Bên cạnh việc địa vị và ngoại hình của hai người ngang nhau, bọn họ luôn cạnh tranh với nhau trong âm thầm.
Vì vậy, hai người phụ nữ này ở thành Cửu Châu Thiên là một sự tương phản lớn, có rất nhiều người theo đuổi, và mỗi người đều có sở thích khác nhau.
"Anh Diệp, cha của ta..."
Liễu Khuynh Ngữ chưa kịp nói xong, Tử Yên Nhiên có chút lảo đảo.
"Ôi chao... chóng mặt quá đi mất."
Sau đó dáng người của nàng ấy hơi ngã về phía Diệp Thiên Dật, tất nhiên là vai và cánh tay của nàng ấy dựa vào cánh tay của Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật ???
Liễu Khuynh Ngữ: ???
Tất cả mọi người: ???
Liễu Khuynh Ngữ nghiến răng nghiến lợi.
Người phụ nữ này... thật là xấu tính!
Nàng không phóng đãng như Tử Yên Nhiên, nhưng sao khi nhìn thấy cảnh này nàng lại cảm thấy rất tức giận, tức giận vì sự vô liêm sỉ của người phụ nữ này.
Tử Yên Nhiên mở mắt ra, ánh mắt khiêu khích nhìn Liễu Khuynh Ngữ, sau đó ray ray huyệt thái dương, nhìn Diệp Thiên Dật mà nói: "Xin lỗi, có lẽ do ta đã uống quá nhiều, ta cảm thấy hơi chóng mặt, anh Diệp có thể đỡ ta sang một bên ngồi được không?"
"Ừ--"
Diệp Thiên Dật sững sờ!
Ahhhhh! !
Tại sao! Hắn ta đã làm gì sai sao! Hắn ta chỉ muốn tới đây để gặp Nữ hoàng Cửu Thiên thôi mà, hắn cũng không muốn làm cái gì cả, những người này rốt cuộc muốn làm cái gì vậy! Hắn ta đã làm gì sai sao! Trời ơi! Ông trời ơi! Nếu độ đẹp trai của hắn ấy thực sự là sai, xin Chúa, liệu người có thể giảm bớt độ đẹp trai của hắn ta đi một phần vạn không? Hắn không muốn điều này! Trong lòng hắn cảm thấy thật là mệt mỏi, mệt mỏi quá đi mất.
Chao ôi……
Đẹp trai thật là mệt quá đi mà.
Đôi mắt của những người ngưỡng mộ Tử Yên Nhiên xung quanh đều mở to lên!!
Đừng!! Không!!
Lúc này, Tử Ninh Thành bật cười, nhìn Lưu Thiên Hải bên cạnh khiêu khích.
"Có vẻ như chàng trai này thích Yên Nhiên của nhà ta hơn đó."
"Hừ! Ngươi nghĩ cái gì vậy?"
Sau đó Lưu Thiên Hải khẽ búng ngón tay, Liễu Khuynh Ngữ đột nhiên cảm thấy phía sau có một lực đẩy nàng ấy ra, sau đó Liễu Khuynh Ngữ lảo đảo tiến về phía trước ngã vào trong vòng tay của Diệp Thiên Dật.
Tất cả mọi người: ???
Diệp Thiên Dật tỏ thái độ bản thân thực sự rất mệt mỏi.
Một bên thì Tử Yên Nhiên "hoa mắt chóng mặt" ôm cánh tay hắn ta, dựa vào người hắn ta, còn Liễu Khuynh Ngữ bên kia thì nhào vào lòng ôm hắn ta, khuôn mặt nhỏ nhắn áp vào ngực hắn ta.
Những người ở xung quanh đều vô cùng sững sờ, đặc biệt là những tên đàn ông ở phía đằng xa, từ góc độ của bọn họ mà nói, họ nhìn thấy Liễu Khuynh Ngữ vừa chủ động ôm lấy Diệp Thiên Dật...
Hừ——
Tất cả mọi người đều nắm chặt nắm đấm, hai mắt đỏ quạch lên vì tức giận!
Tại sao lại có thể như vậy cơ chứ?
Tên nhãi ranh này rốt cuộc là ai? Hắn ta có gì tốt hơn bọn họ chứ? Không phải là chỉ đẹp trai hơn bọn họ một chút thôi sao? Lẽ nào Tử Yên Nhiên và Liễu Khuynh Ngữ là kiểu người chú ý đến ngoại hình bên ngoài sao? Không phải! Tuyệt đối không bao giờ!
Không được như vậy!!
Mẹ kiếp!
Diệp Thiên Dật nuốt nước bọt.
Tình trạng của hắn ta bây giờ đang được gọi là trái ôm một em phải ôm một người rồi.
Liễu Khuynh Ngữ chết lặng ...
Khóe miệng Tử Yên Nhiên hơi nhếch lên.
Được rồi, coi như Liễu Khuynh Ngữ ngươi lợi hại, một cô gái băng thanh ngọc khiết như vậy, để có thể cạnh tranh với mình mà cam tâm tình nguyện tự đưa mình vào vòng tay người khác như vậy sao? Được rồi, nếu đã như vậy Tử Yên Nhiên nàng sẽ chơi tới cùng!
Nhưng sau đó nàng càng ngạc nhiên hơn!
Xem ra bọn họ có quen biết nhau từ trước, Liễu Khuynh Ngữ này từ trước tới nay luôn luôn ra vẻ thuần khiết, tao nhã cao quý, chưa từng tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào, lần này nàng lại tự động ôm lấy Diệp Thiên Dật, vậy thì người đàn ông đẹp trai này hẳn là không đơn giản rồi, Liễu Khuynh Ngữ này sao có thể dây dưa qua lại với mội người đàn ông bình thường được cơ chứ?
Bọn họ cũng có thể coi là bạn bè của nhau, họ đã biết nhau hơn mười năm rồi, họ luôn coi nhau như mục tiêu và đối thủ cạnh tranh của mình vì vậy họ luôn coi trọng và đánh giá cao nhau.
"Giờ thì sao nhỉ?"
Liễu Thiên Hải mỉm cười uống cạn ly rượu vang đỏ trên tay.
"Đáng chết!"
Tử Ninh Thành nghiến răng nghiến lợi.
Liễu Thiên Hải cười nham hiểm mà nói: "Hai người chúng ta người tám lạng kẻ nửa cân, cũng như nhau cả thôi."
Liễu Khuynh Ngữ có chết cũng không thể ngờ rằng, bản thân mình… lại bị cha mình bán đứng như vậy!
Khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Khuynh Ngữ đỏ ửng lên, rồi nhanh chóng thoát ra khỏi vòng tay của Diệp Thiên Dật.
Lưu Thiên Hải: "..."
Con gái ông làm sao vậy? Không được!
Không thể như thế được!
"Anh Diệp... Ta cảm thấy choáng váng quá."
Sau đó Tử Yên Nhiên nói với Diệp Thiên Dật với một giọng nói quyến rũ và ngọt ngào .
Diệp Thiên Dật buông tay khỏi người nàng ta.
“Cô gái này, hay là nàng đỡ cô Tử ra chỗ nào thoáng mát nghỉ ngơi một chút đi.” Diệp Thiên Dật nói với một cô gái khác.
"À! Được thôi."
Tử Yên Nhiên:???
Bối rối! Thực sự như chết lặng.
Mặc dù Diệp Thiên Dật thấy nàng thực sự rất xinh đẹp và có khí chất, nhưng Diệp Thiên Dật cũng tự nhủ với bản thân rằng hôm nay hắn đến đây vì một chuyện khác, vì một người phụ nữ khác, aaaa, mọi người hãy từ bỏ suy nghĩ muốn quyến rũ hắn ta đi.
Những người xung quanh nhìn thấy điều đó thì trố mắt ngạc nhiên.
Mẹ kiếp? Người này thế mà lại đẩy Tử Yên Nhiên đi sao?
Nếu ngươi không muốn thì ngươi có thể nhường nàng ấy cho ta mà! Chết tiệt, sao ngươi có thể đẩy nàng ấy ra như vậy? Mẹ kiếp!! Tại sao khoảng cách giữa người với người lại có thể lớn đến như vậy?
"Hahahaha—"
Liễu Thiên Hải không nhịn được nhìn vẻ mặt cứng đờ của Tử Ninh Thành bên cạnh mà cười lớn đầy vẻ sung sướng.
Tử Yên Nhiên cũng sững sờ một lúc, sau đó khóe miệng nàng ấy hơi nhếch lên.
Thú vị đó.
Sau đó, nàng được dìu sang một chỗ khác để ngồi nghỉ.
"Cô Tử, người đàn ông kia thất lễ với ngươi, ngươi có muốn ta giúp ngươi..."
Một người đàn ông khác đi về phía Tử Yên Nhiên.
"Thất lễ? Có sao?" Tử Yên Nhiên cười.
"Ừ--"
"Dừng lại!! Con bé kia, dừng lại!"
Lúc này, một âm thanh ồn ào phá tan bầu không khí im lặng, sau đó mọi người nhìn sang, một người đàn ông đang đuổi theo một cô bé nhỏ nhắn xinh đẹp như búp bê.
Rất nhiều người cũng đã để mắt đến cô bé này, những cường giả cũng đã nhìn thấy, lần đầu tiên nhìn thấy nàng bọn họ cũng đã rất kinh ngạc, cô bé này sao có thể xinh đẹp như vậy, lại còn xinh đẹp mê hồn, không biết là ai đã đưa nàng ấy tới đây.
Và bây giờ nàng ấy lại đang bị người ta đuổi theo.