Sau nói này của Diệp Thiên Dật, làm sao Bạch Hàn Tuyết lại không hiểu được chứ?
"Cút đi!"
Sau đó nàng đẩy Diệp Thiên Dật ra, gương mặt xinh đẹp phiếm hồng.
"He he..."
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái, sau đó lại xấn tới, kéo kéo tay của nàng.
"Tiểu Hàn Tuyết, sao ngươi vừa tới đã biến thành Thánh nữ Thiên Hồ Sơn rồi?"
Điều này cũng làm cho Diệp Thiên Dật cảm thấy rất kỳ quái.
Bạch Hàn Tuyết nói: "Cũng là cơ duyên, lúc đầu đến nơi này ta nghĩ lấy thiên phú của ta hẳn là có thể làm đệ tử trưởng lão, xác thực cũng làm được đệ tử trưởng lão, dù sao lúc ấy các nàng mời ta chính là muốn để cho ta làm đệ tử trưởng lão, chỉ có điều quá ngẫu nhiên một ngày ta kích phát một cường giả rất mạnh của Thiên Hồ Sơn, có thể là một ý niệm của người mạnh nhất Thiên Hồ Sơn đang bế quan, sau đó ta tiếp thu truyền thừa, cảnh giới cũng nhảy lên Lĩnh Vực cảnh."
Diệp Thiên Dật; "..."
Đệch!!
"Không chơi kiểu này chứ, ta đậu móe hấp thu bao nhiêu bảo vật, cảnh giới một lần cũng chỉ tăng được mấy giai, các ngươi lần nào cũng là nhảy một cái đại cảnh giới!"
Diệp Thiên Dật biểu thị mình thật là khó quá mà!
Vô Thượng Thánh Tâm Liên, Cửu Thải Kỳ Dị Hoa, Cửu Dương Tuyệt Lôi, còn có thứ hắn vừa mới hấp thu kia nữa, hắn mới tăng lên bao nhiêu chứ? Nhất là hỏa diễm vừa nãy, mới tăng lên ba giai? Cái gì thế không biết!
Nhưng những thứ mà Diệp Thiên Dật đạt được, hiện giai có thể cảnh giới không tăng lên nhiều, nhưng những thứ này tuyệt đối cực kỳ đáng sợ! Chỉ là chính hắn còn chưa biết hết những tác dụng to lớn của chúng mà thôi! Hắn càng nhiều không phải luyện hóa, mà là hấp thu, cảnh giới hắn lại thấp như thế, hắn không có bạo thể mà chết hoàn toàn bởi vì hắn được bật mode hack cho nên mới sống được! Nếu không đã sớm chết từ mấy đời rồi chứ còn ở đó mà nhảy nhót hậm hực được đấy?
Đoán chừng cái hỏa diễm này cũng là bởi vì có hàn lực của Vô Thượng Thánh Tâm Liên Thánh giai chế trụ sức nóng, nếu không Diệp Thiên Dật chỉ sợ đã phải chết không kịp ngáp rồi!
Nhờ có Vô Thượng Thánh Tâm Liên thần tiên tỷ tỷ cho, đã cứu được hắn một mạng!
Mộ Thiên Tuyết nói: "Ngươi là hấp thu linh vật thiên địa, cảnh giới của ngươi có giới hạn, cực hạn có thể hấp thu cũng chỉ có thế, bình thường nếu như là người khác, đã sớm bạo thể mà chết rồi, ngươi không những không chết mà còn hấp thu thành công nữa, những linh vật thiên địa này trong tương lai, theo ngươi cảnh giới tăng lên sẽ từ từ bị ngươi luyện hóa, ngươi cũng sẽ tăng cảnh giới lên nhanh hơn! Mà ta là truyền thừa, không giống với ngươi."
"Đúng, truyền thừa!"
Diệp Thiên Dật biểu thị mình cũng rất muốn được truyền thừa, nhưng mà Diệp Thiên Dật cảm giác mình cũng không kém cái gì, nghĩ muốn truyền thừa, hắn tùy tiện có thể có được thôi, rất rất nhiều cường giả đều là người của hắn, nhưng mà nói như thế nào đây?
Bởi vì thiên phú của Diệp Thiên Dật thật ra là tương đối cao, tương lai của hắn cũng tương đối là rộng mở! Hắn tình nguyện không muốn nhận truyền thừa, với hắn mà nói, như thế có khi lại càng tốt hơn!
Mà nói về việc nỗ lực cực khổ tu luyện gì đó thì kỳ thật Diệp Thiên Dật cũng không cần phải cố gắng mấy, có hệ thống hỗ trợ rất nhiều...
Sau đó Bạch Hàn Tuyết nói: "Các nàng nói trong cơ thể ta bị phong ấn một thứ gì đó, ta hỏi cụ thể thì các nàng cũng không nói, sau đó tự nhiên đưa ra quyết định để ta làm Thánh nữ, nói có thể cho ta nhiều tài nguyên tu luyện hơn, ta nghĩ đây cũng là chuyện tốt, cho nên đồng ý."
"Phong ấn?"
Diệp Thiên Dật nhíu mày.
"Ừm... Ta cũng không biết nó cụ thể là cái gì."
"Có thể được Thiên Hồ Sơn coi trọng, vậy nhất định không kém! Cũng không biết đến cùng có phải đồ tốt hay không."
Bạch Hàn Tuyết lắc đầu.
"Được rồi được rồi, chúng ta khó khắn lắm mới được gặp nhau, hu hu hu, ta nhớ ngươi chết đi được."
Diệp Thiên Dật xấn tới ôm nàng vào lòng, nhưng mà bị Bạch Hàn Tuyết linh hoạt tránh ra.
"Dù sao trong khoảng thời gian này không cho phép ngươi ra ngoài, ngươi cứ ngoan ngoãn ở tại Thiên Hồ Sơn đi!"
Bạch Hàn Tuyết cố tình nói lảng sang chuyện khác.
"Được rồi được rồi, ta nhất định không đi ra ngoài, nhưng mà bây giờ ta rất muốn, làm sao bây giờ?"
Gương mặt xinh đẹp của Bạch Hàn Tuyết phiếm hồng.
"Tại thành Cửu Châu Thiên trong khoảng thời gian này, không ít người đã tới tay rồi chứ gì? Chỉ sợ cô Thi cũng thế đúng không?"
Diệp Thiên Dật; "..."
"Không! Ta thề, thật sự không có!"
"Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi?"
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ tủi thân nhu nhu miệng nhìn nàng.
"Nhưng bây giờ ta nhịn thật là khổ sở mà, một ngày không gặp dài như là ba năm, mà lại vừa mới hấp thu một cái hỏa diễm không biết là cái gì, bây giờ toàn thân ta cực kỳ nóng, cực kỳ khó chịu, cần được dập lửa."
Bạch Hàn Tuyết cắn chặt hai hàm răng trắng ngà!
Vô sỉ! Khốn kiếp!
"Ngươi có thể đừng lúc nào cũng dùng nửa người dưới để giải quyết vấn đề được không? Ngươi cứ thế này rất nguy hiểm, nếu như ai muốn giết ngươi, thì cho dù ngươi có trở nên rất mạnh, bọn họ cũng có thể dùng mỹ nhân kế dụ ngươi mắc câu, sau đó ra tay với ngươi."
Bạch Hàn Tuyết khẽ nhíu mày nhìn Diệp Thiên Dật
Thật sự, cảm giác Diệp Thiên Dật không nhược điểm gì ngoài việc háo sắc, phụ nữ chính là điểm yếu duy nhất của hắn!
Nhưng mà cũng tốt hơn so với trước kia rồi, mặc dù bây giờ vẫn còn khá vô sỉ và lăng nhăng nữa, nhưng không còn cặn bã và hư hỏng như trước kia.
"Ta không nghe ta không nghe, ngươi không ngoan, ngươi không yêu ta, hu hu hu hu."
Bạch Hàn Tuyết; "..."
Vô sỉ!
"Ta..."
Bạch Hàn Tuyết còn không có kịp phản ứng, Diệp Thiên Dật đã ôm chầm lấy nàng, sau đó đặt lên môi nàng một nụ hôn.
Woaaaaaaa,
Rốt cục lại được hôn vợ mình rồi.
Vui vẻ, thỏa mãn!
Bạch Hàn Tuyết theo bản năng đánh Diệp Thiên Dật một chút, sau đó chậm rãi liền thuận theo Diệp Thiên Dật, hai người ở trong khu vườn xinh đẹp, toàn bộ đều là hoa tươi hôn nhau đắm đuối.
Diệp Thiên Dật vừa hôn được là hai tay đã bắt đầu không thành thật rồi.
"Đừng..."
Bạch Hàn Tuyết đỏ mặt giữ chặt tay của Diệp Thiên Dật.
"He he... Ta muốn mà."
Diệp Thiên Dật nói.
Bạch Hàn Tuyết thở phì phò...
"Chỉ một lần này thôi đấy nhé..."
Diệp Thiên Dật nín cười.
Ha ha ha! Đúng là con gái nha! Chỉ một lần này thôi ấy hả?