Dịch: Cỏ Dại Team
Nói nhầm rồi!! Nàng tin cái con khỉ á. Nhất định là Diệp Thiên Dật đã lên giường với người con gái khác, cô gái đó cũng đá Diệp Thiên Dật như vậy. Nhất định là như vậy!! Bạch Hàn Tuyết cũng không phải người ngốc.
Nàng đoán như vậy, không lòng không tránh khỏi hụt hẫng, nhưng mà…..
Có lẽ nàng đã chuẩn bị quá nhiều về vấn đề này, lúc nàng đồng ý làm bạn gái của Diệp Thiên Dật cũng đã nghĩ đến, chẳng qua Bạch Hàn Tuyết cũng rất vui mừng bởi vì hắn thực sự so với tên cặn bã Diệp Thiên Dật trước kia đã thay đổi rất nhiều. Tất nhiên, trước đến giờ nàng chưa từng hy vọng Diệp Thiên Dật có thể đối xử với nàng hết lòng.
Diệp Thiên Dật: “.........”
Đệt!! Hắn đúng là đồ ngu ngục mà. Làm sao có thể lỡ miệng nói mấy lời đó chứ!!
“Thật sự không có mà.”
Diệp Thiên Dật buồn bã nói.
Bạch Hàn Tuyết nhìn vẻ tội nghiệp của Diệp Thiên Dật.
“Nếu ngươi nói ta sẽ giúp ngươi “làm”. Bạch Hàn Tuyết đỏ mặt, sau đó bất thình lình thốt ra một câu.
Mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.
Không đúng không đúng! Phụ nữ!!! Đây chính là phụ nữ!! Ngàn vạn lần không bao giờ quên đứng trước mặt mình là phụ nữ!!
Thà tin trên đời này có ma chứ không được tin vào miệng lưỡi đàn bà!
“Thật là không có mà, không có.”
Diệp Thiên Dật nói.
Bạch Hàn Tuyết hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ hắn thật sự là lỡ miệng thôi sao? Nàng đều đã đồng ý giúp hắn làm chuyện đó, hắn còn không chịu thừa nhận ?
“Vậy, ngươi đi về đi.”
“Đừng mà.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật nghiêng người về phía trước, nắm lấy bàn tay mảnh mai của nàng.
“Ta cũng không dễ dàng gì, vả lại ngươi đã thua ta rồi. Ngươi phải đồng ý, ngươi không được ăn không nói có.”
Diệp Thiên Dật nói.
Bạch Hàn Tuyết; “……”
“Nhưng mà …………...”
Bạch Hàn Tuyết cắn cắn môi.
“Nhất định phải vậy sao?”
Nàng cắn môi nhìn Diệp Thiên Dật.
"Thật sự quá ghê tởm."
Bạch Hàn Tuyết suy nghĩ một lúc, rồi nhanh chóng lắc đầu.
“Không phải mà, giữa quan hệ bạn trai bạn gái với nhau đây là chuyện rất bình thường. Không tin ngươi cứ việc dùng điện thoại hỏi người bạn nào có người yêu rồi thì biết. Xem họ có ‘làm’ chưa, chắc chắn là ‘làm’ rồi.”
Diệp Thiên Dật thề thốt nói.
“Ngươi chắc chắn?” Bạch Hàn Tuyết hỏi.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Nhưng phải đảm bảo mối quan hệ của bọn họ thực sự tốt, chính là đã trở thành một đôi tình nhân.”
“Nếu như không phải thì sao?” Bạch Hàn Tuyết hỏi.
“Nếu như không phải Diệp Thiên Dật ta từ đây về sau sẽ không bao giờ đụng vào ngươi nữa.”
Bạch Hàn Tuyết: “……”
Nói thì cũng có vẻ thật tình đấy, nhưng Diệp Thiên Dật ngươi có suy nghĩ tới Bạch Hàn Tuyết nàng chưa? Từ đây về sau không đụng vào người nàng nữa? Chẳng lẽ sau này Bạch Hàn Tuyết nàng phải tự cung tự cấp sao?
“Bỏ đi.”
Bạch Hàn Tuyết ném chiếc điện thoại vừa cầm lên sang một bên.
“Vậy ngươi đồng ý rồi ?”
Ánh mắt của Diệp Thiên Dật sáng lên.
“Chỉ một lần này thôi đó.”
Bạch Hàn Tuyết đỏ mặt, cúi đầu nói nhỏ.
Hiện tại, nàng rất dung túng cho Diệp Thiên Dật.
Cũng không còn cách nào khác, tính cách của nàng chính là như vậy. Lúc theo đuổi không được, ngươi chạm vào nàng một chút nàng sẽ nổi giận lôi đình. Còn khi theo đuổi được rồi, có được trái tim của nàng, vậy thì nàng sẽ vô cùng chiều chuộng yêu thương ngươi ngoài sức tưởng tượng.
“Hehehe.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật đứng dậy.
“Ngươi….. ngươi ngươi ngươi chui vào trong chăn đi, ta không muốn nhìn thấy.”
Bạch Hàn Tuyết cắn răng, gương mặt đỏ hồng.
“Ờm ờm ờm ờm ờm ờm, được.”
Diệp Thiên Dật không quan trọng lắm!! Sau đó, hắn chui vào trong chăn. Bạch Hàn Tuyết cắn môi, cũng từ từ nhẹ nhàng chui vào.
Mười phút. Không sai!! Chính là mười phút.
Không phải do hắn quá yếu. Hắn đã từng khiến Thường Hi cầu xin dừng lại. Hắn làm sao có thể yếu đuối như thế được?
Nhưng mà tại sao lại nhanh như vậy?
Đm, là do hắn quá kích động rồi.
Bạch Hàn Tuyết bước ra khỏi phòng tắm, liếc nhìn Diệp Thiên Dật một cái, nhanh chóng cúi đầu xuống, gương mặt đỏ bừng trốn trong chăn. Sau đó, thuận chân đá Diệp Thiên Dật té xuống.
“Nhanh chóng về phòng của ngươi đi.”
Nước mắt của Bạch Hàn Tuyết sắp rơi xuống. Thật là!!! Lúc vừa nãy, mắt của nàng còn đỏ au.
Chính là cảm thấy thật tủi thân! Tuy rằng nàng cũng đồng ý, nhưng mà khoảnh khắc kia tự nhiên vẫn cảm thấy rất là tủi thân.
“Đừng mà, ta sẽ ôm ngươi ngủ. Tuyệt đối sẽ không lộn xộn đâu.”
Diệp Thiên Dật chẳng biết xấu hổ lại bò lên.
“Ta không tin ngươi.”
“Chị hai à, hỏa khí của ta đã bị ngươi hút sạch rồi. Ta khẳng định sẽ không động vào ngươi đâu.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ngươi!! Nếu ngươi còn dám nói thêm lần nữa, ta lập tức giết ngươi.”
Bạch Hàn Tuyết đỏ bừng mặt, nghiến răng.
“Hehe, không nói, không nói nữa!! Ngoan nào.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật ôm lấy cơ thể mềm mại của nàng.
Hai người im lặng hồi lâu.
“Diệp Thiên Dật….”
Bạch Hàn Tuyết cũng dần dần bình tĩnh trở lại, sau đó dựa vào người hắn nhẹ nhàng nói.
“Hửm?”
Diệp Thiên Dật thở ra một hơi, nhìn nàng. Sau đó nhẹ nhàng giúp nàng vén lại mớ tóc rối trên mặt.
“Ta muốn……. rời khỏi đây.”
Bạch Hàn Tuyết nói.
“Muốn rời khỏi đây? Muốn đi đến nơi khác à? Ở đây không tốt sao?”
Diệp Thiên Dật ngạc nhiên hỏi.
Bạch Hàn Tuyết lắc lắc đầu: “Không phải chúng ta rời đi, mà là ta rời đi.”
Diệp Thiên Dật: ???
“Vì sao?”
Diệp Thiên Dật ngồi dậy, nhìn nàng.
Bạch Hàn Tuyết cũng ngồi dậy, vô cùng nghiêm túc nhìn Diệp Thiên Dật.
“Học viện Cửu Châu Thánh không phù hợp với ta, mặc dù nơi đây cũng rất lớn mạnh, nhưng ta muốn đi đến nơi phù hợp với ta hơn, đi đến nơi mạnh mẽ hơn. Ta muốn trở nên mạnh mẽ hơn.”
Diệp Thiên Dật nhìn vào đôi mắt đen mang vẻ đẹp cổ điển của Bạch Hàn Tuyết.
“Nhưng mà ở đây, ngươi có thể nhận được rất nhiều thứ. Vả lại ngươi cũng chuẩn bị gia nhập vào hậu viện, trở nên mạnh mẽ hơn chỉ là chuyện sớm muộn thôi.”
Bạch Hàn Tuyết lắc đầu: “Ngươi không hiểu ta….”
----
Từ chương 251... Truyện mình sẽ học hỏi cách làm của nhóm làm Vạn Tộc Chi Kiếp.
Số chương đăng trước giá sẽ 50 TLT / chương.
Mỗi ngày sẽ mở từ 10-15 chương về giá cơ bản 25 TLT
Bạn có thể đọc tại truyenyy()()()com với giá 15 TLT/ chương luôn update tới chương mới nhất