Dịch: Cỏ Dại Team
Choáng đầu...
Nhưng mà nàng là tin tưởng Diệp Thiên Dật, biểu hiện của Diệp Thiên Dật cho đến lúc này đều khiến nàng không thể không tin, đương nhiên là nàng sẽ phải hỏi lại một chút những vị tiền bối am hiểu y thuật, nếu như thực sự không có biện pháp nào khác, nàng khả năng thật sự chỉ có thể lựa chọn như vậy!
Bởi vì nếu như không lựa chọn như vậy, cảnh giới dừng lại như hiện tại, không lâu sau phản quân tấn công, nàng không nhất định có thể chống đỡ được!
Nàng không phải chỉ sống vì một mình mình, nàng càng nhiều hơn chính là vì Thường Nhu, thân nhân của nàng đều không còn ai nữa, thân nhân của Thường Nhu cũng không có ở đây, có thể nói Thường Nhu là thân nhân có huyết mạch gần duy nhất của nàng, nàng muốn để lại tất cả mọi thứ cho nàng ấy, còn có, phần cơ nghiệp này, Đế quốc Cửu Châu này cũng không phải một mình Thường Hi nàng gầy dựng nên, mà là mấy nghìn người tiền bối của Thường gia, cha mẹ của nang, ông bà nội của nàng, các vị chú bác... Là do bọn họ gầy dựng nên.
Còn Thường Hi ngồi lên vị trí này là vì nàng là người có năng lực nhất! Nhưng sau khi cha mẹ và những người thân của nàng chết trên chiến trận, thì những người họ hàng xa xôi không thân cận lắm lại bắt đầu nhăm nhe nhòm ngó vị trí của nàng.
Phần cơ nghiệp này, là những người thân của nàng phải đánh đổi bằng cả mạng sống mới đổi lại được, cho nên nàng không thể đánh mất nó được! Không thể từ bỏ nó được, vì thế nàng sẵn sàng hi sinh cả mạng sống của mình, chứ đừng nói gì đến sự trong trắng?
"Cơ thể thuần dương ta sẽ thử tìm, về phần chuyện này, ta thời gian để suy nghĩ thêm."
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi, ho khan một tiếng rồi nói: "Cái kia..."
"Hử?"
Diệp Thiên Dật cảm thấy có chút ngại ngùng.
"Thật ra Nữ hoàng bệ hạ cũng không phải đi tìm đâu, kỳ thật ta chính là cơ thể thuần dương."
Thường Hi: "..."
Thật ra thì giao hợp với người có cơ thể thuần dương khác đương nhiên là cũng được, Thường Hi chỉ cần giao hợp với một người đàn ông cơ thể thuần dương, lại dùng thêm đan dược nữa là có thể khỏi hẳn, nhưng Diệp Thiên Dật đâu có ngu gì mà tiện nghi cho người khác! Mé nó chớ, anh đẹp trai nhưng anh đâu có ngu.
"Ngươi là cơ thể thuần dương?"
Sau đó Diệp Thiên Dật phóng xuất ra lực lượng thuộc tính Hỏa, Thường Hi cảm nhận một chút.
Quả nhiên độ tinh thuần của thuộc tính Hỏa rất cao.
Đúng là cơ thể thuần dương.
Nhưng mà...
Làm sao tự nhiên lại có chút hoài nghi thế này?
Câu trước ngươi vừa nói cần giao hợp với ngươi có cơ thể thuần dương, câu sau ngươi lại nói ngươi cũng là cơ thể thuần dương? Ngươi xác định không phải là ngươi cố tình lừa gạt sao?
Sau khi Diệp Thiên Dật lộ ra hắn là cơ thể thuần dương tự nhiên Thường Hi lại bắt đầu có chút hoài nghi.
Nhưng mà...
Nếu như là thật, nếu như nhất định phải lựa chọn, có lẽ Thường Hi sẽ chọn Diệp Thiên Dật.
Nguyên nhân cũng thật đơn giản, thứ nhất, hắn rất đẹp trai, thứ hai, hắn còn là người giúp nàng nữa.
Thứ ba, việc này tốt nhất cũng chỉ nên để hai người bọn họ biết, tốt nhất đừng để cho người thứ ba biết được, nàng không muốn để người khác biết được chuyện này.
Với lại Thường Hi cảm thấy Diệp Thiên Dật tương lai tiềm lực vô hạn, mặc dù bây giờ rất yếu... Kỳ thật ngẫm lại, nếu như mình nhất định phải giao hợp với một người đàn ông có cơ thể thuần dương, thì lựa chọn Diệp Thiên Dật vẫn còn tính không có quá bôi nhọ nàng...
Có những cô gái có thể thà chết chứ nhất định phải giữ sự trong trắng, nàng cũng là người như vậy, nhưng mà có những lúc, có những chuyện, quan trọng hơn nhiều so với sự trong trắng của mình.
"Cho ta thời gian cân nhắc, bản tôn cũng sẽ đi hỏi những cường giả khác xem việc này rốt cuộc có phải là thật hay không, ta suy nghĩ kỹ thì sẽ tìm ngươi."
Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật rồi nói.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
"... Cũng được, ta cũng rất vui lòng giúp Nữ hoàng bệ hạ."
Mé…. Thật là ngượng ngùng mà.
Thường Hi: "..."
"Việc này không được nói cho người thứ ba biết."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ta hiểu, nhưng mà tốt nhất là Nữ hoàng bệ hạ nên đưa ra quyết định sớm đi, trong vòng bảy ngày là tốt nhất."
"Vì sao?"
Chẳng lẽ Diệp Thiên Dật có thể nói với nàng nhiệm vụ này chỉ có thời hạn bảy ngày thôi sao?
Nếu sau bảy ngày sau, cho dù Diệp Thiên Dật có thuyết phục được nàng thì cũng có tác dụng khỉ gì nữa đâu.
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi: "Cái này... Trong bảy ngày nay tinh lực ta tương đối sung mãn."
Thường Hi: "..."
"Sẽ không quá lâu đâu."
Thường Hi thản nhiên nói.
Bởi vì nàng cũng không còn nhiều thời gian nữa, nàng không thể xác định chắc chắn khi nào kẻ địch sẽ đánh tới, thậm chí không thể xác định liệu có cường giả nào đã âm thầm đi vào thành Cửu Châu Thiên chuẩn bị động thủ với nàng hay không.
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi.
"Ngươi cũng đã giúp bản tôn một việc rất lớn, muốn cái gì thì cứ việc yêu cầu đi."
Diệp Thiên Dật lắc đầu; "Quên đi, đến lúc đó ngay cả thân thể của Nữ hoàng bệ hạ ta khả năng đều muốn, ta nào dám lai đòi thêm thứ gì nữa?"
Ý của hắn chính là, ta không cần cái gì cả, ta chỉ cần ngươi là đủ rồi, có được ngươi rồi thì cái gì mà không có cơ chứ?
"Đến lúc đó rồi nói sau, chuyện nào ra chuyện nấy, cầm lấy cái này đi."
Thường Hi ném cho Diệp Thiên Dật một tấm lệnh bài, nói: "Có lệnh bài này ngươi có thể tùy thời ra vào Thiên Chi Đảo, không có ai dám ngăn cản."
Diệp Thiên Dật cất tấm lệnh bài đi.
Những cao thủ này thật là, động một chút lại cho người ta lệnh bài, Hoàng Nguyệt cũng thế, không thể thực tế chút được sao, add Wechat hay số điện thoại gì đó cũng tiện hơn mấy cái này nhiều mà.
"Hay là... Add Wechat đi?"
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng rồi nói.
Mặc dù đâu đây là Nữ hoàng, nhưng cũng phải để ý thời đại một chút chứ, bây giờ là thời đại nào rồi, đừng nói là Nữ hoàng, ngay cả lão già Gia Cát Thanh Thiên kia đều biết mấy thứ này nữa là, nàng có thể không biết sao?
Mà ngẫm lại nếu mà trong danh sách bạn bè của mình có Nữ hoàng, thì đến lúc về đều có thể khoe khoang hếch mũi với các nàng ấy rồi...
Thường Hi hơi hơi dừng một chút, sau đó nói: "Sau này hãy nói đi, đến lúc đó nếu như bản tôn đã suy nghĩ kỹ thì sẽ cho người đi tìm ngươi."
Diệp Thiên Dật nhún vai, gật gật đầu; "Được thôi."
"Ừm... Bây giờ ta sẽ cho người đưa ngươi về."
Sau đó Thường Hi sai một cô gái đưa Diệp Thiên Dật xuống dưới, sau đó nàng ngồi ở chỗ rìa của Thiên Chi Đảo hóng gió, tự hỏi nhân sinh.
"Anh Diệp..."
"Chủ nhân papa..."
Phía dưới, Tử Ngữ Hàn, Liễu Khuynh Ngữ, Tiểu Anh Vũ và Tiểu Nhu Nhu đang ở trong hoàng cung, Diệp Thiên Dật đi tới, lập tức hai cô bé nhào về phía Diệp Thiên Dật, sau đó nhảy lên người hắn...
Diệp Thiên Dật mỗi tay bế một người, rất là bất đắc dĩ.
"Ngươi không được phép hôn."
Tiểu Anh Vũ chu môi nhìn Thường Nhu.
"Ta cứ hôn đấy."
Sau đó Thường Nhu hôn bẹp một phát lên má Diệp Thiên Dật.