Lại bị một tên nhóc phát hiện!
Hắn quả là lợi hại?
Được rồi được rồi, không giết hắn, cảm giác rất hợp khẩu vị của mình, thế thì dạy dỗ hắn đàng hoàng chút nào.
"Thế... Mỹ nữ sư tôn, có thể cho ta tùy tiện chơi không?"
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
"Được nha."
"Thế nhưng ngươi vẫn còn lần đầu tiên cơ mà."
"Thì cũng có ảnh hưởng gì đâu."
Tô Mị Nhi kéo lấy cánh tay Diệp Thiên Dật: "Ta còn thật muốn biết cái loại cảm giác này nha."
Diệp Thiên Dật biểu thị tuyệt đối không tin.
"Nhưng mà trước đó, gì ta đã hứa là sẽ không giết ngươi, cho nên vẫn là phải nói cho ngươi một chuyện, cho ngươi một lời khuyên."
"Cái gì?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Lúc Uông Thiên Thành nhìn thấy màn này, hai người còn vừa nói vừa cười?
Ha ha ha, để xem hai ngày nữa ngươi còn có thể cười ra tiếng được nữa không, đoán chừng hai ngày nữa ngươi cũng không còn sống được nữa rồi.
Thoải mái!
He he, tối nay phải đi bạch bạch với đệ tử mới mà hắn mới tán được mới được!
"Tốt nhất là rời khỏi Thiên Hồ Sơn đi."
Tô Mị Nhi nói.
"Vì sao?"
Tô Mị Nhi phóng thích lực lượng một chút, hai người biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ở đình viện của nàng, nàng vươn tay sờ xuống phía dưới của Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật giật nảy mình, ai biết nàng chỉ là dừng lại ở vùng đan điền của Diệp Thiên Dật, sau đó hơi dẫn dắt một chút, một đạo hỏa diễm bị nàng dẫn dắt ra, sau đó ngọn lửa đỏ, có chút thẫm màu, hỏa diễm đỏ hơi có chút biến thành màu đen nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Diệp Thiên Dật hơi cảm nhận một chút: "Đây chẳng phải linh vật thiên địa thuộc tính hỏa tự nhiên ở đâu chui ra bị ta hấp thu đây sao?"
"Ta cũng cảm thấy kỳ quái, sao ngươi lại không chết nhỉ?"
Diệp Thiên Dật nhún vai.
"Đây là Vạn Đạo Tà Hỏa, nghe nói qua chưa?"
Diệp Thiên Dật ngồi trên băng ghế đá, Tô Mị Nhi cũng thuận thế ngồi ở trên đùi của hắn.
Diệp Thiên Dật; "..."
"Chưa."
"Hỏa diễm chí tôn, Thánh giai."
Diệp Thiên Dật: "..."
"Hỏa Thần tông dựa vào Vạn Đạo Tà Hỏa, từ một cái tiểu gia tộc nho nhỏ bình thường, trong vòng trăm năm đã trở thành một thế lực ngang với cấp tiên môn."
Diệp Thiên Dật; "..."
"Ngươi không phải nói là không biết sao? Bây giờ đã biết rồi?"
Tô Mị Nhi ngồi trên đùi Diệp Thiên Dật uốn qua uốn lại cái mông của nàng: "Cái này còn không phải là người ta bắt đầu thích ngươi sao, không muốn để ngươi chết, chán ghét chết đi được, thế mà còn vạch trần ta."
Diệp Thiên Dật; "..."
Lạy hồn, ngươi bớt bớt dùm đi.
"Vậy Vạn Đạo Tà Hỏa này..."
"Ừm... Cũng là ta thả ở trên người ngươi."
Diệp Thiên Dật: ???
Đột nhiên Diệp Thiên Dật nhớ tới điều gì.
Buổi sáng ngày hôm nay, lúc trời còn chưa sáng rõ, một đám cường giả đang đuổi giết người nào đó, mà lại người kia còn lướt qua mình, chẳng lẽ người kia chính là nàng?
"Ngươi đi trộm hỏa diễm Thánh giai của Hỏa Thần tông á?"
"À há, giỏi hông? Nhanh khen ta đi, khen đi khen đi."
Diệp Thiên Dật; "..."
"Giỏi quá đi."
Bẹt——
Sau đó Tô Mị Nhi nhắm ngay mặt Diệp Thiên Dật hôn bẹp một phát.
"Hí hí, thưởng cho ngươi."
Diệp Thiên Dật: "..."
Chờ đã...
"Bà chị à, ngươi hôn qua người khác chưa?"
"Không có nha, ngươi là người thứ nhất đó, người khác thì nhiều lắm chính là kéo kéo tay mà thôi."
Tô Mị Nhi lại vặn vẹo uốn éo.
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi.
Được rồi, quả nhiên đẹp trai chính là được đãi ngộ đặc biệt mà.
Kỳ thật Diệp Thiên Dật vẫn rất tin tưởng nàng.
Nhìn cực kỳ lẳng lơ, nhưng mà...
Xác thực, Tô Mị Nhi thật sự chưa từng hôn người khác, thơm má cũng không có nữa là, chỉ là, nàng phát hiện hình như nàng đặc biệt thích Diệp Thiên Dật, không hiểu sao tự nhiên cứ cảm thấy thích, đương nhiên, thích này cũng không phải là yêu, tự nhiên thấy thích thế thôi, người đàn ông này, mặc dù rất xấu xa, yếu như sên, thế nhưng tự nhiên không hiểu vì sao nàng thấy hắn rất hợp với mình nên rất thích hắn!
Đời này đã nhiều năm như vậy nàng cũng không có gặp qua người nào nàng thấy thích như thế.
"Tiểu Thiên Dật."
"Hửm?"
"Ngươi chọc chọc làm ta ngồi có chút khó chịu nha."
Nói xong Tô Mị Nhi lại cọ cọ vào cái chỗ mà ai cũng biết là chỗ nào đó.
Diệp Thiên Dật; "..."
Đệch!! Bà chị à! Ngươi cái này cmn cũng quá cởi mở rồi chứ?
Rất kỳ lạ, Tô Mị Nhi rất kỳ lạ!
Nhìn cách cư xử của nàng thì có vẻ nàng rất lẳng lơ, nhưng trước khi gặp Diệp Thiên Dật nàng tuyệt đối sẽ không vượt qua giới hạn của nàng, ví dụ như hôn hay thơm người đàn ông khác, nhiều lắm chính là kéo tay, nắm tay cách kiểu thôi, mà bây giờ thì sao?
Nàng rất sẵn sàng động chạm với hắn...
Rất khó hiểu.
Nàng thoải mái cũng là một nguyên nhân, nhưng nói thật, trước khi gặp Diệp Thiên Dật nàng thật sự chưa từng có cảm giác như thế này.
Chính nàng cũng phát hiện, nhưng nàng vẫn rất nguyện ý.
Ừm, tên nhóc này rất thú vị, nói không chừng mình sẽ thật sự cho hắn bạch bạch ấy chứ.
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi.
Có thể, đây chính là mị lực đi, có thể đây chính là tầm quan trọng của một gương mặt đẹp đi.
"Ting... Thành công bắt được trái tim của một tiểu tỷ tỷ."
Diệp Thiên Dật: "..."
Không phải chứ? Hắn đâu đã làm gì?
Nhưng mà bắt được trái tim chỉ có thể nói là có hảo cảm, có chút thích, trình độ cũng không đồng nhất.
"Khụ khụ, cho nên trước đó Vạn Đạo Tà Hỏa bạo phát lực lượng, ngươi nói là Hỏa Thần Tông sẽ tìm tới ta?"
Diệp Thiên Dật tranh thủ thời gian chuyển đề tài.
"Đúng vậy, thiên địa dị tượng xuất hiện, ngươi nói có thể bị phát hiện hay không?"
Diệp Thiên Dật nhún vai: "Chẳng phải còn có mỹ nữ sư tôn ngươi sao."
Sau đó Diệp Thiên Dật cười ngọt ngào, trông cực kỳ ‘ngon miệng’ vừa mắt.
Tô Mị Nhi nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó đôi môi đỏ mọng đáp xuống môi của Diệp Thiên Dật, nhưng cũng chỉ là bẹp một phát liền tách ra.
Diệp Thiên Dật: ???
"Không có gì, tự nhiên muốn hôn thôi."
Tô Mị Nhi liếm liếm đôi môi đỏ.
Đậu! Người phụ nữ này, khiến cho Diệp Thiên Dật thật cảm giác nàng và mấy chị em hành nghề ở phố đèn đỏ không có gì khác nhau! Ngươi cái này cũng quá cởi mở rồi nha? Khiến cho Diệp Thiên Dật đều có cảm giác mặc dù lần đầu vẫn còn, nhưng có phải là cũng từng cùng người đàn ông khác làm như thế không?
"Hmmmm... Sư tôn cùng đồ đệ mỗi ngày chơi trò mập mờ, cảm giác thật là kích thích, ngươi nói có đúng không?"
Tô Mị Nhi cười quyến rũ nói.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng đẩy nàng ra.
"Cô gái, xin tự trọng."