Dịch: Cỏ Dại Team
Mộ Thủy Ngưng lắc đầu:
“Không cần đi đâu.”
“Nhưng......”
“Hắn có thể trở về thì sẽ trở về, nếu quả thật xảy ra chuyện, qua vài ngày như vậy có tới cũng không còn kịp nữa rồi, ngươi nói đúng không?”
Bạch Hàn Tuyết cắn môi.
“Thế nhưng......”
Mộ Thủy Ngưng nói:
“Ta biết Diệp Thiên Dật là nhân vật nào, ngươi hẳn là hiểu rõ hơn cả ta, đã làm bạn gái của hắn ngươi phải lựa chọn tin tưởng hắn, mà không phải cứ không có manh mối gì đi tìm hắn, khiến mình lâm vào nguy hiểm, ngươi thấy đúng không?”
“Ta......”
Bạch Hàn Tuyết lại ngồi xuống.
“Ta rất lo lắng.”
“Cũng đừng để đến lúc đó trái lại khiến hắn lo lắng cho ngươi, Thiên Hồ Sơn không đi tìm là bởi vì, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện, đi cũng không còn kịp nữa, mà ta cho rằng, hắn sẽ không có chuyện gì.”
Bạch Hàn Tuyết gật gật đầu:
“Ta...... Ta biết rồi.”
“Ồ, thoải mái, thật quá thoải mái, ta nói nè bà chị lạnh lùng, hơn nửa đêm tới chỗ này làm gì thế? Vụng trộm đi tìm đàn ông hả? Bản cô nương biết ngay người bề ngoài lạnh lùng thật ra có trái tim nhiệt huyết mà, hờ hờ hờ.”
Một giọng nói lại vang lên từ phía sau, sau đó Tô Mị Nhi lắc lư đi tới.
“Cửu trưởng lão, mấy ngày nay không gặp, ngươi lại đi xuống núi quyến rũ đàn ông rồi à?”
Mộ Thủy Ngưng lạnh lùng hỏi.
“Haizzz... Quá tịch mịch, đệ tử trên núi ngươi lại không cho người ta chơi, vậy chỉ có thể đi xuống núi quyến rũ đàn ông thôi, nhưng mà tiểu Thiên Dật vẫn rất thú vị, ồ? Thánh nữ cũng ở đây à, hắn đâu rồi? Nhớ hắn lắm rồi đây.”
Tô Mị Nhi ngáp một cái nói.
“Hắn đi Đầm Lầy Tử Vong rồi.”
Mộ Thủy Ngưng nói.
“Hở?”
Tô Mị Nhi hơi nhíu mày, sau đó nghĩ nghĩ: “Không phải là bốn ngày trước đi sao? Bốn ngày rồi hắn chưa trở về hả?”
Lúc trước, sau khi Tô Mị Nhi hút dương khí của Diệp Thiên Dật thì đi thăng cấp!
Thật sự, cả người nàng đều choáng váng!
Thăng cấp rồi? Thế thôi đã thăng cấp rồi? Dương khí của Diệp Thiên Dật là tiên khí hả? Có cường điệu quá không?
Bây giờ nàng mới xuất hiện, đương nhiên, cho dù không nàng có mặt ở đây thì cũng biết ngày mà đệ tử mới đi Đầm Lấy Tử Vong lịch luyện... Cho nên đương nhiên nàng cũng biết Diệp Thiên Dật đã sắp bốn ngày rồi mà vẫn chưa trở lại.
"Ta nói này bà chị lạnh lùng, đệ tử là của ta cho nên ngươi không lo lắng đúng không? Sắp bốn ngày rồi mà hắn vẫn không trở lại, ngươi cũng không đi tìm sao?"
Tô Mị Nhi nói một câu.
"Ngươi có đi không?"
Mộ Thủy Ngưng hỏi.
"Không đi."
"Thế còn cằn nhằn ta làm gì?"
Sau đó nàng vỗ vỗ vai Bạch Hàn Tuyết, nói: "Ngươi cho dù có lo lắng đi nữa thì cũng không giải quyết được gì, phải lựa chọn tin tưởng hắn."
Dứt lời Mộ Thủy Ngưng rời đi.
Tô Mị Nhi nhìn Bạch Hàn Tuyết, sau đó cười nói: "Không có việc gì đâu Thánh nữ, yên tâm đi."
"Vầng!"
Bạch Hàn Tuyết gật gật đầu, sau đó câu nói tiếp theo của Tô Mị Nhi làm cho nàng lảo đảo không đứng vững.
"Cóc ba chân mới khó tìm, đàn ông ba chân đâu đâu chả có, chết thì chết thôi, đổi một người đàn ông khác chẳng phải là được rồi sao? Hoặc là sau này người đi theo bổn cô nương, ta dắt ngươi đi đùa giỡn đàn ông."
Bạch Hàn Tuyết: "..."
"Diệp Thiên Dật là đệ tử của Cửu trưởng lão, chẳng lẽ Cửu trưởng lão không đi tìm một chút sao?"
Bạch Hàn Tuyết hỏi.
"Không đi không đi, một vùng lớn như vậy, bổn cô nương làm sao có thể tìm được chứ? Mặc dù có chút đáng tiếc, dù sao tiểu Thiên Dật cũng rất đẹp trai, nhưng mà thiên hạ này thiếu gì đàn ông, không tìm, bổn cô nương xuống núi đi chơi đùa đàn ông đây, Thánh nữ muốn đi cùng không?"
Bạch Hàn Tuyết lắc đầu; "Không đi."
"Thế ta đi đây."
Sau đó Tô Mị Nhi vừa ngân nga hát vừa xuống núi.
Bạch Hàn Tuyết nhìn theo bóng lưng của nàng thì hơi hơi suy tư.
Cửu trưởng lão rốt cuộc là xuống núi hút dương khí hay là đi tìm Diệp Thiên Dật? Lúc trước Diệp Thiên Dật đã nói với nàng chuyện của Cửu trưởng lão, cho nên nàng cảm giác Cửu trưởng lão này thật ra là đi tìm Diệp Thiên Dật.
"Không sao, chắc chắn sẽ không sao đâu!"
Bạch Hàn Tuyết tự an ủi mình.
Tô Mị Nhi đi làm gì?
Đương nhiên là đi tìm Diệp Thiên Dật rồi.
Nếu như là lúc trước, Diệp Thiên Dật sống hay chết cũng chẳng liên quan gì đến nàng. Nhưng mà hiện tại, Diệp Thiên Dật trong mắt nàng quả thật không đơn giản như vậy nữa, nàng không muốn một người thần kỳ như vậy gặp chuyện không may!
Tuy rằng nàng đi có thể cũng không còn kịp nữa rồi, hoặc là có thể hắn căn bản không có việc gì, nhưng nàng cũng phải đi qua nhìn một chút mới yên tâm được! Tuy rằng chỗ kia rất rộng lớn, lớn đến không thể tưởng tượng được, nhưng nàng vẫn phải đi một chuyến mới yên tâm được.
...
Mà bên kia Diệp Thiên Dật có làm sao không?
Hắn đang chậm rãi tiếp cận đến chỗ kia.
Càng tiếp cận nơi đó, Diệp Thiên Dật càng có thể cảm nhận được sức nóng như thiêu như đốt.
"Chẳng lẽ là linh vậy thiên địa thuộc tính hỏa nào đó?"
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm, sau đó hắn đi qua!
Phải nhanh lên một chút, bởi vì động tĩnh lớn như thế chắc chắn sẽ hấp dẫn sự chú ý của các Yêu Thần ở Đầm Lầy Tử Vong này, Diệp Thiên Dật cũng không muốn đối phố với những người này.
Khi Diệp Thiên Dật bước tới, trước mắt là một cảnh tượng vô cùng quen thuộc!
Giống hệt như lần gặp Mộ Thiên Tuyết trước kia, có một cái hố sâu xuất hiện ở đó, chung quanh đều đã bị đốt trụi rồi, cây cối đã hoàn toàn biến thành tro bụi, đất trên bề mặt đều nóng lên.
"Để ta xem xem bên trong cái này có thể có cái gì!"
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn qua, ở chính giữa có một người đang nằm.
"Chết tiệt? Không lẽ lại xuất hiện một thần tiên tỷ tỷ nữa sao?"
Diệp Thiên Dật nheo mắt, sau đó phóng thích năng lượng một không gian ra, hắn nhảy vọt tới bên cạnh người kia.
"Ngô..."
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
Đây không phải là người, nói đúng ra không phải gì cả, nàng không có may mắn như tiên tỷ tỷ, đã bị đốt còn mỗi tro cốt thôi, giờ phút này xương cốt đang bị thiêu cháy ngùn ngụt, Diệp Thiên Dật hơi phóng thích sức mạnh một chút, dập tắt những ngọn lửa chung quanh mặt đất, sau đó nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn.