Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2120 - Chương 2119: Trên Đường Gặp Mỹ Nữ

Chương 2119: Trên đường gặp mỹ nữ
Chương 2119: Trên đường gặp mỹ nữ

Phía trước là một đoàn xe.

Xem ra có bảy tám cỗ xe ngựa.

“Khả năng chính là dong binh đoàn.”

Diệp Thiên Dật cũng không nghĩ gì nhiều, gặp dong binh đoàn ở đây quả thật là một hiện tượng rất bình thường.

Vì sao Diệp Thiên Dật không dùng thuộc tính không gian để đưa Tiểu Tử Nhi lên đường nhanh chóng ư?

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, cảnh giới hiện tại của Diệp Thiên Dật không cao, không gian khiêu dược của Thiên Tôn cảnh chắc chắn nhanh hơn xe ngựa, nhưng Diệp Thiên Dật tiêu hao cũng nhiều, giá trị cuồng ngạo không còn nhiều nữa, Diệp Thiên Dật vẫn là di chuyển bằng xe ngựa bình thường vậy.

Còn có điều này, nếu cứ dùng không gian khiêu dược không ngừng, mỗi lần tiến hành sẽ có linh lực chấn động mạnh mẽ, sẽ có người cảm nhận được linh lực của ngươi, vậy sẽ rất khó chịu, sẽ tới xử ngươi!

Đương nhiên, ở đại lục Cửu Châu bên ngoài như vậy, ở đây càng như vậy!

Bởi vì có một điều, cái kia chính là... ở chỗ này, cảnh giới tăng lên là dựa vào đánh giết người khác hoặc là Yêu thú, hơn nữa đây là vùng ngoại ô, nếu như giết người trong thành, đó là sẽ bị đuổi giết, truy nã và xét xử, nhưng đến ngoại ô rồi, ngươi có thể tùy ý, đương nhiên rồi.

Cho nên, Diệp Thiên Dật không thể dùng linh lực, nếu không sức mạnh Thiên Tôn cảnh được phóng thích, người khác sẽ cảm nhận được, trực tiếp tới giết ngươi!

Cảnh giới Thiên Tôn cảnh tăng lên đoán chừng còn có thể thu hút rất nhiều người, những người Thánh Quân cảnh, Thiên Đạo cảnh, đó chẳng phải là người thích giết Thiên Tôn cảnh sao?

Diệp Thiên Dật dứt khoát tốn nhiều thời gian chút cũng không có vấn đề gì.

Nói chung, người mà giết người để tăng cảnh giới đều đi một mình về một mình, bởi vì không ai muốn người khác biết mình là một kẻ giết người để tăng cảnh giới, cho dù ngươi giết người ở ngoại ô, một khi bị người khác báo cáo, vậy ngươi cũng sẽ bị truy nã!

Trừ phi là một số tổ chức. Bởi vì dù sao người dễ giết hơn Yêu thú, cũng an toàn hơn rất nhiều.

Cho nên, bình thường gặp dong binh đoàn này, sẽ không có vấn đề gì quá lớn.

“Tiểu thư, có một chiếc xe ngựa theo đằng sau chúng ta.”

Phía trước đội xe, trong kiệu, thiếu nữ nhắc nhở một tiếng.

“Vừa mới tới, hẳn chỉ là tiện đường.”

Cô gái chưa từng mở mắt ra.

“Thế nhưng... hai người trên một chiếc xe ngựa, bọn họ cũng dám tiến lên phía trước ở ngoại ô sao? Bởi vì chúng ta muốn đi đến các đại phân hội, khiêm tốn làm việc, đoán chừng cảnh giới bọn họ không cao, nếu không cũng không cần xe ngựa đi trước.”

Thiếu nữ nói.

Đúng vậy, đây chính là cô gái kia của Ngũ Nguyệt Thương Hội!

Nàng đi đến Ngũ Nguyệt Thương Hội nơi của Trương Hải, đáng tiếc, Trương Hải căn bản không tìm được Diệp Thiên Dật, nàng cũng không tìm được, vậy cũng không thể tiếp tục đợi thêm nữa, đành phải rời đi.

Dù sao muốn tìm một người trong giang hồ rộng lớn như vậy, vẫn là quá khó.

“Chú ý một chút là được.”

“Vâng!”

Ngay lúc này, đôi mắt xinh đẹp của nàng đột nhiên mở ra.

“Người đến rồi.”

Sau đó, những phu xe trông có vẻ bình thường của đoàn xe này, những người xem rất giống dong binh đoàn, bọn họ cũng đồng thời nhìn về mấy hướng.

Mấy hướng kia xuất hiện mấy chục người, bọn họ đứng ở trên cây, đứng ở bên đường, bao vây đoàn xe lại.

Diệp Thiên Dật cũng dừng lại.

Bởi vì phía sau Diệp Thiên Dật cũng có người, hình như coi xe ngựa của Diệp Thiên Dật là một thành viên của đoàn xe phía trước.

“Ở đây đúng không?”

Một lão giả hỏi.

“Vâng! Chính là hắn.”

Người kia chỉ Diệp Thiên Dật phía sau.

“Xem ra đây là dong binh đoàn mà hắn thuê.”

Cách đó không xa, Vương Dư nói một câu.

“Vậy cũng là có chút bản lĩnh, những người này nhìn như dong binh đoàn bình thường, trên thực tế khí tức hình như cũng không yếu, có thể là dùng Long Huyết hoặc là một ít bảo vật hay tiền bạc mới có thể mời được dong binh đoàn cấp bậc như vậy!”

Vương Chiến trầm ngâm.

“Hắn cũng coi như can đảm, trong tay có bảo vật như vậy, cũng dám cả gan thuê dong binh đoàn hộ tống, không sợ người của dong binh đoàn đỏ mắt, nửa đường giết hắn cướp bảo vật sao.”

Vương Dư lại có chút không hiểu.

“Có lẽ là hắn tìm được dong binh đoàn cao cấp, dong binh đoàn đoàn này chắc chắc rất nổi tiếng trên đại lục, cũng có thể những người này bọn họ cũng không biết rốt cuộc trong tay hắn có cái gì, chỉ là được phái đi để hộ tống hắn, dù sao có rất nhiều nguyên nhân, nhưng bây giờ nhất định phải tiêu diệt sạch dong binh đoàn này.”

… …

Trong xe ngựa.

“Thật sự là cả gan làm loạn.”

Đôi mắt xinh đẹp của thiếu nữ kia ngưng tụ.

“Chư vị đây là ý gì?”

Sau đó thiếu nữ kia xuống xe ngựa, nhìn về phía những người kia.

Toàn bộ bọn họ đều mang mặt nạ, thấy không rõ dung mạo, xem ra có ý muốn che giấu mình.

“Là một thành viên của đại lục, các vị cũng biết rõ đây là một trạng thái bình thường, nhưng bản tôn không muốn xung đột với các vị, mục tiêu của bản tôn chỉ là người này.”

Vương Chiến chỉ Diệp Thiên Dật ngồi ở xe ngựa phía sau.

Diệp Thiên Dật; “...”

Tên đần độn nhà ngươi, rốt cuộc là tình huống gì.

Nói thật, cho đến bây giờ Diệp Thiên Dật cũng không rõ tại sao luôn có người đuổi giết hắn.

“Cho nên?”

Thiếu nữ kia hỏi.

“Cho nên mời các vị rời đi! Chúng ta cũng sẽ không làm khó.”

Nói xong, một thế lực Thái Cổ Thần Vương cảnh trên người hắn bùng phát ra.

“Thái Cổ Thần Vương cảnh.”

Thiếu nữ kia chau mày.

Rốt cuộc người phía sau là ai, mà lại thu hút sự ham muốn của thế lực không yếu như vậy?

Nhưng không liên quan gì tới nàng.

“Các hạ đã nói như vậy, vậy chúng ta...”

Thiếu nữ còn chưa dứt lời, giọng nói của cô gái kia truyền ra từ trong xe ngựa: “Vương Tông chủ, chúng ta là người trong ngành với nhau, Vương Tông chủ phải nể mặt ta nữa chứ.”

Đồng tử Vương Chiến co rụt lại!

Cái gì?

Hắn bị nhận ra rồi?

Rốt cuộc cô gái trong kiệu là ai?

Nói xong, một sức mạnh bay nhanh tới, Vương Chiến vươn tay nhận một thứ.

Nhìn thấy vật này, đồng tử hắn co rụt lại!

“Đúng là đại thủy trùng Long Vương miếu, người cùng một nhà vì không biết mặt nhau mà gây ra hiểu lầm, thật sự xin lỗi!”

Sau đó Vương Chiến ôm quyền với chiếc xe ngựa kia.

Sau đó hắn ngẩng đầu, nói: “Chỉ là... chúng ta có thù sâu hận lớn với người phía sau các hạ, mong các hạ giữ chút thể diện cho ta.”

Không có người đáp lời.

Khi Vương Chiến nói ra câu này, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không khí dường như đều muốn ngừng lại.

Vương Chiến đứng ở nơi đó, rất lâu.

“Rõ rồi! Chúng ta đi!”

Người của Liệt Dương tông không hiểu, nhưng bọn họ đành phải rời đi!

“Làm phiền rồi.”

Vương Chiến ôm quyền sau cùng cũng rời đi.

“Gì vậy?”

Diệp Thiên Dật gãi đầu.

Trò chơi gì đây?

Đi rồi?

“Tiểu thư, chuyện này...”

Thiếu nữ kia không hiểu hành lễ bên ngoài kiệu.

“Để bọn họ vào.”

“Vâng!”

Sau đó thiếu nữ kia đi tới trước xe ngựa của Diệp Thiên Dật.

Lần này nàng mới hoàn toàn kinh ngạc nói.

Trời ạ, thật... thật là đẹp trai.

Bé gái kia cũng thật đẹp! Đẹp đến mức có chút yêu diễm.

Chẳng lẽ, tiểu thư của mình từng có quan hệ với vị công tử này hay sao?

Nếu không mà nói, vì sao tiểu thư lại muốn bảo vệ một người căn bản không quen biết chứ?

“Hai vị, tiểu thư cho mời.”

Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Khách sáo rồi, các ngươi giúp ta ân tình lớn như vậy, bản thân nên tự mình đến cảm ơn.”

Sau đó Diệp Thiên Dật nhảy xuống xe ngựa, kéo Tiểu Tử Nhi đi tới.

Có thể thấy được, mỗi người đều nhìn Diệp Thiên Dật với ánh mắt thù địch.

Bình Luận (0)
Comment