Tịch Thiên Vũ rất xấu hổ!
Diệp Thiên Dật mắng nàng, nàng cũng không khó chịu, bởi vì nàng biết là Diệp Thiên Dật muốn để nàng đi......
“Ta nói này, ngươi cũng là người thông minh, đừng có lo lắng quá thế, ta có thuộc tính không gian, nếu như gặp phải nguy hiểm, một mình ta có thể chạy càng xa, mà mang theo ngươi, hai người ngược lại chạy không được bao xa, mang theo ngươi ngược lại thêm vướng víu, hiểu chưa?”
“Được rồi......”
Tịch Thiên Vũ nhìn Diệp Thiên Dật một chút.
Hắn muốn đi, nàng không ngăn được! Nàng chỉ có thể hi vọng Diệp Thiên Dật không sao.
“Vậy mới ngoan chứ, ngươi đi nhanh đi, tuyệt đối đừng nói nói mấy lời kiểu như chờ ta cái gì cái gì nhé, lúc nào ta ra khỏi đây sẽ trực tiếp về Thiên Hồ Sơn.”
Tịch Thiên Vũ gật gật đầu:
“Vậy ngươi nhớ phải cẩn thận.”
“Ngươi còn nói ta? Là ai đường đường là Lĩnh Vực cảnh thập giai bị đánh thành cái dáng vẻ kia? Một người Lĩnh Vực cảnh nhất giai như ta lại không sao, được rồi, yên tâm đi, nếu như ngươi thực sự không yên tâm, thì hôn ta cổ vũ một cái đi.”
Diệp Thiên Dật nói rồi đưa mặt tới.
Tịch Thiên Vũ có chút do dự, sau đó hôn một cái lên má Diệp Thiên Dật.
“Sau khi ra thì gửi tin nhắn qua điện thoại cho ta, để ta yên tâm.”
Nói xong nàng liền phi nhanh về phía sau đi ra.
Mà ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn chằm chằm phía trước.
Hắn không biết có cái gì, thế nhưng hắn lo lắng nơi đó sẽ vô cùng nguy hiểm, cho nên hắn mới để cho Tịch Thiên Vũ rời đi! Về phần mình, vậy thì hi vọng trong họa có phúc, nghe theo mệnh trời!
Diệp Thiên Dật rất thích loại cảm giác này! Loại cảm giác tiếp xúc với Tử thần này! Cảm giác vô cùng kích thích!
Nếu như người khác biết ý nghĩ của Diệp Thiên Dật thì nghĩ hắn chắc là bị điên rồi!
Đây CMN bị điên hả?
Thế nhưng...... Diệp Thiên Dật luôn cảm giác mình có hệ thống, có hack, hắn chính là vô địch!
Mà sự thật thì cũng đúng là như vậy!
Cho dù có chuyện nguy hiểm gì, dùng thẻ vương bát, biến kẻ địch thành con rùa, không được nữa thì trong thương thành cấp hai của hắn còn có thẻ chiến thần nữa cơ mà, có thể khiến hắn trực tiếp có được lực lượng Thiên Đạo cảnh thập giai, có vật này, Diệp Thiên Dật còn sợ cái gì?
Chính là lo lắng nếu Tịch Thiên Vũ cũng đi qua, ngược lại sẽ trở gánh nặng cho Diệp Thiên Dật! Tốt nhất vẫn là tự mình đi, nếu như nàng xảy ra chuyện, vậy Diệp Thiên Dật sẽ vô cùng áy náy.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhanh chóng đi tới phía trước.
......
“Tên khốn Diệp Thiên Dật, sao ngươi vẫn chưa trở lại chứ!”
Bạch Hàn Tuyết ngồi bên huyền nhai trên chủ phong của Thiên Hồ Son, nơi này có thể nhìn thấy phạm vi rất lớn dưới chân núi, nếu có người trở về, nàng ngay lập tức có thể nhìn thấy.
Mấy ngày rồi? Đã qua ba ngày, sắp đến bốn ngày rồi, cơ bản tất cả mọi người đã trở về, ngoại trừ có một vài người mất tích, bọn họ có lẽ đã chết rồi, mà Diệp Thiên Dật cũng là một trong số những người mất tích!
Nàng biết Diệp Thiên Dật rất lợi hại, thế nhưng nàng cũng biết Diệp Thiên Dật rốt cuộc mạnh đến mức nào, chủ yếu nhất là, hắn lại đi vào khu vực tử vong! Nơi đấy thậm chí tồn tại yêu thú cấp bậc Thiên tôn, Thánh Quân và Thiên đạo đấy!
Mà vừa vặn biết hắn đi nơi đấy, vừa bốn ngày trôi qua hắn không có chút tin tức nào, ngươi nói Bạch Hàn Tuyết có lo lắng không?
“Khốn nạn!!”
Bạch Hàn Tuyết cắn chặt hai hàm răng!
Thật là, Diệp Thiên Dật này tới chính là đến để tra tấn nàng mà! Tức chết mất!
Mà đổi lại phía Long Tường, Uông Thiên Thành, Thiên Phi Hằng còn có Tần Hạo bốn người bọn họ cùng đi!
Người ta có câu cá mè một lứa, bọn họ lại có chung kẻ thù, mà Long Tường bọn họ ước gì có thể rút ngắn quan hệ với Tần Hạo! Bốn người này lúc này ở trong cùng một căn phòng ăn mồi uống rượu.
“Ha ha ha, đã bốn ngày rồi, Diệp Thiên Dật vẫn chưa có tin tức gì! Mà hắn lại tiến vào khu vực tử vong, hắn tiêu đời rồi! Ha ha ha!”
Long Tường mạnh mẽ uống một ngụm rượu, quả là quá thoải mái.
“Ha ha ha! Báo ứng! Đây chính là báo ứng! Còn khoe khoang, còn cướp Nguyên Linh tinh thiên phẩm của chúng ta? Còn chạy vào khu tử vong? Giống như thứ ngớ ngẩn vậy, chết là đáng đời!”
Thiên Phi Hằng cười cạn chén với Uông Thiên Thành.
Uông Thiên Thành uống một ngụm rượu, sau đó nói:
“Còn chưa chắc, còn khó nói lắm, không chắc hắn sẽ chết.”
Hắn biết Diệp Thiên Dật này là ai, hắn quả thực là tên yêu nghiệt! Cho nên lúc có Diệp Thiên Dật, hắn không dám tỏ thái độ đối nghịch với hắn, chỉ dám ở sau lưng chơi đùa chút thủ đoạn, bởi vì thật ra hắn rất kiêng kị Diệp Thiên Dật!
Diệp Thiên Dật đáng sợ như vậy, cảnh giới mặc dù không cao, thế nhưng thật khó nói hắn sẽ chết! Mặc dù hắn cũng hi vọng Diệp Thiên Dật chết, nhưng......
Về phần những tin tức này hắn chắc chắn sẽ không nói cho bọn họ, một khi nói cho bọn họ rồi, hắn sợ bọn họ có thể sẽ kiêng kị Diệp Thiên Dật, từ đó sẽ không đối phó với Diệp Thiên Dật nữa.
Tần Hạo nhìn Uông Thiên Thành một chút, nói:
“Ừm, đúng là không chắc chắc, không thể không thừa nhận là, Diệp Thiên Dật kia thật lợi hại.”
“Có điều đã qua bốn ngày rồi......”
“Bảy ngày đi, chờ thời gian bảy ngày, bảy ngày nếu như hắn vẫn chưa trở lại, vậy hẳn là thật sự đã chết rồi.”
Tần Hạo nói.
“Vậy thì chờ bảy ngày! Có điều giờ cũng đã qua bốn ngày, bảy ngày hẳn là cũng không khó.”
......
Một nơi khác, Bạch Hàn Tuyết thật sự không nhịn được nữa!
Không được, nàng muốn đi tìm Diệp Thiên Dật! Nàng ở chỗ này, điện thoại cũng không liên lạc được, nàng không chịu nổi.
Sau đó bạch Hàn Tuyết đứng dậy.
“Đi đâu?”
Phía sau truyền đến một giọng nói, Bạch Hàn Tuyết quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó vội vàng hành lễ.
“Sư tôn.”
Mộ Thủy Ngưng gật gật đầu, sau đó nói:
“Muốn đi đâu?”
“Sư tôn, Hàn Tuyết muốn đi tìm Diệp Thiên Dật.”
Bạch Hàn Tuyết nói.