Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2048 - Chương 2047: Ý Định Của Tần Vô Tâm

Chương 2047: Ý định của Tần Vô Tâm
Chương 2047: Ý định của Tần Vô Tâm

Diệp Thiên Dật dù sao cũng nắm được điểm yếu của người con gái này.

Nàng là nữ giả nam, thay tên đổi họ, tóc dài, thậm chí là thông qua nhiều thủ đoạn để che giấu màu da, vậy chắc chắn là có chuyện lớn rồi! Nàng tới học viện Võ Thần có chuyện quan trọng, hơn nữa nàng tuyệt đối không muốn bị phát hiện!

Thậm chí nàng sẵn sàng sống chung phòng kĩ túc với nam, thật quyết đoán.

“Hì hì, hai ta không thù không oán, ta cần gì phải đi nói cho người khác biết tin tức này chứ? Hại người không lợi mình, chỉ là ta thật sự không phải cố ý, chỉ tò mò ngươi mỗi ngày hơn nửa đêm ra ngoài làm gì, xem như sự tò mò của bạn cùng phòng, sự tò mò của bạn học, ai biết là ngươi lại qua đây tắm rửa, còn đem... “

Nói xong, Diệp Thiên Dật đỡ ngực của mình, nói: “Đồ vật lớn như vậy phải cầm chắc.”

Mộc Vân:???

Nàng trợn tròn mắt!

“Khốn nạn!”

Nàng cố gắng kiềm chế cơn giận.

“Đừng đừng đừng, ta nói thật! Hai ta cũng là người quen, dù sao cũng là bạn tốt đúng không?”

Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.

Mộc Vân vẫn rất lý trí.

Nếu như Diệp Thiên Dật thẹn quá hoá giận làm bại lộ sự việc, đối với nàng hoàn toàn không có gì tốt.

Nàng sau đó quay người đi ra.

Nhưng nàng vẫn nói: “Hy vọng ngươi có thể thay ta giữ bí mật.”

“Yên tâm yên tâm, đây là điều nên làm, hai ta lại không thù không oán, nhưng mà, ngươi sẽ không vì chuyện này mà ghi hận ta chứ? Mặc dù thực sự ta không nên nhìn, nhưng mà... chính là ngoài ý muốn như vậy.”

“Đừng nói nữa!”

Mộc Vân gằn giọng nói một tiếng.

Nàng thật sự rất giận.

Người này chắc chắn là cố ý.

Diệp Thiên Dật hắn là một người cực kỳ thông minh, hơn nữa hắn thông minh không chỉ là IQ mà còn là EQ nữa!

Hắn chắc chắn khả năng EQ không thấp đến mức cứ phải nhắc điều này!

Hắn chính là cố ý!

Đàn ông, thật ghê tởm.

“Được được được, không nói không nói nữa.”

Diệp Thiên Dật cười xấu hổ.

Mộc Vân quay lại hồ nước nóng, mặc lại quần áo, rồi thay đồ.

“Ngươi tại sao còn chưa đi?”

Nàng ngẩng đầu, thấy Diệp Thiên Dật bên kia đang hút một điếu thuốc đợi nàng.

“Đi cùng nhau đi, hai chúng ta là bạn cùng phòng mà, ngươi không trở về ký túc xá à?”

Mộc Vân không nói gì, lướt qua Diệp Thiên Dật đi về phía trước.

Diệp Thiên Dật ném tàn thuốc đi sau đó cười đi theo.

Có sao nói vậy, thật ra từ khi mới bắt đầu sát hạch nhập học vào học viện Võ Thần, Mộc Vân đã thu hút sự chú ý của Diệp Thiên Dật, mà bây giờ, càng thêm chú ý.

Ngoại trừ nàng vô cùng vô cùng xinh đẹp, chủ yếu là trên người nàng cất giấu rất nhiều bí mật, một người thần bí sẽ thu hút sự tò mò của người khác.

Mộc Vân bây giờ đã khôi phục lại dáng vẻ trước đây của mình.

Làn da không trắng như vậy, nhìn là biết ngay là đàn ông, ngực cũng phẳng, căn bản không nhô lên chút nào, hơn nữa giọng nói của nàng cũng thay đổi.

“Mộc Vân à, ta có một nghi vấn đặc biệt đặc biệt đặc biệt lớn.”

Diệp Thiên Dật vừa đi vừa nói với nàng.

“Nói.”

Mộc Vân không có kiên nhẫn đối với Diệp Thiên Dật, nhưng dù sao bí mật của mình cũng bị Diệp Thiên Dật biết được rồi, hơn nữa cũng không phải là lỗi của Diệp Thiên Dật! Mặc dù là hắn nhìn lén, là hắn đi theo tới, nhưng mà...

Là nàng cho hắn cơ hội.

Hơn nữa, nàng tin rằng Diệp Thiên Dật thật ra trước kia cũng không cho rằng nàng là con gái.

Thật ra Diệp Thiên Dật nói như vậy, Mộc Vân đại khái đoán được Diệp Thiên Dật muốn hỏi cái gì.

Chẳng qua chỉ là, nàng giả nam, thậm chí vào ở trong ký túc xá nam, đến học viện Võ Thần, rốt cuộc là vì cái gì.

Đây đúng là một nghi vấn rất lớn, cũng là bí mật lớn nhất của nàng!

Nàng tuyệt đối không thể nói.

Cho nên nàng cũng đã nghĩ kỹ phải trả lời Diệp Thiên Dật như thế nào rồi.

Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi: “Chính là... “

Diệp Thiên Dật sờ lên ngực của mình, tiếp đó lại nhìn về phía ngực của nàng, hỏi: “Rõ ràng hai cái của ngươi lớn như vậy, ngươi làm thế nào để bọn chúng bây giờ nhìn lại bằng phẳng như thế? Không đến mức là nó bị siết chặt thành như vậy chứ? Điều này cũng không hợp với lẽ thường cho lắm.”

Mộc Vân:???

Nàng chết lặng.

Hắn...

Diệp Thiên Dật này... não hắn có bị bệnh không?

Hắn hỏi cái vấn đề này có phải là bị dở hơi không?

Nàng nghĩ nát óc cũng không nghĩ đến Diệp Thiên Dật lại có thể hỏi vấn đề này.

Thần ơi.

Diệp Thiên Dật thật sự rất chi là tò mò.

Chết tiệt!

Thật là thần kỳ.

Lớn như vậy, bây giờ lại phẳng như vậy, thật là giả quá đi.

Thật sự, cái chỗ kia của người con gái này là thật sự có dự liệu trước.

“Ai cần ngươi lo?”

Nàng nghiến răng nghiến lợi nói một câu, những lời nói gần như là trong từ hàm răng phát ra.

“Tò mò thôi mà, là nhờ cái dây lụa kia sao? Đó là cái gì vậy?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Một loại linh khí.”

Mộc Vân nói xong nhanh chóng bước đi.

“Ta nói mà, thì ra là linh khí, lợi hại, còn có loại linh khí này nữa cơ đấy.”

Diệp Thiên Dật âm thầm líu lưỡi.

“Nhớ kỹ lời ngươi hứa với ta, không thể nói cho bất cứ kẻ nào, nếu không ta sẽ giết ngươi!”

Mộc Vân lạnh lùng nói.

Diệp Thiên Dật nhìn nàng.

“Được được được, vậy ngươi nói cho ta mục đích ngươi tới học viện Võ Thần này là gì đi?”

Mộc Vân không nói gì bước đi.

Diệp Thiên Dật lần này không đuổi theo nàng.

Hắn vươn vai một cái, sau đó đắc ý đi tới ngọn núi nơi mà Tiểu Hàn Tuyết yêu dấu đang ở.

Lần này kìm nén lâu lắm rồi đây, ừm, nên đi làm chính sự thôi.

Thật hâm mộ Ma Thần Ma Nguyệt của đại lục Ma Thần và Chu Tử Tuyết hiện tại.

Hai người bọn họ lưu lạc thiên nhai, cũng không biết bây giờ đã đi đến nơi nào.

Diệp Thiên Dật cũng rất muốn như vậy.

Đáng tiếc, thiên hạ không chứa hắn.

Hắn giờ nếu rời khỏi học viện Võ Thần, thật sự là vô cùng nguy hiểm.

Lúc này không biết có bao nhiêu người đang âm thầm ngó chừng Diệp Thiên Dật, chờ hắn ra ngoài, sẽ tìm cơ hội giết hắn.

...

Chúng Thần Chi Vực.

m Nguyệt Tông.

“Cung nghênh Thánh Nữ các hạ!”

Một đám cường giả m Nguyệt Tông cung kính hành lễ, nghênh đón sự xuất hiện của vài người!

Dẫn đầu là một người phụ nữ mang mạng che mặt, có vài lão giả đi theo sau nàng!

Cho dù là Tông chủ của m Nguyệt Tông Chúng Thần Chi Vực cũng phải hành lễ cung kính với nàng.

Không có cách nào!

Đây là Thánh Nữ của m Nguyệt Tông Thần Vực.

Địa vị thật sự rất cao.

m Nguyệt Tông Thần Vực tương tự với tổng công ty, m Nguyệt Tông của Chúng Thần Chi Vực chỉ giống như là công ty chi nhánh, lãnh đạo tổng công ty đến, tổng giám đốc của chi nhánh cũng phải một mực cung kính.

Tần Vô Tâm ngồi trên vị trí chủ tọa, sau đó đôi mắt xinh đẹp nhìn lướt qua đám người.

“Gần đây Chúng Thần Chi Vực có xuất hiện một giáo phái gọi là m Thần giáo, lôi kéo phần lớn võ giả của Chúng Thần Chi Vực, ở một vài phương diện năng lực giống hệt với m Nguyệt Tông, bọn họ ở Chúng Thần Chi Vực không có việc ác nào mà không làm, thậm chí Chúng Thần Chi Vực có nhiều người đẩy tất cả hành vi của m Thần giáo lên đầu m Nguyệt Tông chúng ta, việc này vì sao các ngươi không quản?”

Tần Vô Tâm lạnh lùng nói một câu.

Tông chủ m Nguyệt Tông Chúng Thần Chi Vực đứng ra nói: “Thánh Nữ các hạ, chuyện là như thế này, phạm vi hoạt động của m Thần giáo kia phần lớn chính là tại đế quốc Thương Lan và đế quốc Nguyệt Thần, hơn nữa trước đây giáo chủ của bọn họ có phái người liên lạc với bản tôn, chính là muốn nói hy vọng m Nguyệt Tông không đàn áp bọn họ, nói chúng ta là đồng loại, còn đưa tới vô số bảo vật, cho nên... chúng ta cũng không để ý quá nhiều.”

Bình Luận (0)
Comment