người, phá huỷ một điểm đỏ, thì người đối ứng với điểm đỏ đó sẽ phải chết, đồng thời có một điểm đó tượng trưng cho Thai Quang của bản thân, không được di chuyển, mỗi 10 phút sẽ có 3 lần ngẫu nhiên có thể di chuyển, mỗi lần di chuyển trong vòng 1 phút, hãy bảo vệ Thai Quang của bản thân, đồng thời phá huỷ 20 Thai Quang, hoàn thành khảo nghiệm này, nếu Thai Quang của người nào đó đang ở cạnh người đó, thì không được phát động tấn công. ( Khoảng cách không gian khiêu dược xa nhất là 3 km)”
Diệp Thiên Dật: “...”
Cái này là...
Câu này đã nói rất rõ ràng rồi.
Những điểm đỏ ở trong này, thật ra là Thai Quang của một người, rải rác ở các nơi, đồng thời bao gồm cả Thai Quang của bản thân hắn!
Trong thời gian 10 phút, hắn chỉ có 3 phút di chuyển!
Nhưng mà mỗi lần chỉ được 1 phút!
Có thể lần thứ nhất hắn có thể di chuyển rồi, đến phút thứ hai thì không được, cũng có thể liên tiếp 3 phút, hoặc là liên tiếp 2 phút, đều là ngẫu nhiên!
Mà hắn cần trong thời gian này, đi bảo vệ Thai Quang của bản thân, đồng thời đi phá huỷ Thai Quang của những người khác!
Đơn giản mà nói, thời gian 3 phút này, hắn phải đưa ra lựa chọn, là bảo vệ Thai Quang của bản thân để người khác không thể phá huỷ được, hay là đi phá huỷ Thai Quang của người khác, cũng có thể hắn vừa bảo vệ vừa phá huỷ...
Bởi vì Thai Quang của bản thân hắn không có cách nào mang đi, hắn cần phá thuỷ Thai Quang của người khác, có người nào chuẩn bị đến phá huỷ Thai Quang của hắn thì hắn cần bảo vệ tốt mới được! Có lẽ hắn trực tiếp chết bất đắc kỳ tử?
Huỷ 20 Thai Quang là có thể đi khỏi nơi này!
Cũng có thể nói là cần giết 20 người.
Mà hiển nhiên, đối với Diệp Thiên Dật mà nói, chắc chắn có ưu thế.
Đương nhiên bởi vì là ngẫu nhiên, do đó cần phải dựa rất nhiều vào vận may.
“Do đó, ta trước tiên cần phải tìm xem, cái nào là ta.”
Bước đầu tiên, chắc chắn là tìm Thai Quang của bản thân, sau đó lợi dụng một phút này để hành động, bởi vì chỉ có một phút có thể chuyển động, người khác dựa vào vận may để tìm thấy hắn, sau đó không có bao nhiêu giây để đi huỷ đâu.
Do đó hắn chỉ cần Thai Quang của bản thân vẫn còn thì vài chục giây cũng được!
Trên lý thuyết thì chính là như vậy.
Đương nhiên là, nếu hắn chơi liều, vậy hắn không cần đi tìm Thai Quang của bản thân, xem vận may thôi, chỗ này nhiều Thai Quang như vậy, có khi lại không có ai tấn công Thai Quang của hắn, đúng không nào!
Thế nhưng, Diệp Thiên Dật không thể chủ quan như vậy!
Phải công nhận, đây là không gian linh hồn, chắc chắn là nơi có tỷ lệ tử vong cao nhất mà Diệp Thiên Dật đã gặp qua.
Một người phải giết 20 người mới có thể ra ngoài, vậy rất rõ ràng, trong cửa Thiên Hồn này, có bao nhiêu người phải chết đây?
Không thể tưởng tượng được!
Diệp Thiên Dật tận dụng lúc bản thân vẫn còn không thể chuyển động nhìn 4 phía.
Quả nhiên, Diệp Thiên Dật phát hiện ra một thứ tương đối đặc biệt.
“Còn may là không phải quá xa”
Diệp Thiên Dật thư giãn một chút.
Qua 2 phút rồi, Diệp Thiên Dật phát hiện bản thân có chút sức lực rồi, hoá ra không thể chuyển động nhưng vẫn có thể xoay quanh.
Soạt - - -
Diệp Thiên Dật dùng một không gian khiêu dược đi tới cạnh Thai Quang của mình.