Mộ Thiên Tuyết đứng dậy, đứng lên có chút lảo đảo, sau đó nàng đi về phía Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
"Thần tiên tỷ tỷ, hay là bỏ đi..." Diệp Thiên Dật nói.
Đương nhiên trong lòng hắn cũng không phải nghĩ như vậy, nhưng thực ra Diệp Thiên Dật rất hoảng hốt, nếu ngày mai thần tiên tỷ tỷ tỉnh rượu rồi nhớ lại... có khi nào sẽ trách hắn hay không, chắc là không đâu nhỉ?
“Thua chính là thua.” Mộ Thiên Tuyết bước đến trước mặt Diệp Thiên Dật.
Các cô gái còn lại nhìn hai người.
Thi Gia Nhất ảo não nện một cái vào chân mình.
Diệp Thiên Dật vận may quá tốt rồi! Còn Bạch Hàn Tuyết...
Ghen sao?
Có lẽ cũng có ghen một chút, nhưng cũng không có gì, đây chỉ là một trò chơi mà thôi, mặc dù Diệp Thiên Dật trông đẹp trai như vậy, nhưng chắc chắn không thể có chuyện gì với chị Mộ được.
Mộ Thiên Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó nhắm đôi mắt xinh đẹp lại, chậm rãi đi qua.
Khi nàng nhắm mắt lại, trong giây lát nàng như muốn ngủ quên mất, có thể tưởng tượng nàng đã uống nhiều như thế nào...
Sau đó Diệp Thiên Dật tỏ ra miễn cưỡng, tâm lý lại đắc ý đưa mặt tiến đến.
Chạm vào……
Môi mềm... lạnh, và có hơi nóng từ cánh mũi ngọc ngà của Mộ Thiên Tuyết thở ra.
Aaa! Cuộc đời viên mãn ! Thật sự quá là viên mãn!
Mười giây sau, Mộ Thiên Tuyết lùi lại một bước.
"Tiếp tục!"
Nàng rất khó chịu và bực bội, nàng muốn khiến Diệp Thiên Dật cũng phải khó chịu!
"Ha ha, tiếp tục tiếp tục."
...
Bọn họ cứ chơi trò này khoảng chừng một tiếng đồng hồ, Diệp Thiên Dật không tổn thất gì, vì chọn nói thật lòng hắn đều có thể nói dối được, ngược lại một đám em gái… Diệp Thiên Dật còn thấy hình ảnh Thi Gia Nhât chọn thử thách phải hôn Họa Thủy, còn chụp lại, nhưng các nàng đã uống đến choáng váng cho nên không phát hiện được.
Mộ Thiên Tuyết là người đầu tiên ngã xuống...
Nàng rất ít khi uống rượu, cũng không dùng linh lực để tinh lọc nồng độ cồn trong máu, cho nên cũng không chịu được lâu...
Họa Thủy là người thứ hai ngã xuống, người thứ ba là Liễu Khuynh Ngữ, sau đó là Bạch Hàn Tuyết, sau cùng Thi Gia Nhất và Diệp Thiên Dật uống say không còn biết gì nữa đang ở đó thi nhảy, không sai, Diệp Thiên Dật cũng uống say rồi.
Tóm lại đêm nay thật sự có chút phóng túng, đối với mỗi người mà nói đều rất phóng túng, nhất là Liễu Khuynh Ngữ và Mộ Thiên Tuyết… Nhưng lại rất vui.
Trên mặt đất phủ lên một tấm thảm mềm mại, cho nên bọn họ nằm la liệt trên thảm ngủ say sưa.
Sáng sớm hôm sau… Khả năng vì Diệp Thiên Dật là người có tửu lượng tốt nhất? Nên hắn là người tỉnh lại đầu tiên...
Hử?
Cả người của Diệp Thiên Dật đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không thích hợp... Hắn đang nằm sấp dang hai tay hai chân trên mặt đất, Thi Gia Nhất và Họa Thủy không biết làm sao nửa đêm lại bò lại gối lên hai chân của Diệp Thiên Dật, còn Bạch Hàn Tuyết...
Nàng rất thích đạp chăn, đừng thấy nàng tương đối ngoan hiền, nhưng khi nàng ngủ thật sự rất quậy, nàng đã lăn đến phòng khách rồi...
Còn Mộ Thiên Tuyết và Liễu Khuynh Ngữ dù say rượu nhưng lúc ngủ cũng rất duyên dáng, nằm bên cạnh Diệp Thiên Dật, mà Diệp Thiên Dật lại đang nằm sấp, ba người họ rất gần rất gần, tay trái hư hỏng của Diệp Thiên Dật duỗi vào trong áo lót của Liễu Khuynh Ngữ, tay phải duỗi vào trong áo lót của Mộ Thiên Tuyết, hai tay đang ở đâu đương nhiên không cần phải nói nhiều.
Diệp Thiên Dật còn chưa mở mắt, cũng chưa tỉnh táo lại, sau đó liền thấy tay có gì đó không thích hợp... Bản năng bóp bóp, sau đó lại theo bản năng dùng sức bóp thêm mấy cái.
"Ừm……"
Cho đến khi bên tai vang lên một âm thanh, Diệp Thiên Dật mới đột nhiên mở mắt ra, hắn nằm sấp ở đó, đầu vẫn không xoay, sau đó vô thức nuốt nước bọt, thăm dò lại động động tay.
Ừng ực--
Hắn cứng đờ chậm chập quay đầu sang phải...
Đúng lúc đó, hắn lập tức tỉnh táo lại, bàn tay của hắn, đệt, tay của hắn vậy mà đang đặt vào chỗ ngực của thần tiên tỷ tỷ...
Sau đó hắn lại liếc sang bên trái, tay trái của hắn vậy mà...
Fuckkkk?
Diệp Thiên Dật lại nuốt nước bọt, hắn mở to mắt, sau đó chính là loại đặc biệt cẩn thận, khát vọng sống mạnh mẽ, rất chậm rất chậm rút bàn tay hư hỏng của mình ra.
Sau đó ngồi dậy hoài nghi cuộc đời.
Phản ứng đầu tiên là...
Có phải hắn sắp chết rồi?
Hắn vậy mà lại dám sàm sỡ thần tiên tỷ tỷ...
Má ơi!
Ừng ực--
Diệp Thiên Dật lại nuốt nước bọt và nhìn bốn cô gái đang nằm ngủ trước mặt mình...
Nói thật, phản ứng đầu tiên không phải là kinh hỉ, không phải cười thầm, không phải là sảng khoái, mà là toát hết mồ hôi hột sau lưng...
Chính là loại cảm giác này.
Mình chạm vào tay thần tiên tỷ tỷ chút thôi mà nàng đã muốn giết chết mình rồi, mà bây giờ tay của hắn vậy mà...
Rất, rất, rất hoảng sợ… cảm thấy bản thấy không sống được lâu nữa rồi.
Sau đó Diệp Thiên Dật thấy các nàng ngủ say như vậy, mới thở phào một hơi.
Sẽ không sao đâu, nếu nàng phát hiện, vậy Diệp Thiên Dật có thể đã chết trong giấc mơ rồi! May mắn thần tiên tỷ tỷ cũng uống nhiều, may mắn nàng ngủ rất say, hắn cảm thấy vừa rồi mình dùng sức nắn nắn bóp bóp cũng khá lớn, nhưng nàng vẫn không tỉnh, hắn thật sự là mạng lớn, sau đó mới bắt đầu nhớ lại...
Đều rất hoàn mỹ, cảm giác đều rất tốt, chẳng qua tự nhiên cứ cảm thấy thần tiên tỷ tỷ càng hoàn mỹ… chính là tự nhiên cảm thấy thế cũng chẳng biết sao nữa.
Diệp Thiên Dật tỏ thái độ thật sự không phải hắn cố ý, hắn thật sự cũng say rượu, lẽ nào đàn ông uống say rượu chính là dáng vẻ này sao? Hắn không hiểu...
Sau đó Diệp Thiên Dật liếc nhìn mấy cô gái đang nằm ở đó.
Ừm……
Họa Thủy đại khái là...... 丨 •• 丨
Thi Gia Nhất đại khái là..... (•) (•)
Liễu Khuynh Ngữ đại khái là... (• Y •)
Thần tiên tỷ tỷ đại khái là (• 人 •).
Lúc này, Diệp Thiên Dật nhìn thấy quần áo của Liễu Khuynh Ngữ xộc xệch, lộ ra phần bụng dưới phẳng lì và hoàn mỹ, Diệp Thiên Dật bởi vì có tật giật mình, hắn cảm thấy mình phải giúp nàng chỉnh lại quần áo, nếu không đến lúc đó ngộ nhỡ...
Nghĩ nghĩ, Diệp Thiên Hạ vẫn là hít một hơi thật sâu, chậm rãi đi tới, sau đó ngồi xổm xuống, vươn tay chỉnh lại quần áo cho nàng.
Hắn thật tâm không muốn chiếm tiện nghi! Hắn thề! Hắn chính là sợ bị phát hiện, đây đều là hiểu lầm.
Lúc này, Diệp Thiên Dật cảm giác có một người đang đứng ở cửa phòng ngủ, hắn quay đầu lại, Liễu Thiển Thiển miệng nhỏ há to nhìn một màn của Diệp Thiên Dật và chị nàng...