Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2034 - Chương 2033: Sự Lựa Chọn Của Thần Vực

Chương 2033: Sự lựa chọn của Thần Vực
Chương 2033: Sự lựa chọn của Thần Vực

Tiêu Tích Linh bị Diệp Thiên Dật kéo đi!

Phản ứng đầu tiên của nàng là vung tay Diệp Thiên Dật ra.

Nàng chịu không nổi kiểu hành động này.

Nhưng...

Nghĩ kỹ lại, dường như cũng không sao cả.

Lùi mười nghìn bước mà nói, ít nhất nàng cũng được coi là thị nữ của Diệp Thiên Dật.

Nàng không lảng tránh.

“Các hạ, nàng ấy có bạn trai rồi.”

Đường Sơn cau mày!

Tình huống gì đây?

Tên này lại là bạn trai của nàng sao?

Không đúng!

Điều này không giống như hắn tưởng tượng, theo lý mà nói phải giống những gì hắn nghĩ chứ.

“Hahaha.”

Sắc mặt Đường Sơn cực kỳ khó coi.

Nếu không phải hắn không quá muốn xé nát mặt Diệp Thiên Dật, thì giờ hắn đã sai người ra tay giết chết tên này rồi.

“Vậy được thôi, chúc các ngươi được an toàn ở đây, ngoài ra nhắc nhở các ngươi một câu, gần chỗ này có không ít yêu ma đang tìm kiếm, ẩn núp trong khu rừng này cũng không trốn khỏi chúng đâu, chúng ta đi.”

Đường Sơn nói xong cũng dẫn người rời khỏi.

Mà Diệp Thiên Dật ngẩng đầu nhìn về khoảng không phía xa.

Vô số yêu ma đang tìm kiếm bọn họ.

...

“Vẫn chưa tìm thấy tên Diệp Thiên Dật kia sao?”

Mặc Bạch tìm thấy Ứng Vô Vấn, sau đó hỏi hắn một câu.

Ứng Vô Vấn lắc đầu: “Vẫn chưa.”

Bọn họ thực sự dùng toàn lực để tìm kiếm Diệp Thiên Dật!

Ở hoàn cảnh nguy hiểm như vậy mà bọn họ vẫn đi tìm Diệp Thiên Dật.

“Khốn nạn!”

Đôi mắt Mặc Bạch hơi nghiêm lại.

Thậm chí lần này hắn tự thân đi đến đây chỉ để tiêu diệt Diệp Thiên Dật.

Vậy mà lại...

Xảy ra chuyện này!

Lúc đầu có đủ khả năng tìm được Diệp Thiên Dật, nhưng trong tình hình này thực sự rất khó ra tay!

Sau khi biến bọn họ trở thành con mồi rồi, mọi người đều chạy tán lạn, thật tâm rất khó để tìm ra một người.

Lúc này, một vài người lướt qua trước mặt bọn họ.

“Thiếu gia, tình hình hiện tại khá đặc biệt, hay chúng ta đánh nhau thủ nữa, nếu một khi bị yêu ma để ý đến, vậy thì vô cùng nguy hiểm, hiện tại chúng ta không thể ra khỏi Trấn Yêu tháp, sống ở đây càng lâu thì mới thực sự là sống sót, nếu chỉ vì để đối phó một người mà phóng sức mạnh khiến yêu ma chú ý đến, ta sợ rằng khó mà có thể sống sót.”

Một lão giả đứng sau lưng Đường Sơn nói.

“Đúng vậy, thiếu gia, cho dù Tà Ma Chi Chủ cùng với 12 Ma Vương bọn họ không có thời gian đến đây, nhưng thuộc hạ của đám yêu ma đó, sức mạnh lợi hại trên Bán Thần cũng không nằm ở số ít, quan trọng là nếu một khi bị bọn họ nhìn thấy, cho dù chúng ta có đủ sức đánh lại họ, nhưng một khi đã đánh nhau thì vô số yêu ma sẽ lũ lượt kéo đến, điều này mới thực sự là nguy hiểm.”

Đường Sơn gật đầu.

Sau đó một vị lão giả nói: “Nhưng tên tiểu tử đó trông thật phi thường, nhìn có vẻ không phải là kẻ không có chút tham vọng nào, có chút mâu thuẫn với bọn họ cũng không phải điều gì không tốt.”

Mà câu nói này vừa khéo bị Mặc Bạch bọn họ trốn ở đó không xa nghe thấy.

Mặc Bạch đi ra ngoài!

“Ai đó!”

Bọn họ lập tức trở nên cảnh giác!

Mặc Bạch đeo mặt nạ, sau đó hắn cười chắp tay trước ngực.

“Các vị không cần hoảng sợ, ta là người của nhân tộc.”

“Ngươi có việc gì không?”

Một lão giả hỏi.

Mặc Bạch lấy ra một bình ngọc, sau đó ném qua chỗ bọn họ.

Lão giả kia nhận lấy rồi mở ra xem.

Bên trong có vài viên bát giai đan dược.

“Ta muốn hỏi các vị một việc, người mà các vị nói có phải là hắn không?”

Mặc Bạch lấy ra ảnh của Diệp Thiên Dật.

“Đúng là hắn.”

Đường Sơn nói.

“Cảm ơn! Xin hỏi hắn đang ở đâu?”

Mặc Bạch hỏi.

Sau đó Mặc Bạch nói thêm một câu: “Ta có thù với hắn.”

Đường Sơn mắt sáng lên.

Có thù...

Vậy còn gì tốt hơn chứ.

Đừng nói đưa hắn thù lao hỏi đường, cho dù ngươi không đưa, Đường Sơn cũng sẵn lòng nói cho Mặc Bạch biết.

“Bên kia có một khu rừng, hắn chính là ở bên đó.”

“Cảm ơn!”

Mặc Bạch chắp tay trước ngực, sau đó biến mất tại chỗ.

“Có người động thủ thay chúng ta, cớ sao mà không làm chứ?”

Con người chẳng phải luôn là như vậy đấy sao?

Thứ mà không lấy được thì sẽ đố kỵ, dẫn đến muốn những người đó gặp chuyện.

Đây là một loại tâm lý hết sức bình thường.

...

Cửu Châu sơn.

Rất nhiều cường giả đã hội tụ ở đây, thậm chí trong đó bao gồm cả đám cường giả có thế lực hàng đầu như Nguyệt Thần cung ở Thần Vực, Võ Thần điện, Thần Cung đều có mặt.

Trên không trung, vốn dĩ phía trên Trấn Yêu tháp sấm mây dày đặc, gió cuốn mây tan, xoáy nước xuất hiện, ở nơi xa, một đoàn người cưỡi thần thú trắng giống như phượng hoàng đến, sau lưng còn kéo một chiếc kiệu rất sang trọng.

“Đó là người của Nguyệt Thần cung!”

Đám cường giả bọn họ nhìn thấy cảnh này cũng dần nhận ra.

Rẽ mây nhìn thấy mặt trời!

Ở giữa phát ra một luồng sức mạnh cực lớn, sau đó mây sấm phía trên Trấn Yêu tháp kia toàn độ đều biến mất, trên trời xuất hiện khoảng sáng.

Chỉ là nói bên trong khoảng sáng đó, mây đen vẫn y nguyên điên cuồng xông vào đây.

Trên không trung, một vị thần tiên mặc một chiếc váy màu trắng, một người phụ nữ vô cùng cao quý chầm chậm đi ra từ chiếc kiệu sang trọng kia! Đứng trên không trung.

“Tả Hộ Pháp của Nguyệt Thần!”

Nhìn thấy chiếc kiệu này, hoặc là nói yêu thú này, bọn họ nhận ra ngay người này là ai!

Một trong số những trợ thủ đắc lực của Nguyệt Thần ở Nguyệt Thần cung, Tả Hộ Pháp!

Địa vị của nàng vô cùng vượt trội.

Ngươi có thể nói nàng là một người dưới một người trên vạn người cũng không quá!

Nàng là người đại diện của Nguyệt Thần cung!

Ngoài ra, thực lực của nàng cũng rất khoa trương!

Nghe nói thực lực của nàng không kém Nguyệt Thần bao nhiêu.

Cho dù nàng ra trận, cũng là một liều thuốc an thần cực mạnh.

“Các vị, Trấn Yêu tháp có dị biến, Nguyệt Thần cung đã phái một lượng lớn cường giả đến đây, các thế lực lớn ở Thần Vực đều đang trên đường tới, hiện giờ, Thần Vực đã thương lượng với nhau và đưa ra một đối sách để giải quyết tai họa lần này.”

Tả Hộ Pháp của Nguyệt Thần cung, giọng nói cao quý truyền đến.

“Cái gì? Có cách giải quyết tại họa lần này sao?”

“Chẳng nhẽ có người lấy được thần khí đã từng xuất hiện trước đó rồi sao?”

“Tả Hộ Pháp, các thế lực lớn của Thần Vực đã thương lượng và đưa ra đối sách gì vậy?”

“... ”

Mọi người không ngừng nghi hoặc.

Tả Hộ Pháp của Nguyệt Thần cung nhàn nhã nói: “Dùng Thí Thần Chi Nguyên, Thánh Khí của tộc người lùn tối thượng để đánh Trấn Yêu tháp, vì Tà Ma Chi Chủ vừa mới phá bỏ phong ấn thôi, sức mạnh của hắn tuyệt đối không bằng thời kỳ Thượng Cổ trước đó, Thí Thần Chi Nguyên có sức mạnh thần lực gần nhất, trước đó đã từng có lần thành công gây thương tích cho Tà Ma Chi Chủ.”

“Cái gì?”

Nghe thấy lời này, mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

“Không thể được! Không thể được! Đây cũng chính là nói, nếu làm như vậy, tất cả những người ở bên trong Trấn Yêu tháp đều trở thành vật bồi táng!”

“Ta không đồng ý! Ta tuyệt đối không đồng ý!”

“Nếu chúng ta đối mặt với quân địch thậm chí còn phải dùng cách gây nguy hiểm cho thiên tài và cường giả của chúng ta, vậy cho dù chúng ta có thắng, vậy thì sao? Chẳng phải sẽ khiến người đời chê cười sao?”

Đặc biệt là những người thân của bọn họ ở bên trong, bọn họ càng không đồng ý.

Tả Hộ Pháp của Nguyệt Thần nhàn nhã nói: “Hy sinh một người để cứu nghìn người, hy sinh trăm nghìn ngưởi để cứu hàng triệu người.”

“Ta cảm thấy vẫn có thể thử, cuối cùng nếu thành công, vậy thì toàn bộ đại lục đều yên lòng, nếu chỉ vì mấy trăm nghìn người trong đó, tương lai sẽ khiến hàng tỷ người bị chôn theo, đó chính là được một mà mất mười.”

“Haizz, hy sinh một người vì mọi người, đây dường như là cách duy nhất rồi, ta đồng ý!”

“Mẹ kiếp! Người thân của ngươi không ở bên trong nên ngươi mới đồng ý thoải mái như vậy, cmn cút mọe nhà ngươi đi!”

Trong lúc nhất thời, vô số người tụ tập trong phạm vi Cửu Châu sơn đều huyên náo hết lên.

Bình Luận (0)
Comment