Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2033 - Chương 2032: Cửu Chi Đường

Chương 2032: Cửu Chi Đường
Chương 2032: Cửu Chi Đường

Bên trong Trấn Yêu tháp.

Đám yêu ma đang săn giết đám cường giả bên trong Trấn Yêu tháp.

Thực ra vẫn khá ổn, vì những người đi vào đều có thực lực khá mạnh.

Hơn nữa đám người ở học viện Võ Thần còn có không gian tinh thạch để bảo vệ mạng sống.

Những người khác đều là cường giả Thái Cổ Thần Vương cảnh.

Còn có một vài thiên tài ở Thần Vực, nhưng chung quy đám thiên tài này cũng không hơn đám người học viện Võ Thần là mấy.

Trừ khi yêu ma có cấp bậc Thái Cổ Thần Vương cảnh tìm thấy đám thiên tài kia, nếu không vấn đề cũng không quá lớn!

Hơn nữa mục tiêu của bọn chúng cực kỳ nhỏ, trốn đi rồi thì cũng sẽ không gặp phải vấn đề gì quá lớn.

Một bên khác, trong khu rừng đó.

Tiêu Tích Linh đi đến bên cạnh Diệp Thiên Dật.

“Ngươi đến thật tốt, cho ta mượn ít linh lực.”

Diệp Thiên Dật nói với Tiêu Tích Linh.

Đôi lông mày của Tiêu Tích Linh hơi cau lại.

Diệp Thiên Dật đang dùng Phép tạo hóa tạo ra thứ gì đó.

“Ngươi đang làm gì vậy?”

Tiêu Tích Linh ngờ vực hỏi.

“Ta đang nghĩ cách, xem xem trước khi Trấn Yêu tháp bị phong ấn có thể tiêu diệt được Tà Ma Chi Chủ kia hay không.”

Tiêu Tích Linh: ???

“Ngươi điên rồi sao?”

Nàng không dám tin mà nhìn Diệp Thiên Dật.

Không phải Diệp Thiên Dật này đã biết là Tà Ma Chi Chủ tồn tại như thế nào sao, hắn làm sao có thể có kiểu ý nghĩ kỳ quặc như vậy?

“Ta cũng chỉ thử thôi, cũng không thể cứ giương mắt mà nhìn như vậy.”

“Nhưng... cho dù là thử cũng phải do đám đỉnh cấp cường giả kia làm chứ, đây là việc mà ở đại lục mấy thế lực đó phải làm.”

Tiêu Tích Linh nói.

“Vậy ta cũng là một thành viên của đại lục mà, đại lục này cũng có người ta yêu, ta cũng không muốn họ xảy ra chuyện, chỉ là thử thôi.”

Tiêu Tích Linh cũng không biết phải nói gì với hắn.

Chỉ có thể nói là cách nghĩ không giống nhau.

Khuôn mẫu của Diệp Thiên Dật này quá lớn.

Ngươi không khâm phục cũng không được.

Haizz.

Trong lòng nàng thực sự không thoải mái.

Vì, mặc dù nói trên thế gian này, ta giết ngươi, ngươi giết ta, vốn không cần bất kỳ lý do gì, thực lực đứng đầu, nhưng nàng thực sự cảm thấy việc nàng làm trước đây rất quá đáng.

Chủ yếu là vì sự hấp dẫn ở nhân cách của Diệp Thiên Dật khiến trong lòng Tiêu Tích Linh rất khó chịu.

“Thực sự không cần thiết phải thử đâu, Tà Ma Chi Chủ không thuộc lục giới, bất cứ sức mạnh nào cũng không thể khiến hắn bị thương, ngươi có thể làm được gì chứ?”

Diệp Thiên Dật cười, nói: “Thử thôi.”

“Được rồi.”

Sau đó Tiêu Tích Linh phóng ra linh lực, giúp Diệp Thiên Dật tiếp tục sử dụng Phép tạo hóa.

Qua một lúc lâu...

Diệp Thiên Dật cảm thấy cũng hòm hòm rồi.

“Cứ như vậy đã.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Đây là thứ gì?”

Tiêu Tích Linh hỏi.

Trong nhận thức của Diệp Thiên Dật, Tiêu Tích Linh không có vấn đề gì, nàng là một cô gái tốt, cũng rất xinh đẹp, một trong số thập đại mỹ nhân của Chúng Thần Chi Vực, giống như Dao Tịch và Y Nhân Tuyết.

Chủ yếu là Diệp Thiên Dật thực sự không biết Tiêu Tích Linh đang hại hắn.

“Không Gian Châu.”

“Hả?”

Nàng không thể hiểu được ý nghĩ của Diệp Thiên Dật.

Ngươi dùng Không Gian Châu làm sao để đối phó được với Tà Ma Chi Chủ?

“Ngươi yên tâm, ta chỉ thử xem có thể đối phó với Tà Ma Chi Chủ được hay không thôi, nếu không đối phó được, cùng lắm là chạy thôi, dù sao hiện tại nó một lòng muốn phá vỡ phong ấn của Trấn Yêu tháp, ta đoán nó cũng lười chú ý đến ta.”

Diệp Thiên Dật nhún vai nói ra một câu.

“Hừ.”

Chính tại lúc này, bên cạnh hắn truyền đến một tiếng cười khẩy.

Ánh mắt Diệp Thiên Dật và Tiêu Tích Linh đều nhìn qua đó.

Một người thanh niên khoảng 20 tuổi, mặc áo dài trắng, trên tay cầm chiếc quạt, hắn dẫn một vài người đi đến.

Ánh mắt của hắn nhìn Diệp Thiên Dật, lộ ra biểu cảm khinh thường.

“Ngươi lợi hại thật, đến Tà Ma Chi Chủ cũng có thể đối phó, lợi hại, lợi hại.”

Hắn cười cổ vũ Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật ngước nhìn hắn, sau đó thản nhiên nói: “Ngươi là?”

Hắn chưa từng gặp qua.

Dường như không phải người của học viện Võ Thần.

Người này là một nhân vật khá lợi hại, nhìn bằng Thương Sinh Chi Đồng, cảnh giới của hắn rất cao, lại có tu vi Chân Thần cảnh! Theo lý mà nói, ở học viện Võ Thần, tu vi như vậy phải được xếp ở trình độ trên 20, những người có tu vi như vậy Diệp Thiên Dật đều biết, nhưng hắn lại không biết người này, cho nên hắn không phải là người của học viện Võ Thần!

“Cửu Chi Đường, Đường Sơn”

Diệp Thiên Dật: “... ”

“Cửu Chi Đường? Cửu Chi Đường sáu vị thuốc? Nhà ngươi mở xưởng thuốc hả?”

Tiêu Tích Linh: ???

Đường Sơn: ???

Mọi người: ???

Mọi người đều chết đứng.

Mấy lão giả phía sau Đường Sơn, có vẻ là cường giả mà hắn đưa tới cũng đều chết đứng.

Sống lâu như vậy, thực sự chưa từng thấy ai đánh giá Cửu Chi Đường như vậy.

Kỳ quặc.

“Hahaha, hahaha - -”

Đường Sơn nhịn không nổi cười lên một tiếng.

“Ngươi thật thú vị.”

Thật ra trong lòng Đường Sơn vốn đã khinh thường hắn rồi.

Thật thú vị.

Đến Cửu Chi Đường cũng không biết, còn ở đây cố làm ra vẻ, còn nói có đủ khả năng đối phó Tà Mà Chi Chủ chứ!

Không phải, không phải là đi đối phó, mà là đi thử nghiệm.

Ngươi nói xem nực cười không? Đây quả thực là ếch ngồi đáy giếng.

Hắn đoán, câu nói sẽ đối phó với Tà Ma Chi Chủ, chính là làm ra vẻ trước mặt người đẹp mà thôi.

Không phải là đoán, mà ta chắc chắn.

“Thú vị chỗ nào? Ta chỉ biết mỗi Cửu Chi Đường sáu vị thuốc mà thôi, những cái khác ta thực sự không biết, nếu ngươi cảm thấy điều ta nói thú vị, vậy thì ngươi cứ cười.”

Diệp Thiên Dật khẽ cười, nói.

Đôi mắt Đường Sơn hơi nghiêm lại.

“Cửu Chi Đường Thần Vực.”

“Hóa ra là như vậy.”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

“Sáu vị thuốc này đều được bán đến Thần Vực rồi, công ty dược phẩm của các ngươi ở Thần Vực là tổng công ty hay là chi nhánh công ty vậy?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

Đường Sơn xiết chặt tay.

Hắn cảm thấy Diệp Thiên Dật không phải tên ngốc, mà là đang trêu đùa hắn.

“Hahaha, các hạ vừa mới nói phải đi đối phó với Tà Ma Chi Chủ đúng không?”

Đường Sơn cười, hỏi.

“Đại khái như vậy.”

“Hahahaha - -”

Đường Sơn sau đó nhịn không nổi mà cười lớn.

“Cô gái.”

Ánh mắt Đường Sơn nhìn về phía Tiêu Tích Linh, sau đó nói: “Ngươi không cần quan tâm tới hắn, hắn hoàn toàn chỉ đang nói khoác, hơn nữa lại khoác lác một cách thiển cận, Tà Ma Chi Chủ là tà vật từ thời kỳ Thượng Cổ, nó thậm chí suýt chút nữa làm thay đổi sự tồn tại của thế gian, đừng nói là hắn, cho dù hiện tại tất cả những kẻ mạnh nhất trên thế gian này liên kết lại cũng đừng hòng làm Tà Ma Chi Chủ bị thương, ở đây rất nguy hiểm, tốt nhất là ngươi hãy cùng bản thiếu rời khỏi đây.”

Tại sao Đường Sơn lại nói điều này với Tiêu Tích Linh?

Vì hắn cảm thấy, trong hoàn cảnh bình thường, một người đàn ông lại có thể nực cười như vậy trước mặt của một người phụ nữ, dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để thể hiện bản thân, chắc chắn là mối quan hệ của bọn họ không quá tốt, hoặc có thể nói bọn họ quen biết nhau chưa lâu.

Hơn nữa, người phụ nữ này có lẽ cũng hiểu không quá rõ về Tà Ma Chi Chủ, vì vậy, tên này mới dám nói như vậy trước mặt nàng.

Cho nên, hắn trực tiếp nói như vậy cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

Mẹ kiếp, cô gái này xinh thật!

Diệp Thiên Dật cười và không nói gì.

Tiêu Tích Linh lắc đầu: “Không cần đâu, cảm ơn.”

Đường Sơn sững sờ.

Ta nói sai gì sao?

“Cô gái, hắn sẽ hại ngươi đó.”

Diệp Thiên Dật cười, sau đó đi về phía Tiêu Tích Linh, kéo đôi bàn tay nhỏ nhắn của Tiêu Tích Linh, mỉm cười nhìn Đường Sơn.

Bình Luận (0)
Comment