Đúng, Diệp Thiên Dật như chết lặng trong giây lát.
Cái gì? Hả? Cái gì?
Ban đầu Diệp Thiên Dật vốn tưởng rằng Kỷ Điệp sẽ là người khó khăn nhất, thế mà sau đó một phát lên tới 69%?
“Có việc này ta cần nhờ ngươi làm!”
Diệp Thiên Dật mặc quần áo vào.
Kỷ Điệp uể oải nằm đó.
“Ngươi nói đi…”
“Chắc hẳn ngươi cũng đoán ra được một vài chuyện rồi đúng không?”
“Uhmm…. Không nhiều, nhưng có vẻ ngươi rất quan tâm đến nhà họ Diệp.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta rất quan tâm, ta cần ngươi giúp ta điều tra xem hai mươi năm trước đã xảy ra chuyện gì với nhà họ Diệp.”
“Chuyện của Diệp gia cũng không hề đơn giản đúng không?”
Kỷ Điệp trở mình nằm đó, lại không hề né tránh Diệp Thiên Dật nữa.
Nàng vốn là một người phụ nữ khá cởi mở, đặc biệt là sau khi đã có quan hệ với Diệp Thiên Dật. Hơn nữa, Diệp Thiên Dật lại đẹp trai như vậy, nàng còn có ý định xấu với Diệp Thiên Dật trước, nhưng Diệp Thiên Dật lại không giết nàng. Nói tóm lại…. nàng đã chấp nhận số phận! Tạm thời nàng cũng không muốn nói về việc giải trừ loại đan dược mà Diệp Thiên Dật bắt nàng uống.
Như vậy…. hình như cũng rất tốt! Nàng đã tận hưởng cảm giác được người đàn ông chinh phục.
“Hai mươi năm trước, hai vợ chồng gia chủ của Diệp gia cùng với đứa con mà họ vừa mới sinh ra tự dưng biến mất, sau khi bọn họ biến bất, gia chủ hiện tại của Diệp gia lên kế vị. Đây chính là chuyện đã xảy ra với nhà họ Diệp hai mươi năm trước.”
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn nàng: “Đương nhiên là ta biết, cái mà ta bảo ngươi điều tra là xem rằng ai đã làm điều đó! Bọn họ đã chết chưa, ta cần biết thêm nhiều chi tiết hơn nữa.”
“Ta biết rồi….”
Kỷ Điệp uể oải vươn vai.
Diệp Thiên Dật lại liếc mắt nhìn nàng.
Người phụ nữ này…..
“Nhưng mà chuyện này rất khó.”
Kỷ Điệp nói.
“Có thể điều tra được thì phải điều tra, không được thì ngươi cũng không cần sống nữa.”
Diệp Thiên Dật lạnh lùng nói.
“Đừng làm vậy mà.”
Kỷ Điệp ôm lấy Diệp Thiên Dật từ phía sau.
“Tuy quả thực trước đây ta đã muốn giết ngươi, nhưng không thành, giờ đây nếu ngươi không giết ta, thì hằng đêm ngươi sẽ có một mỹ nữ ngoan ngoãn hầu hạ, điều này không phải tốt hơn nhiều việc giết ta sao? Có đúng không?”
Kỷ Điệp nói một cách cực kỳ dễ thương.
“Ngươi có biết câu thành ngữ “Ngọa tân thường đản” không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Kỷ Điệp lắc đầu
“Thôi được rồi.”
“Ta biết Diệp gia có mối quan hệ với Tà Hoàng tông, nhưng ngươi lại là một trong những người thừa kế của Tà Thần tông, lại cố tình tới Diệp gia, lẽ nào bọn họ cũng có quan hệ với Tà Thần tông sao?”
Kỷ Điệp bối rối hỏi.
“Cái gì? Người thừa kế của Tà Thần tông?”
Diệp Thiên Dật cau mày.
“Hả?”
Kỷ Điệp nhìn Diệp Thiên Dật một cách đầy nghi ngờ.
Nàng thật sự nhìn Diệp Thiên Dật trong chết lặng.
Đến bản thân hắn còn không biết mình là người thừa kế của Tà Thần tông sao?
Hay là….. hắn muốn che giấu chính mình?
Chẳng để làm gì, Tà Thần Chi Cốt của hắn đã bị lộ ra ngoài, đâu còn cần giấu giếm nữa.
Lẽ nào, hắn thật sự không biết mình là người thừa kế của Tà Thần tông?
Diệp Thiên Dật thật sự không biết, không biết gì cả!
“Ta không biết.”
Diệp Thiên Dật nói.
Kỷ Điệp: ???
Một người có Tà Thần Chi Huyết, Tà Thần Chi Cốt lại không biết mình là người thừa kế của Tà Thần tông sao?
Hắn hoàn toàn không hiểu?
Lẽ nào hắn không phải là người đến từ Tà Thần tông?
Không thế nào!
Tà Thần Chi Lực, chỉ có người có huyết mạch trực hệ của Tà Thần tông mới có được! Mà đối với người của Tà Thần tông, ai mà rời khỏi Tà Thần tông chứ? Bọn họ chỉ mong sao được ở lại Tà Thần tông, với sự hậu thuẫn bất khả chiến bại như vậy, còn có vô số tài nguyên to lớn của Tà Thần tông, ai mà muốn rời khỏi Tà Thần tông chứ?
“Người…. không phải lớn lên từ nhỏ ở Tà Thần tông sao?”
Kỷ Điệp nghi ngờ hỏi.
“Ta chưa từng tới Tà Thần tông.”
“Chẳng lẽ….. cha mẹ ngươi không có ai sống ở Tà Thần tông? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Là người thừa kế của Tà Thần tông, cha mẹ ngươi nhất định phải có một vị trí đặc biệt nào đó trong Tà Thần tông. Với sự tồn tại cấp bậc này, toàn bộ Tà Thần tông cũng không nhiều, bọn họ làm sao có thể rời khỏi Tà Thần tông?”
Diệp Thiên Dật: “…..”
Hắn….. hắn là người thừa kế của Tà Thần tông? Chết tiệt? Không đời nào! Không hiểu sao địa vị của hắn lại đạt tới trình độ cao như vậy? Người thừa kế của Tà Thần tông!!
“Tại sao ngươi lại biết ta là người thừa kế của Tà Thần tông?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Kỷ Điệp: “……”
Hắn thật sự không biết sao?
Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì? Tại sao việc như vậy mà hắn lại không biết?
“Ngươi thật sự không biết sao?”
“Ta nói dối ngươi làm gì?”
Kỷ Điệp ngớ người ra! Một người là người thừa kế của Tà Thần tông mà lại không biết thân phận của mình? Cha mẹ hắn rốt cuộc tại sao lại giấu hắn những chuyện này?
“Một người là huyết mạch trực hệ của Tà Thần tông sẽ có Tà Thần Chi Huyết và còn có Tà Thần Chi Cốt chính là thần mạch và cũng chính là người thừa kế. Ngươi có đủ tư cách để cạnh tranh với những người có Tà Thần Chi Cốt khác để giành quyền thừa kế Tà Thần tông!”
Diệp Thiên Dật: “……”
Fuck!
Cha hắn, thượng đẳng đến vậy sao?
Thế thì cha hắn chắc không phải là gia chủ trước đây của Diệp gia đâu, một người thượng đẳng như vậy tại sao lại chỉ là gia chủ của một gia tộc ở khu vực của tám đế quốc nhỏ bé như này? Tại sao lại tới đây chứ?
“Vậy từ nhỏ ngươi sống ở đâu?”
Kỷ Điệp thắc mắc hỏi.
“Uhhh--- ở một đại lục khác.”
Diệp Thiên Dật cau mày nói.
“Ngươi đến từ hạ vị diện?”
Kỷ Điệp nghe tới đây thì càng bàng hoàng hơn!
Hóa ra hắn đến từ hạ vị diện.
Đương nhiên nàng biết thông đạo giữa hai đại lục đã được mở cách đây một thời gian, nàng cũng biết rằng có người trong số họ đã tới đại lục khác, và cũng có những người ở đại lục khác đến đại lục của họ, điều này có nghĩa là hắn chính là đến từ một đại lục khác?
“Ở đại lục khác cũng có Tà Thần tông sao?”
Kỷ Điệp thắc mắc.
“Không có.”
“Vậy tại sao ngươi”
“Hai mươi năm trước, ta được người khác mở ra thông đạo đưa tới hạ vị diện.” Diệp Thiên Dật nói.
Đương nhiên, hắn biết vì người cậu kia đã nói cho hắn biết!
“Cái gì cơ?”
Kỷ Điệp tỏ ra vẻ ngạc nhiên.
“Tại sao chứ?”
“Sao ta biết được!”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
“Đợi đã….. Đây là nguyên nhân ngươi tới Diệp gia sao? Đứa trẻ mất tích cùng với hai vợ chồng Diệp gia chủ hai mươi năm trước, ngươi đang nghi ngờ rằng ngươi chính là đứa bé đó sao?”
Kỷ Điệp há miệng kinh ngạc.
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Vậy nên ta mới nhờ ngươi điều tra.”
Kỷ Điệp hơi nhíu mày: “Nếu ngươi là đứa bé đó, nghĩa là gia chủ của Diệp gia năm đó, hắn chính là một vị tiền bối xuất sắc của Tà Thần tông, nhưng tại sao một vị tiền bối như vậy lại tới đây? Rồi tại sao lại biến mất? Tại sao lại đưa ngươi tới một vị diện khác? Có phải đã gặp nguy hiểm gì không?”
“Ngươi giúp ta điều tra.”
“Ta… Ta cũng không biết phải điều tra như thế nào, trừ phi ta biết một vài tin túc về gia chủ của Diệp gia năm đó, nhưng chuyện này….”
Kỷ Điệp có chút do dự nói: “E rằng bây giờ chỉ có Diệp gia chủ mới biết, nhưng… ngươi không thể để lộ chuyện này ra được! Ngươi vẫn không đủ tư cách, nhỡ đâu liên quan đến lợi ích của Diệp gia trong chuyện này thì sao? Ngươi sẽ gặp nguy hiểm.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Làm phiền ngươi.”
Kỷ Điệp mỉm cười rồi gối đầu lên chân Diệp Thiên Dật.
“Thì ra ngươi lợi hại như vậy, như vậy ta cũng không thiệt rồi.”