Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 527 - Chương 526: Ta Thèm...

Chương 526: Ta thèm...
Chương 526: Ta thèm...

Mặt mũi hồng hào.

"Ngươi!!"

Bạch Hàn Tuyết cắn chặt hai hàm răng trắng ngà!

"Ha ha."

Sau đó Diệp Thiên Dật kéo nàng lại để nàng ngồi trên đùi mình.

Bạch Hàn Tuyết hơi hơi vùng vẫy một xíu, sau đó dứt khoát để yên cho hắn ôm như vậy.

Bàn tay của Diệp Thiên Dật đặt ở trên đùi của nàng không ngừng giở trò.

"Tiểu Hàn Tuyết, ta nhớ ngươi chết đi được."

Diệp Thiên Dật cầm lấy tay của nàng sau đó hôn chùn chụt lên mu bàn tay.

"Ngươi còn chưa nói với ta, tại sao ngươi lại muốn tới Thiên Hồ Sơn?"

Gương mặt xinh đẹp của Bạch Hàn Tuyết hơi đỏ lên, sau đó rút tay về.

"Vì tới gặp ngươi chứ còn sao nữa."

"Thật sao."

"Thật mà, Đế quốc Cửu Châu bên kia tạm thời không có gì giúp ta tăng cấp nữa rồi, ta lại không thể trốn ở sau lưng Nữ hoàng bệ hạ được mãi? Như thế làm sao có thể tăng lên thực lực của mình? Ta khẳng định phải đi một nơi nào đó có thực lực mạnh như các tiên môn, mà Thiên Hồ Sơn vừa vặn thích hợp với ta, ta cũng có thuộc tính Băng, vợ ta cũng ở nơi đây, ngươi nói xem, ta tới đây có vấn đề gì sao?"

Diệp Thiên Dật cười nói.

Nghe được Diệp Thiên Dật giải thích Bạch Hàn Tuyết cũng cảm thấy không có vấn đề gì.

Nàng đương nhiên rất vui vẻ... Bởi vì nàng cũng rất nhớ Diệp Thiên Dật, lúc chưa rời xa hắn thì suốt ngày phiền chết đi được, nhìn thấy hắn liền phiền, nhất là nhìn thấy hắn cùng những cô gái khác cùng một chỗ, tức chết đi được!

Nhưng đến lúc rời xa hắn rồi, Bạch Hàn Tuyết mới phát hiện, không biết từ khi nào, tình cảm của nàng đối với Diệp Thiên Dật vậy mà đã đến mức không muốn xa rời rồi.

Thôi được rồi, nàng đã triệt để chìm đắm trong đoạn tình cảm này rồi.

Nhưng lúc nhìn thấy đến hắn, sau khi vui vẻ qua đi, Bạch Hàn Tuyết lại tức chết!

Diệp Thiên Dật vẫn là Diệp Thiên Dật ngày nào, ngươi tham gia khảo hạch đệ tử, hai vòng khảo hạch ngươi đã làm gì? Ngươi đã trêu chọc ai?

Hoàng tử của Đế quốc Thánh Long, hoàng tử của Đế quốc Lăng Thiên, Đại sư huynh của Thiên Hồ Sơn, Tần Hạo của Tội Ác Chi Đô!

Hắn đúng là chuyện gì cũng không giỏi, nhưng năng lực gây chuyện lại là càng ngày càng lợi hại, nàng đều phục sát đất luôn rồi!

"Diệp Thiên Dật, sau này ngươi có thể đừng như vậy nữa được không?"

Bạch Hàn Tuyết cắn môi một cái ngồi ở trên đùi Diệp Thiên Dật nhìn thẳng vào mắt Diệp Thiên Dật.

Bàn tay Diệp Thiên Dật vừa mới mò vào trong váy Mộ Thiên Tuyết vội vàng rụt về.

"Hả? Cái gì cơ?"

Mộ Thiên Tuyết nói: "Ngươi vừa đến, còn chưa cả vào tông môn đã trêu chọc hoàng tử Đế quốc Lăng Thiên, hoàng tử Đế quốc Thánh Long, còn có Tần Hạo, thậm chí cả Uông Thiên Thành của Uông gia thành Cửu Châu Thiên cũng ở đây, ngươi... Thật quá lỗ mãng! Có đôi khi không cần thiết phải huênh hoang như vậy."

Diệp Thiên Dật biểu thị hắn thật không có cố tình mà.

Nếu không phải tại cái hệ thống này, hắn sẽ huênh hoang làm màu như thế sao?

Hắn không hề cố tình mà! Hắn thật sự không phải một người thích làm màu đâu! Ừm, thật sự không phải đâu!

Nhưng mà cũng có chỗ tốt, mấy triệu giá trị cuồng ngạo, mặc dù so với một tỷ thì mấy triệu không tính là cái gì, nhưng đến lúc mở ra thương thành của hệ thống mới, bên trong có càng nhiều đồ vật bảo bối, một tỷ này chỉ sợ cũng không đủ ấy chứ!

Cũng đã có 1 032 cô gái yêu thích Diệp Thiên Dật rồi!

Cái này coi như ít, chủ yếu là lúc hắn làm màu ở bên cạnh có quá ít con gái, cho nên hiệu quả mới ít như thế, chứ nếu bên cạnh hắn mà có mấy chục nghìn cô gái thử xem, Diệp Thiên Dật cam đoan một ngày hôm nay thôi đã đủ để hắn hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng rồi.

Sau đó Diệp Thiên Dật nói: "Người không phạm ta ta không phạm người, ta cảm thấy ta không làm sai gì mà."

"Được rồi, hoàng tử của Đế quốc Thánh Long ngươi không sai, hoàng tử của Đế quốc Lăng Thiên ngươi cũng không sai, thế nhưng mà chuyện với Tần Hạo, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy mình sai sao?"

"Móa! Hắn vậy mà muốn động chạm vợ ta, chiếm tiện nghi của ngươi, đậu móe ta không diệt tám đời tổ tông nhà hắn đã coi như nể mặt lắm rồi! Mắng hắn hai câu là nhẹ lắm rồi đó."

"Ngươi!!"

Bạch Hàn Tuyết tức đến mức nói không ra lời, sau đó thở phì phì đứng dậy.

Chỉ có quan tâm thì mới có tức giận.

"Tội Ác Chi Đô rất đáng sợ, nơi đó có rất rất nhiều kẻ đáng sợ, mà ông nội Tần Hạo có địa vị không nhỏ ở Tội Ác Chi Đô, ngươi ngay trước mặt nhiều đệ tử cùng đệ tử mới của Thiên Hồ Sơn như vậy nhục mạ Tần Hạo, việc này hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua, bị người của Tội Ác Chi Đô để mắt tới so với bất cứ chuyện gì đều đáng sợ hơn!"

Bạch Hàn Tuyết vẫn không nhịn được nhắc nhở Diệp Thiên Dật một tiếng.

"Không sao đâu không sao đâu, ta mạnh như thế nào ngươi còn không rõ ràng sao?"

"Dù sao trong khoảng thời gian này ngươi cũng không nên rời khỏi Thiên Hồ Sơn, nhất định sẽ xảy ra chuyện! Thậm chí còn có hoàng tử của hai đại đế quốc đang trông chừng ngươi nữa kìa."

Diệp Thiên Dật cười gật gật đầu; "Biết rồi biết rồi mà."

"Còn nữa, hỏa diễm vừa nãy là chuyện gì thế?" Bạch Hàn Tuyết hỏi.

Diệp Thiên Dật nói: "Ta đậu móe cũng sợ ngây người ấy, ta thật sự không biết trên người của ta vì cái vẹo gì lại có một linh vật thiên địa thuộc tính Hỏa, mà ta căn bản không có cảm giác được, tự nhiên hỏa diễm liền bạo phát, may mắn ta là cơ thể thuần dương, bằng không thì đoán chừng bây giờ đang ngồi ngắm gà khỏa thân rồi! Mọi người sẽ được thưởng thức một tác phẩm người bị nướng cháy khét lẹt."

Bạch Hàn Tuyết; "..."

Diệp Thiên Dật biểu thị hắn thật sự rất kinh ngạc! Đến bây giờ hắn cũng vẫn còn ngơ ngác!

Tự nhiên đang yên đang lành mình lại hấp thu một cái linh vật thiên địa thuộc tính Hỏa còn trâu bò hơn cả Cửu Dương Tuyệt Lôi! Thật là không thể hiểu nổi.

"Haizz ——" Bạch Hàn Tuyết thở dài một hơi!

"Ta tới đây cũng mới biết được nơi này loạn bao nhiêu, chung quanh mấy chục thế lực, mà lại luôn tranh cướp lẫn nhau tài nguyên cho nên không hề hòa thuận, chém chém giết giết là chuyện rất thường gặp, còn có Tội Ác Chi Đô nữa, với tính cách này của ngươi, ta thật sự rất lo lắng."

Diệp Thiên Dật cười đi qua ôm nang vào lòng!

"Đừng lo lắng, ta biết mình nên làm gì mà!"

"Thôi được rồi..."

"Tiểu Hàn Tuyết."

"Hử?"

"Ta thèm..."

Bạch Hàn Tuyết: "..."

Bình Luận (0)
Comment