Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật muốn khóc, hắn thật sự muốn khóc!
Hệ thống u thần! Tại sao hắn không có hệ thống u thần! Hiện tại hắn thật sự quá hoài niệm hệ thống này, tại sao hắn phải ngu ngốc đi chạm vào cơ chứ! Thật là quá xui xẻo mà, Liễu Thiển Thiển vừa vặn tỉnh dậy nhìn thấy cảnh này...
Loại hình ảnh này, một màn như này khiến Diệp Thiên Dật rất tuyệt vọng, nhưng tin tốt là, ít nhất không phải Bạch Hàn Tuyết nhìn thấy.
Giải thích?
Diệp Thiên Dật cảm thấy rằng bất kỳ lời giải thích nào cũng nhạt.
"Uh--"
Diệp Thiên Dật gãi đầu nhìn Liễu Thiển Thiển, sau đó nhếch miệng: “Vòng một của chị ngươi cũng lớn phết đấy."
Liễu Thiển Thiển ;???
Nàng choáng váng, nhìn thấy cảnh này nàng choáng váng, lời nói của Diệp Thiên Dật khiến nàng càng thêm choáng váng...
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, sau đó bước tới, Liễu Thiển Thiển theo bản năng lùi lại, người đàn ông này rất đẹp trai, chính là kiểu đẹp trai khiến con gái vừa nhìn đã thấy ướt át, nhưng vừa nãy mình lại nhìn thấy một màn như vậy... Cảm giác thật không thể tin được.
“Ngươi sao đấy, sao trông cứ như sợ ta ăn thịt ngươi không bằng?” Diệp Thiên Dật cười cười nhìn Liễu Thiển Thiển.
"Không...không có."
Liễu Thiển Thiển lắc lắc cái đầu nhỏ nhắn của mình.
Liễu Thiển Thiển này là một cô gái có chút ngây thơ ngốc nghếch, chắc chắn là gia tộc đã bảo vệ nàng quá tốt, cho dù nàng là ngôi sao nhưng mọi người đều biết thân phận của nàng, cho nên cũng không một ai dám có ý nghĩ gì với nàng, ngây thơ, đáng yêu, sức sống thanh xuân, có chút giống Tinh Bảo Bảo, nhưng Tinh Bảo Bảo lại thuần túy là ngốc nghếch, khiến người khác đều yêu thương, lại còn khá dịu dàng dễ thương nữa.
Nhưng các nàng có một điểm giống nhau, dù Diệp Thiên Dật với Liễu Thiển Thiển biết nhau thời gian không dài, nhưng cũng có thể nhìn ra được, các nàng đều rất đơn thuần, hay cứ nói thẳng ra là dễ bị lừa.
Cho nên... Diệp Thiên Dật suy nghĩ một chút, sau đó bế Bạch Hàn Tuyết đang ngủ say trên sàn nhà đặt lên ghế sô pha, nói: “Vừa nãy ta nói đùa thôi, chẳng qua chị ngươi vừa nãy nói mớ."
"Hả?"
Liễu Thiển Thiển nghi hoặc nhìn Diệp Thiên Dật.
“Chị ngươi vừa nói bị lạnh bụng, sau đó ta thấy quần áo của nàng bị hở lên nên mới định che lại phần bụng bị lộ ra thôi, cũng không biết là nói mớ hay là uống nhiều có chút thần trí không rõ mơ hồ nói."
Diệp Thiên Dật nhìn Liễu Thiển Thiển nói.
"Hả? Thật... thật sao?"
Hình ảnh mà Liễu Thiển Thiển vừa nhìn thấy đúng là phần bụng dưới của chị nàng lộ ra, nhưng nàng không rõ, dù sao cuối cùng nàng cũng nhìn thấy là Diệp Thiên Dật kéo áo của nàng xuống.
"Đúng vậy, mà nàng còn chỉ mặt gọi tên, nói gì… Diệp Thiên Dật... Diệp Thiên Dật, ngươi giúp ta kéo áo với, bụng ta lạnh. Ta cảm thấy nàng uống quá nhiều, chính mình muốn kéo quần áo, nhưng là nàng có chút thần trí không rõ cho nên nói như vậy.” Diệp Thiên Dật nhún vai, tỏ vẻ rất vô tội, rất thản nhiên.
Hắn thực tình không muốn cố ý làm gì.
Liễu Thiển Thiển bừng tỉnh đại ngộ.
Tin không?
Nàng không biết tại sao, nàng rất tin tưởng những gì hắn nói, dù sao thì một người đẹp trai như vậy, hơn nữa còn cứu nàng nữa, chắc chắn không phải người xấu, cho dù bên ngoài có thật nhiều người nói hắn là người xấu, nhưng ít nhất thì nàng tiếp xúc cảm thấy hắn thật sự rất tốt, anh giai đẹp trai như vậy nói nhất định là thật.
"Hóa ra là như vậy, ta còn tưởng..."
"Tưởng gì?"
Diệp Thiên Dật mỉm cười nhìn Liễu Thiển Thiển.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Thiển Thiển hơi đỏ lên và nói, "Tưởng anh Diệp định thừa dịp chị ta ngủ say lợi dụng nàng."
"Hả??"
Diệp Thiên Dật giả đò như mình rất “giật mình”.
"Ta nói này cô Thiển Thiển, ngươi cũng nghĩ ta xấu xa như vậy sao? Ta cũng chỉ là hay nói miệng vậy thôi.”
Liễu Thiển Thiển vội xua tay; "Ta xin lỗi, xin lỗi, lúc đó chủ yếu là do tay của Diệp công tử... nên... ta..."
Diệp Thiên Dật cười nói: "Ngươi nghĩ xem, chị ngươi mặc dù uống nhiều, nhưng ta lại không biết nàng rốt cuộc là say đến trạng thái nào, ta muốn lợi dụng nàng, ngộ nhỡ nàng tỉnh lại, ta không phải là chết ta sao? Người có chút đầu óc cũng không mạo hiểm như vậy, đúng không?
Liễu Thiển Thiển gật đầu lia lịa: "Ừm ừm, anh Diệp nói cũng đúng."
Diệp Thiên Dật không khỏi cười thầm trong lòng.
Haha! Làm sao có thể ngốc như vậy chứ, cũng không còn nhỏ, Liễu Thiển Thiển năm nay hẳn cũng mười chín tuổi rồi chứ, thực ra là bằng tuổi với Diệp Thiên Dật, chỉ là Diệp Thiên Dật có chút cuống cuồng, mà Liễu gia lại bảo vệ nàng quá tốt, nếu như nàng không làm ngôi sao, chắc chắn càng đơn thuần hơn nữa, thật ra thì Tinh Bảo Bảo cũng không hề ngốc, nàng chỉ là quá quá mù quáng tin tưởng Diệp Thiên Dật mà thôi, nhớ đến Tinh Bảo Bảo thì cũng có chút nhớ nàng, Diệp Thiên Dật cảm thấy phải tìm cơ hội đi chỗ Tinh Vân Hải một chuyến mới được.
"Ngươi cũng tỉnh rượu rồi đúng không, tối hôm qua ngươi là người đầu tiên ngã xuống đấy."
Diệp Thiên Dật cười.
Liễu Thiển Thiển thè ra cái lưỡi hồng hồng: "Anh Diệp không được nói với người khác đâu đấy, nếu không bên ngoài lại có mấy tin đồn nói ta ăn chơi lêu lổng, sau khi uống rượu lại làm gì làm gì, phiền chết đi được.”
"Vậy tại sao ngươi lại chọn trở thành một ngôi sao?"
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
---
Đẩy kim phiếu các truyện sau nhận ngay mã giảm giá:
- Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Bản Dịch)
- Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du (Bản Dịch)
- Đẩy 30KP - nhận ngay mã giảm 25% & 30 & TruyenGG
- Đẩy 100 KP - nhận ngay mã giảm 30% & 40% TruyenGG
Đẩy KP ghi kèm tên truyện muốn nhận Mã giảm giá.