Sau khi Hoàng Nguyệt và Diệp Tiên Nhi rời đi, rời xa Thường Hi. Diệp Thiên Dật vô cùng nhớ vị Hoàng đế bệ hạ này!
“Lĩnh Vực cảnh đạt đến tứ giai rồi?”
Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.
Cảnh giới của nàng tự nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng tu vi của Diệp Thiên Dật.
“Vâng.” Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Vẫn còn kém một chút. Cảnh giới của Khuynh Ngữ, Yên Nhiên bao gồm cả Tử Tuyết đều cao hơn ngươi rồi.”
Thường Hi nói từ tốn.
“Cảnh giới của các nàng vốn dĩ đã cao hơn ta từ trước rồi mà?”
Diệp Thiên Dật bất lực nói.
Thế đạo này không thay đổi được!
Tại sao ư?
Thiên hạ trước kia là của đàn ông, ngươi xem hiện tại những Chí Tôn Thiên Đạo hiện tại thì biết, về cơ bản đều là nam hết. Lúc trước có mấy người phụ nữ có thể đạt được Chí Tôn Thiên Đạo hoặc có thực lực hay địa vị lợi hại như vậy.
Ngươi xem đi, hiện tại thì sao, nữ có đủ tên tuổi, đủ thực lực còn mạnh hơn nam giới. Vì thế mới nói, thời đại bây giờ biến thành thời đại của phụ nữ rồi!
Diệp Thiên Dật là đàn ông. Vì vậy nên trên vai hắn gánh vác là sứ mệnh của đàn ông!
Có thể hắn không lợi hại bằng mấy người phụ nữ này, nhưng hắn phải có phụ nữ lợi hại bên mình! Vì lẽ đó hắn vẫn đang cố gắng phấn đấu gian khổ!
Nhìn chung trước mắt, chiến tích của hắn cũng không tệ!
Ôi, đàn ông thật mệt mỏi!
“Xem ra năng lực chiến đấu vượt cấp của ngươi rất tốt, tuy nhiên nếu không có những bảo vật kia hỗ trợ, ngươi có thể vượt được mấy cấp?”
Thường Hi hỏi.
Đối với Diệp Thiên Dật nàng đương nhiên là quan tâm hắn. Đại hội thiên hạ lần này đối với hắn mà nói nguy hiểm hay không chỉ là thứ yếu. Nếu như hắn không làm màu mà nói, hắn sẽ điên mất! Thường Hi cảm thấy như vậy!
Có điều đại hội Thiên hạ này có cơ hội cho hắn làm màu hay không?
Chỉ nói đến số người đạt trên Lĩnh Vực cảnh tứ giai sợ rằng không dưới năm trăm người! Lại nói những người tham gia đều là những thiên tài ưu tú nhất khắp đại lục. Bọn họ đều đứng trong Thiên bảng, Địa bảng, về cơ bản đều đến tham dự!
Năm mươi người trong Thiên bảng hiện tại có thực lực như thế nào?
Hai mươi người đứng đầu khả năng đều là Thiên Tôn cảnh. Còn lại có lẽ nửa bước đến Thiên Tôn cảnh đi. Diệp Thiên Dật sao đánh lại được bọn họ?
“Không chắc chắn.”
Thật ra Diệp Thiên Dật cảm thấy bản thân không có vấn đề gì lớn! Nếu như là trước kia, hắn có lẽ sẽ lo lắng một chút, dẫu sao đối mặt với hắn là Thiên Tôn cảnh! Nhưng hiện tại, thuộc tính băng của hắn đã được tăng lên gấp đôi nhờ có thương thành cấp ba. Cực kỳ đáng sợ! Đây sẽ là vũ khí tuyệt đối của hắn! Nhưng mạnh đến bao nhiêu thì Diệp Thiên Dật vẫn chưa xác định.
Làm màu. Xin lỗi nhé, từ trước đến nay hắn cũng chưa từng thích mấy chuyện làm màu này nhé! Hết sức nhàm chán!
“Chú ý một chút đi. Ta nghĩ ngươi so với ta còn hiểu rõ hơn. Lần này đối thủ mạnh nhất của ngươi có lẽ chính là năm mươi người đứng đầu Thiên bảng! Cảnh giới thấp nhất trong số bọn họ ít nhất cũng phải Lĩnh Vực cảnh bát giai trở lên. Có lẽ hơn chục người trong số họ đã tiến vào Thiên Tôn cảnh, hoặc có khả năng lên đến hai mươi người. Người mạnh nhất là Thiên Vũ, thiếu chủ của Võ Thần Điện, Thánh nữ của Nguyệt Thần Cung, thiếu chủ của Tiên Nhất Môn và thiếu chủ của Thiên Cơ Các. Tất nhiên vẫn còn nhiều nhân vật lợi hại khác ngươi phải lưu ý.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Hiểu rồi. Hiểu rồi”
Sau đó Thường Hi khẽ gật đầu: “Được rồi, ngươi trở về nghỉ ngơi đi. Nhớ nghỉ ngơi tốt để ứng đối trận chiến ngày mai. Nếu như ngươi thực sự bị người khác đánh thì ngươi có khả năng sẽ bị định nghĩa lại từ đầu!”
“Ta biết rồi.” Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Còn nữa, ngươi tuy rằng là nghịch thiên nhưng nếu như trận đấu võ lần này ngươi không có linh khí, không có bất kì đạo cụ mà bị đánh thì thân phận thiên mệnh chi tử của ngươi sẽ không chắc giữ được, người sẽ gặp nguy hiểm!”
Đây mới chình là việc Thường Hi lo lắng nhất!
Mọi người đều biết Diệp Thiên Dật rất nghịch thiên nhưng người được thiên định chân chính thì thực lực lợi hại của hắn không thể thuần là dựa vào nhân tố bên ngoài được. Nếu như không có những nhân tố bên ngoài này, nếu hắn chỉ là cái được gọi là thiên tài, vậy cũng có thể gọi là thiên mệnh chi tử sao? Không thể!
Những ngày này, Diệp Thiên Dật không ít lần mượn cái thân phận này để gieo họa cho các cường giả. Đặc biệt, người của Tội Ác Chi Đô quả là hận chết Diệp Thiên Dật rồi. Ngươi nói xem, nếu Diệp Thiên Dật biểu hiện tầm thường trong đại hội thiên hạ lần này, không xứng với thân phận của thiên mệnh chi tử thì sẽ có biết bao nhiêu người mượn cơ hội này để xả giận đây?
“Ta chính là thiên mệnh chi tử!”
Diệp Thiên Dật nói.
Tất cả các cô gái: “…”
“Được được được, là ngươi, là ngươi!”
Chu Tử Tuyết cười nói.
“Này! Ngươi có ý gì?” Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn Chu Tử Tuyết.
Nàng sợ hãi rụt cổ lại.
“Ồ? Cô nàng nóng tính đâu rồi?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Nàng ở chỗ Lôi Lăng tông rồi. Dẫu sao trước kia nàng cũng là tiểu công chúa của Đế quốc Lôi Lăng nên cũng không tiện ở cùng chúng ta. Nếu không nàng sẽ bị mắng chết.”
Châu Tử Tuyết nói.
“Thì ra là như vậy. Đi đây, ta về nghỉ ngơi đây”
“Đi đi!”
Đôi mắt xinh đẹp của Tịch Thiên Vũ nhìn sang Diệp Thiên Dật, sau đó nàng nói với Thường Hi:
“Vấn đề của hắn chắc không lớn đi!”
“Ý của ngươi là?”
“Lần trước ta gặp hắn ở Đầm Lầy Tử Vong, hai bọn ta đã ở bên nhau hai ngày. Thực lực của hắn bộc lộ rất mạnh mẽ. Tuy rằng không chắc sẽ đánh lại được Thiên Tôn cảnh nhưng so với Lĩnh Vực cảnh thì chắc không khó!”.
Tịch Thiên Vũ nói.
“Chưa đủ! Hắn bắt buộc phải đánh bại Thiên Tôn cảnh mới xứng với được với danh xưng là thiên mệnh chi tử”.
Thường Hi lắc đầu, uống xong một hớp trà rồi điềm đạm nói.
“Ta vẫn cảm thấy hắn có thể! Tuy là trái lại võ đạo nhưng hắn vẫn có thể vượt được nhiều cảnh giới như thế. Ta không hiểu sao… cảm thấy vậy.”
Tịch Thiên Vũ nói.
“Thiên Vũ, có phải ngươi đã thích hắn rồi không?”
Tử Yên Nhiên cười hỏi.