Hơn nữa người khác lại không nhìn ra điều gì, trong mắt người khác, lực lượng của Thiên Đạo cảnh vẫn là Thiên Đạo cảnh, của Diệp Thiên Dật thì vẫn là lực lượng Lĩnh Vực cảnh như cũ.
Chỉ là……
Lúc Diệp Thiên Dật xem đến nhiệm vụ ở cuối, thật làm cho hắn ngu người luôn.
Bảo hắn trong thời gian năm ngày phải khiến cho một thế lực cấp tiên môn cảm thấy tuyệt vọng?
Cảm thấy tuyệt vọng? Đây đâu phải là làm cho mấy người cảm thấy tuyệt vọng, mà là cả một tông môn cảm thấy tuyệt vọng đấy! Đây là ý gì chứ?? Diệt cả tông môn àh? Có lẽ là không cần, nhưng mà…… đây cũng không khác là mấy.
Cái quần què gì đây? Con mẹ nó chứ một tông môn có biết bao nhiêu Thiên Đạo cảnh cơ chứ?
Chỉ dựa vào cái hệ thống này thôi ưh??
Như vậy nói cách khác, Diệp Thiên Dật sẽ phải đánh với cả trăm người cùng cảnh giới với mình sao?
Đệch!!
Cái này không đơn giản chút nào!!1
Hơn nữa Diệp Thiên Dật liếc đến trừng phạt nhiệm vụ……
Vĩnh viễn mất đi ‘họa mi’!!
Đệt mợ!
Ngươi có niềm đam mê vô tận với ‘họa mi’ của hắn đến thế sao? Vĩnh viễn mất đi…… cũng chính là nói nhiệm vụ thất bại thì dù sau này có làm cách nào cũng không thể lấy lại được nữa sao?
Con mẹ nó chứ!
Hơn nữa, hắn làm gì có kẻ thù nào là tiên môn đâu……
“Haizzz……”
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi, “Người anh em à… nói không chừng sau này ta không thể đưa ngươi đi ăn thịt được nữa rồi, không thể đưa ngươi đi khám phá những ‘hang động’ bí mật được nữa rồi, tuy rằng ta cũng muốn lắm, nhưng ta lại bị cái hệ thống chết tiệt này nhìn chằm chằm rồi.”
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó mặc quần áo vào rồi đi ra ngoài.
Lúc Diệp Thiên Dật vừa đi ra, Bạch Hàn Tuyết cũng vội chạy tới.
“Diệp Thiên Dật!”
Diệp Thiên Dật thấy bộ dạng thất kinh của nàng, ngây ngẩn gãi đầu.
Cô vợ của mình sao thế, sao lại hoảng hốt lo sợ đến vậy?
“Sao vậy?”
“Có phải ngươi lại gây ra chuyện gì rồi không? Mười mấy người của Hỏa Thần tông đang khí thế hừng hực xông lên Thiên Hồ Sơn kia kìa.”
Diệp Thiên Dật: “……”
Hỏa Thần Tông.....
Diệp Thiên Dật có chút trầm ngâm.
Shitt!
Mấy người này không lẽ là đến tìm... Vạn Đạo Tà Hỏa sao?
Hử?
Chờ đã chờ đã...
Hệ thống này không phải muốn mình làm cho một tông môn cảm thấy tuyệt vọng sao?
ĐM!
Không phải vừa vặn có người đưa đến cửa đây sao?
Giữa các tông môn với nhau cũng không cần phải để ý lễ nghĩa hoa hòe hoa sói gì nhiều, ta muốn đánh ngươi, ta đánh bại được ngươi, ta liền có thể chiếm đoạt thế lực của ngươi, chiếm lấy tài nguyên của ngươi! Cho nên có rất nhiều tông môn đánh nhau cũng không có nguyên nhân gì, thuần túy chính là ta muốn tài nguyên của ngươi nên ta đánh ngươi thôi!
Thế giới này không hề có đạo lý, cũng không có bao nhiêu pháp luật! Gặp được thứ tốt, ta có giết ngươi cũng phải đạt được!
Cho nên muốn động thủ đối với một tông môn, cho dù không có ân oán, thì cũng không thành vấn đề.
Có gì mà phải sợ chứ? Cũng giống như Linh Kiếm Phái, còn không phải bởi vì chuyện của Bạch gia mà thậm chí muốn tiêu diệt cả Bạch gia à? Đây chính là thế giới không có đạo lý! Nắm đấm chính là đạo lý.
Hỏa Thần tông, đó cũng là thế lực của cấp tiên môn, mặc dù còn kém hơn rất nhiều so với tứ đại Tiên Môn, nhưng đó cũng được coi là thế lực cùng một cấp với nhau! Chính là thuộc loại, nếu Tiên Nhất Môn muốn tấn công Hỏa Thần Tông, cũng không nhất định là có thể đánh được Hỏa Thần Tông, dù gì cũng là thế lực tiếp cận tiên môn! Số lượng cường giả Thiên Đạo cảnh cũng đến mười mấy vị cho nên lực lượng cũng không chêch nhau nhiều lắm.
"Sao ngươi biết bọn họ đến tìm ta?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Phí lời, ngươi giỏi gây chuyện như thế, bọn họ vừa hùng hổ đến, ta đã đoán ngay là tới tìm ngươi."
Bạch Hàn Tuyết nói.
Phục rồi! Thật sự phục mà!
"Ngươi đừng đi ra ngoài nữa, Thiên Hồ Sơn sẽ bảo vệ ngươi!"
Bạch Hàn Tuyết lo lắng nói.
........
Bên kia, cả Thiên Hồ Sơn đều náo động, những đệ tử mới, đệ tử cũ, còn cả Cửu Vĩ Thiên Hồ của Thiên Hồ Sơn đều náo nhiệt tụ tập ở chủ phong, xung quanh náo nhiệt trò chuyện.
"Mẹ kiếp? Đây là Tông chủ của Hỏa Thần Tông, Hỏa Thiên Triều sao?"
"Chưa hết! Còn có cả Hỏa Thanh Vân, Hỏa Thanh Vân là Đại trưởng lão của Hỏa Thần Tông, Thiên Đạo cảnh đấy!"
"Còn có Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, đều là Thiên Đạo cảnh! Đó là... Hỏa Nguyên Bá, con trai của Hỏa Thiên Triều Tông chủ Hỏa Thần Tông, nằm trong top mười của Thiên bảng! Cảnh giới đã đạt đến Lĩnh Vực cảnh thập giai rồi!”
"Bọn họ muốn làm gì? Nhìn có vẻ hùng hổ lắm, không đúng nha, mặc dù Hỏa Thần tông và Thiên Hồ Sơn trước giờ không hợp, nhưng bọn họ nếu thật sự đến Thiên Hồ Sơn gây chuyện, sao lại chỉ đi có mười mấy người? Chắc chắn không phải đến tấn công Hồ Thiên Sơn đâu, vả lại dù có thì cũng không thể đánh bại Thiên Hồ Sơn được."
"Cứ xem xem bọn họ đến làm gì đã!"
"......"
"Tông chủ! Hỏa Thần Tông đến làm loạn!"
Bên trong đại điện, các lão trưởng có vẻ như đang thương thảo việc gì đó, sau đó một nữ đệ tử của Thiên Hồ Sơn nhanh chóng chạy vào trong thông báo.
"Hở? Hỏa Thần Tông?"
Mộ Thủy Ngưng nhíu mày lại.
"Đến bao nhiêu người?"
"Mười mấy người, Tông chủ và Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, còn có cả Hỏa Nguyên Bá và mấy người nữa."
Mộ Y Vũ nhìn về phía Mộ Thủy Ngưng, nói: "Mười mấy người, xem ra bọn họ đến là để tìm Vạn Đạo Tà Hỏa."
"Vì sao đã qua hơn mười ngày rồi, mà giờ bọn họ mới đến? Theo lý mà nói thì đã phải đến sớm hơn mới đúng chứ."
Sau đó Mộ Thủy Ngưng đứng dậy, tầm mắt nhìn về phía Cửu trưởng lão Tô Mị Nhi ở bên cạnh đang chuẩn bị chuồn êm đi.
"Cửu trưởng lão, ngươi muốn đi đâu?"
Tô Mộc Nhi bỗng nhiên bị gọi giật lại thì cười yêu kiều, sau đó liền lộ ra vẻ mặt thống khổ.