Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2147 - Chương 2146: Rốt Cuộc Hắn Là Người Nào?

Chương 2146: Rốt cuộc hắn là người nào?
Chương 2146: Rốt cuộc hắn là người nào?

Kích động!

Sự kích động thật sự rất khoa trương.

Tề Mộng Nhã là cốt nhục duy nhất của hắn, mà Tề Hướng Dương biết, bất luận cầu xin thế nào, cuối cùng khả năng có người có thể giải được độc cho Tề Mộng Nhã thật rất nhỏ rất nhỏ!

Cho nên, con gái của nàng, thật sự đã tuyên bố tử hình rồi.

Không ngừng muốn thử, là bởi vì không muốn từ bỏ.

Thế mà, đột nhiên có người nói hắn có thể giải, ngươi nói xem, hắn kích động đến cỡ nào chứ?

"Vâng!"

Diệp Thiên Dật gật đầu.

Tề Mộng Nhã ngẩng đầu một cách yếu đuối, đôi mắt đẹp nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

"Thập tứ trưởng lão."

Mọi người của Vạn Độc tông chau mày.

Tiểu tử này, sẽ không làm loạn chứ?

Hắn có thể giải được hỏa độc của Tử Ám Hỏa Đường sao?

Mặc dù trước đó y thuật của hắn biểu hiện quả thật không yếu, nhưng quả thật bọn họ cũng không coi Diệp Thiên Dật ra gì, như thế nào đi nữa, cảnh giới của hắn chỉ có ngần ấy, đừng nói là cao thủ, trong mắt bọn hắn, Thiên Tôn cảnh cũng là phế vật, cũng không sánh bằng một số đệ tử của tông môn họ.

Về phần y thuật, quả thật khả năng y thuật của hắn xem ra không tệ, nhưng đoán chừng cũng không đến mức đặc biệt khoa trương, đoán chừng là được kế thừa từ người nào đó mà thôi.

Nhưng, có thể giải độc này... vậy thì hơi lợi hại rồi.

Chủ yếu là, trên thế giới này, thứ càng khó làm, nếu có một người có thể có cách để giải quyết, vậy thì giá trị của hắn càng cao rồi.

Một loại bệnh, có một ngàn vạn người biết, nhưng có năm trăm vạn người biết chữa trị, đây không gọi là bệnh.

Còn một loại bệnh, có 1 vạn người biết, nhưng chỉ có mười người biết chữa trị, mười người này mới quan trọng.

"Thập tứ trưởng lão, ngươi không nói đùa chứ? Nếu ngươi nói đùa gây ra hậu quả gì, vậy Vạn Độc tông ta cũng không chịu nổi trách nhiệm đâu."

Tam trưởng lão Thạch Dần Thành nói rất kỳ quái.

Diệp Thiên Dật nhìn hắn một cái, sau đó không nói gì, mà nhìn về phía Tề Mộng Nhã.

Sắc mặt Thạch Dần Thành tối sầm lại.

Con mẹ nó, đây là ý gì chứ?

Nghe thấy lời hắn nói, cũng nhìn thấy hắn, sau đó thì mặc xác hắn đúng không?

Phản ứng này khiến người khác càng nhục nhã hơn.

Thế mà hắn vẫn không thẹn quá hoá giận.

"Thập tứ trưởng lão, mời người chỉ rõ, phải giải hoả độc như thế nào? Bất luận là gì, chỉ cần chúng ta có, nhất định sẽ trợ giúp."

Tề Hướng Dương nhìn Diệp Thiên Dật với thái độ thành khẩn.

Diệp Thiên Dật nói: "Trợ giúp thì không cần, đưa nàng đến Nhạc Vương phong đi."

Nói xong, Diệp Thiên Dật quay người rời đi.

Tiểu Tử Nhi hấp tấp theo Diệp Thiên Dật, kéo tay Diệp Thiên Dật đi theo.

Mọi người ở trong đại điện ngơ ngác nhìn nhau.

"Thập tứ trưởng lão, đợi chúng ta với."

Tề Hướng Dương vội vàng gọi, sau đó liền đuổi theo.

"Tề gia chủ, ngươi chờ chút."

Thạch Dần Thành gọi Tề Hướng Dương.

"Tam trưởng lão có gì chỉ giáo?"

Bây giờ tất cả tâm tư của Tề Hướng Dương đều đặt trên người Diệp Thiên Dật.

"Tề gia chủ, lão phu không thể không nhắc nhở Tề gia chủ một tiếng, tu vi của thập tứ trưởng lão kia chỉ có Thiên Tôn cảnh."

Tề Hướng Dương ngược lại rất lý trí.

"Điều đó không sao, cảnh giới không nhất định đại diện cho năng lực, huống hồ, thập tứ trưởng lão tuổi còn nhỏ vậy mà trở thành trưởng lão của quý tông, vậy đương nhiên có điểm đặc biệt, hơn nữa chính miệng thập tứ trưởng lão nói ra trước mặt tất cả mọi người, chẳng lẽ lại ta làm như không thấy sao? Huống hồ, ta cũng không có ân oán gì với thập tứ trưởng lão, hắn có thể hại ta hay sao?"

Nói xong, Tề Hướng Dương cẩn thận từng li từng tí đỡ Tề Mộng Nhã, đi đến Nhạc Vương Phong.

Bên ngoài, những đệ tử kia đều nhìn cao thủ Tề gia đi đến Nhạc Vương phong với ánh mắt kỳ lạ.

Còn trong đại điện, những người kia cũng ngơ ngác nhìn nhau.

"Có thể thập tứ trưởng lão thật sự có cách giải độc của Tử Ám Hỏa Đường."

Thẩm Thiên Luyện trầm ngâm.

"Đúng vậy! Cũng không có ân oán gì, nhiều nhất chính là ham muốn tình cảm và thù lao, cũng không nhất thiết phải nói láo, mặc dù có hơi khó tin, nhưng chắc không có vấn đề gì."

Đại trưởng lão gật đầu đánh giá khách quan.

"Đoán chừng những gì hắn được truyền thừa thật sự có cách giải hỏa độc, vậy cũng không còn cách nào, vấn đề vận mệnh, nhưng y thuật của hắn không thể không nói quả thật rất mạnh, lão phu ngược lại cảm thấy hứng thú, đi, cùng nhau xem xem rốt cuộc độc của Tử Ám Hỏa Đường giải như thế nào."

Đối với bất cứ người nào mà nói, có thể biết cách giải Tử Ám Hỏa Đường, vậy chắc chắn là một sự thu hoạch vô cùng lớn!

Nhưng, bọn họ cho rằng không chắc chắn có thể hiểu được, cho nên đi xem thử.

Mà đối với Thẩm Thiên Luyện mà nói, có một suy nghĩ.

Diệp Thiên Dật này, nếu như quả thật biết cách giải độc của Tử Ám Hỏa Đường, một khi tin tức này truyền ra ngoài, đối với Vạn Độc tông bọn hắn mà nói đây chắc chắn là một điều rất tốt!

Đến lúc đó sẽ có rất nhiều người hâm mộ đến, đồng thời nhất định sẽ làm tăng thêm địa vị đại lục và danh tiếng của Vạn Độc tông bọn họ.

Nhưng, sau đó lại có một vấn đề, nếu như Diệp Thiên Dật thật sự biết, không nói phương pháp cho bọn hắn, nhưng có tông môn lợi hại hơn đến lôi kéo hắn…

Vậy thì khó xử rồi!

Đối với hiện tại mà nói, Diệp Thiên Dật nếu quả thật có bản lĩnh này, Thẩm Thiên Luyện chắc chắn không muốn thả miếng bánh ngon này đi đâu.

Trừ phi hắn đạt được cái mà hắn muốn có.

... …

"Này này này, nghe nói gì chưa? Thiên kim Tề gia Tề Mộng Nhã bị trúng hỏa độc của Tử Ám Hỏa Đường."

Những đệ tử của Vạn Độc tông đang bàn tán sôi nổi.

"Nghe nói rồi, Tề gia bọn họ đến Vạn Độc tông chúng ta tìm kiếm sự giúp đỡ."

Đàm Thiên Sinh đi tới.

"Sau đó thì sao?"

Đàm Thiên Sinh vội vàng dò hỏi.

Hắn là người theo đuổi Tề Mộng Nhã, Tề Mộng Nhã ở đại lục, ít nhất vị trí này của các nàng vẫn rất nổi tiếng, cộng thêm nàng quả thật rất xinh đẹp, bất kỳ đàn ông nào cũng thích nàng, Đàm Thiên Sinh cũng không ngoại lệ.

Chỉ là nói, thật sự có rất ít cơ hội có thể tiếp xúc với nàng!

"Đàm sư huynh."

Đàm Thiên Sinh này cũng không đơn giản, hắn là nhị đệ tử của Nhị trưởng lão, cho nên mọi người cũng sẽ gọi hắn Nhị sư huynh.

Nhưng dù sao cũng khác họ, không phải nhà họ Thẩm, cho nên, địa vị tuy cao, nhưng so với mấy vị kia của nhà họ Thẩm quả thật còn kém rất nhiều, địa vị của hắn cũng giống như Quách Minh Duệ trước đó, chỉ là nói Quách Minh Duệ cũng muốn gọi hắn một tiếng sư huynh, chỉ thế thôi.

"Sau đó... bọn họ hình như đều đi đến Nhạc Vương Phong."

"Đến Nhạc Vương phong làm gì?"

Đàm Thiên Sinh chau mày.

"Không biết, chẳng lẽ thập tứ trưởng lão có năng lực giải độc của Tử Ám Hỏa Đường sao? Nếu không vì sao phải đến Nhạc Vương Phong chứ?"

"Chắc chắn là vậy, bởi vì ta nghe Tề gia chủ nói thập tứ trưởng lão nói chờ hắn với các thứ, xem ra hắn vẫn rất tôn kính thập tứ trưởng lão, nhưng thập tứ trưởng lão là tiểu bối, có thể khiến cho giọng điệu của nhân vật lớn như Tề gia chủ tôn kính như vậy, đoán chừng chính là vì nguyên nhân này, ta cho rằng là vậy."

Đàm Thiên Sinh chau mày.

"Diệp Thiên Dật này, rốt cuộc là người nào chứ?"

Thật ra ba ngày nay hắn đã phái người điều tra Diệp Thiên Dật, nhưng không tra được gì, bao gồm cả Tiểu Tử Nhi theo bên cạnh hắn, một chút cũng không tra được.

Ngược lại tra được một điều, đó chính là, hắn chắc là hung thủ đã hạ độc chết thất thiếu gia của Cửu Kiếm tông Vạn Yêu Lâm, vùng biên giới phía nam.

Thế nhưng vấn đề khó xử sắp đến rồi...

Bình Luận (0)
Comment