Diệp Thiên Dật tới hội trường.
Có một đám học viên, giáo viên tập hợp tại hội trường.
Những học viên này cơ bản đều nằm trong top một trăm linh tám.
Nếu như Diệp Thiên Dật đã quay lại, thì người lúc trước bổ sung cho đủ một trăm lẻ tám người tự nhiên sẽ bị Diệp Thiên Dật đá ra rồi.
Nói một cách chính xác thì đây vốn là xuất của Diệp Thiên Dật.
“Diệp huynh.”
Mấy người sau khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật cũng cười tươi chào đón hắn.
Đám người Diệp Phàm này, Tư Mệnh này, Trương Lương, Mộc Thiên Vân, Ứng Vô Vấn đều là những người quen cũ.
Diệp Thiên Dật đều có ấn tượng.
Bao gồm có một người trong đó, Quân Thương Hải, Diệp Thiên Dật cũng còn có ấn tượng.
Chỉ nói rằng, bây giờ có nhiều hơn một người khiến Diệp Thiên Dật không có nhiều ấn tượng.
Quân Lan Hải!
Học viên đứng thứ nhất học viện là Lưu Ly Vũ.
Đứng thứ hai chính là Quân Lan Hải này, đứng thứ ba mới tới lượt Quân Thương Hải kia.
Diệp Thiên Dật đều chào hỏi mấy người bọn họ.
“Lâu rồi không gặp, Diệp huynh lại trở nên mạnh hơn rồi.”
Ứng Vô Vấn cười nói đi về phía trước mặt Diệp Thiên Dật, giơ tay ra bắt tay với Diệp Thiên Dật một lúc.
“Mạnh hơn thì chắc là thế, các vị không phải cũng đều mạnh hơn à?”
Diệp Thiên Dật cũng theo đó nói hai câu.
Sau đó thì tên này lập tức bước tới gần bên cạnh Dao Tịch.
“Nắm tay cái nào.”
Dao Tịch: “....”
“Anh Diệp.”
Hai má của nàng hơi đỏ lên.
Cứ.... cứ đột ngột như thế.
Hơn nữa, mấy người Hạ Ngữ Hàn, Bạch Hàn Tuyết còn đang có mặt nữa chứ.
Ở bên kia, còn có một Long Bảo Nhi vẫn luôn đứng bên cạnh Lưu Ly Vũ đang nhìn chằm chằm về phía Diệp Thiên Dật bên này.
“Nắm một chút mà.”
Diệp Thiên Dật cười hề hề nói.
“Anh Diệp vẫn nên tới nắm tay cô Bạch với cô Hạ đi.”
Dao Tịch thật sự là không làm được.
“Được rồi, không trêu chọc ngươi nữa.”
Quả nhiên nha, vẫn nên trêu chọc con gái ở bên ngoài, nhìn dáng vẻ các nàng mặt đỏ tim đập, thật là thoải mái quá đi thôi.
Ha ha.
Đây mới chính là cuộc sống của đàn ông.
Thật kích thích.
Ứng Vô Vấn nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Chẳng được cái tích sự gì.
Cmn nữa chứ.
Điều này là khó chịu nhất.
Ngươi ít nhất thì linh hồn cũng rời khỏi thể xác đã vượt qua một khoảng thời gian xác định, thì đáng nhẽ phải bị thương một chút mới đúng chứ.
Điều này khiến cho Ứng Vô Vấn cảm thấy bản thân rất ngu ngốc, cmn, chuyện mà mình đã dốc hết tâm huyết, trăm cay nghìn đắng để làm, cuối cùng lại chẳng là cái lông gì với người ta, đã thế lại còn ở đây cười cười nói nói với mấy cô em xinh đẹp nữa chứ.
Trên sân khấu, phó viện trưởng nói: “Nếu như tất cả mọi người đều đã tập hợp, thế thì có mấy chuyện muốn nhắc nhở mọi người một chút.”
“Thứ nhất, sau khi bước vào Trấn Yêu tháp thì tất cả mọi người đều sẽ bị mất đi liên lạc, trong đó không hề có bất cứ tín hiệu nào, thứ hai, sau khi bước vào, nghiêm cấm phát sinh mâu thuẫn với bất cứ người nào, các người sẽ gặp được những thế lực khác, thậm chí là người của Thần Vực, đánh thì chắc chắn không thể đánh thắng được, thế nên có thể nhịn được thì phải nhịn.”
“Thứ ba, lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác, nếu như cảm thấy không có bất kì nguy hiểm nào thì cũng phải duy trì cảnh giác, bởi vì năng lực của yêu ma rất nhiều, cũng có rất nhiều mưu mô quỷ chước khiến con người không phòng bị được, cần phải chú ý cảnh giác.”
“Còn có một điểm nữa, năm tầng đầu của Trấn Yêu tháp không phải là không có tàn dư của những yêu ma mạnh mẽ còn sót lại, nên vẫn cần phải cẩn thận, tầng thứ sáu thì đừng đi, mặc dù tầng thứ sáu gần như đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng mà chắc hẳn là vẫn chưa tới tầng thứ bảy, tóm lại chính là càng nguy hiểm hơn, các người cần phải suy nghĩ vì an nguy của bản thân mình.”
Sau đó phó viện trưởng còn tiếp tục nói: “Điều cuối cùng, hành động lần này thông qua kế hoạch hành động cá nhân, vì thế thông tin những tổ đội đã báo lên lần trước sẽ không sử dụng nữa, lần này sở dĩ lại quyết định lựa chọn là hành động cá nhân, là vì như thế thì sẽ có lợi cho sự phát triển cá nhân của các người, mà tính hạn chế của đội nhóm quá lớn.”
Sau đó phó viện trưởng lại tiếp tục nói: “Đương nhiên là, nếu như sau khi bước vào mà các người muốn lập thành tổ đội, thì cũng tùy các người, cũng tùy các người chọn bao nhiêu người lập thành một đội, chỉ là khi nói tới thành tích cuối cùng thì các người cần phải suy nghĩ tới vấn đề phân chia những ma tinh thu hoạch được như thế nào, về vấn đề an toàn, mỗi người các người đều sẽ có được một tinh thạch không gian.”
Đối với Diệp Thiên Dật, thì cái tinh thạch không gian kia chẳng đáng để vào mắt.
Cmn mỗi lần gặp phải nguy hiểm thì cái không gian tinh thạch kia vẫn luôn không có tác dụng gì cả, tóm lại vẫn luôn không có cách nào khiến hắn có thể thoát khỏi không gian phong ấn của kẻ địch.
Nhưng mà, vẫn có tác dụng đối với những người khác, nói một cách đơn giản nhất là khi gặp phải kẻ địch cực mạnh, thì ít nhất có thể khiến ngươi mượn lực của cái này để chạy trốn.
“Cuối cùng cần dặn dò các ngươi một điều là, nhiệm vụ lần này có trọng trách nặng nè, cũng có sự trợ giúp rất lớn đối với đại lục. Nhưng mà cũng rất chi là nguy hiểm, một trăm lẻ tám người các ngươi đặt trong mắt của cả Chúng Thần Chi Vực đều là những người xuất sắc nhất trong những người xuất sắc, thế nên nếu các người hành động đơn độc thì chúng ta cũng rất chi là yên tâm, chỉ có duy nhất một lo lắng đó là các người sẽ sơ ý mà thôi.”
Mọi người gật đầu.
“Được rồi, cố gắng hết sức để tiêu diệt những tai ương đã từng gây nguy hại cho đại lục, nếu không có vấn đề gì nữa thì hãy đi lĩnh không gian tinh thạch, rồi toàn bộ ra ngoài tập hợp, lão phu sẽ đích thân đưa các ngươi tới Cửu Châu Sơn.”
Sau đó mọi người nhao nhao đi ra ngoài.
Tất cả mọi người đều đã phân tổ đội xong rồi, nhưng mà hiện tại lại nói với họ là không cần chia tổ nữa, thật sự thì phần lớn mọi người đều chọn hành động một mình.
Bọn họ chính là những người nằm trong top một trăm linh tám đó.
Đó còn không phải là những thiên tài bình thường đâu.
Bản thân mỗi người của học viện Võ Thần đều đã là thiên tài trong thiên tài rồi, mà bọn họ thì là những người nổi bật xuất sắc nhất của thiên tài trong thiên tài đó.
Bọn họ làm gì có chuyện không tự tin chứ.
Trừ những người được xếp hạng cao như Lưu Ly Vũ, Quân Thương Hải, Quân Lan Hải ra thì những người khác thật sự là không được tự tin tuyệt đối cho lắm, nhưng mà bản thân họ thì vẫn có chút tự tin.
“Chúng ta làm thế nào đây?”
Bạch Hàn Tuyết hỏi Diệp Thiên Dật một tiếng.
Hạ Ngữ Hàn đứng ở bên cạnh.
Vốn dĩ các nàng cũng ghép đội xong rồi.
Đương nhiên là cùng một đội với Diệp Thiên Dật rồi.
Nhưng mà lúc đó là vì cần phải thành lập một đội có tính chiến đấu mạnh nhất.
“Ý của các ngươi thế nào?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Diệp Thiên Dật sẽ tôn trọng ý của các nàng.
“Thế thì chia ra thôi.”
Hai nàng đồng thanh trả lời.
Diệp Thiên Dật cũng đoán được các nàng sẽ nói như thế.
Rất đơn giản thôi.
Thứ nhất, các nàng biết nếu như đi cùng Diệp Thiên Dật thì các nàng cũng sẽ mất đi ý nghĩa lần rèn luyện này, bởi vì Diệp Thiên Dật sẽ luôn luôn bảo vệ cho các nàng, chăm sóc các nàng.
Thứ hai, các nàng cũng đoán được nếu như đi cùng Diệp Thiên Dật thì chắc chắn sẽ khiến Diệp Thiên Dật gặp nhiều trói buộc, bó chân bó tay, việc gì cũng phải nghĩ tới sự an nguy của các nàng.
Thứ ba, thật ra các nàng cũng không cần Diệp Thiên Dật bảo vệ, các nàng cũng muốn tự bản thân mình rèn luyện một phen.
Thế nên, không phải là không muốn đi cùng Diệp Thiên Dật, nhưng muốn đi cùng nhau thì vẫn còn nhiều thời gian, thật sự là không cần thiết phải khăng khăng ở thời điểm này.
“Uhm, cũng được.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
Hắn hoàn toàn hiểu rõ được suy nghĩ của các nàng.
“Thế thì đều cần cẩn thận chút nhé.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Uhm.”
Hạ Ngữ Hàn gật gật đầu.
“Ngươi yên tâm đi, ai cũng không thể khiến người khác lo lắng bằng ngươi được?” Bạch Hàn Tuyết nói với Diệp Thiên Dật.
“Haiz....”
Câu nói này thật sự khiến Diệp Thiên Dật chẳng cách nào phản bác lại được.
Đúng quá mà.
“À, đúng rồi, một tháng này bên này có tình huống gì đặc biệt không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Có.”
“Cái gì thế?”
“Tà Nguyệt Giáo.”
Diệp Thiên Dật nhíu mày lại.
Chính là giáo phái thích lấy việc giết người phạm pháp làm niềm vui kia.
“Gần đây những động thái của bọn họ rất lớn, hơn nữa bên trong học viện Võ Thần chắc cũng có những người là thành viên của Tà Nguyệt Giáo, có khả năng không phải đơn giản chỉ là một hai người, học viện đang điều tra mà không tra ra được.”