Diệp Thiên Dật nằm bên kia, hắn đang nghĩ xem nên làm thế nào!
Rốt cuộc phải làm gì mới có thể tra ra được chuyện này?
Tìm Diệp Ngạo Vân Diệp gia chủ sao?
Đây cũng là một phương pháp khả thi, nhưng, cho dù hắn biết thì dựa vào cái gì phải nói cho Diệp Thiên Dật biết?
Ngoài manh mối này ra, Diệp Thiên Dật không nghĩ ra bất cứ cách gì để tra ra được chuyện của hai mươi năm trước.
Đúng rồi, có ảnh của gia chủ Diệp gia hai mươi năm trước không?
Diệp Thiên Dật đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
"Ngươi đang nghĩ.... nếu ngươi nhìn giống hắn, thì rất có thể đó là cha ngươi?"
Kỷ Điệp dựa vào lòng ngực Diệp Thiên Dật cọ xát một chút rồi hỏi.
Sao thế nhỉ?
Nàng không biết sao tự nhiên lại không muốn rời xa người đàn ông này!
Là vì mình không giết được hắn, hắn cũng không giết mình, nên mình cảm thấy day dứt và cảm kích hắn?
Hay là...... nàng bị chinh phục rồi?
Không phải chứ.....
Nhưng, nàng không biết tại sao lại rất mê đắm người đàn ông này, chính là cứ muốn ngả vào ngực hắn, muốn bị hắn chinh phục.
Bởi vì hắn đẹp trai sao? Hay là vì bản tính mình vốn dĩ là thế? Thôi kệ..... bỏ đi, dù sao cứ như bây giờ cũng rất tốt, vốn muốn động thủ với hắn, lúc đó áp lực nội tâm quả thực dữ dội, ngược lại bây giờ, sao nàng lại ung dung như thế?
Thuận theo tự nhiên thôi.
Diệp Thiên Dật gật gù.
"Cũng không phải không được, nhưng..... chỉ dựa vào cái này thì có vẻ cũng quá qua loa rồi?"
Kỷ Điệp ôm lấy Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn nàng một lúc.
Cô gái này quấn quít lấy hắn như thế sao? Mấy tiếng trước còn muốn giết hắn, vậy mà bây giờ lại thèm khát cơ thể hắn như vậy?
Dù sao Diệp Thiên Dật cũng không hiểu nổi tâm lý của phụ nữ, bởi vì phụ nữ quá khó hiểu.
"Cũng đúng, vậy ngươi có ý kiến gì."
Diệp Thiên Dật nói.
"Ta... đâu có ý kiến gì."
Kỷ Điệp cắn nhẹ vào ngực Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: "...."
Yêu tinh!
"Vậy ta cần ngươi làm gì?"
Kỷ Điệp này nhất định không đơn giản! Khoan nói thân phận của nàng rất thần bí, người này thông minh đến đáng sợ, lòng dạ nàng tuyệt đối bí hiểm.
Diệp Thiên Dật thậm chí nghĩ rằng, nếu đấu thật, thì mình cũng không đấu lại nàng.
"Người ta... là phụ nữ mà, đối với đàn ông mà nói, tác dụng của phụ nữ chỉ có một."
Kỷ Điệp nói.
"Nhưng người phụ nữ mà ta cần không phải là một bình hoa."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Điệp lại cọ xát.
Nếu hệ thống đã kích hoạt nhiệm vụ, vậy thì Kỷ Điệp này, chắc chắn sẽ là người của Diệp Thiên Dật rồi, điều này không còn nghi ngờ gì nữa, về phần Diệp Thiên Dật có thể nắm bắt được nàng hay không, hay khiến nàng đối với mình khăng khăng một lòng giống như Bạch Hàn Tuyết, Diệp Thiên Dật vẫn chưa xác định, thậm chí Diệp Thiên Dật còn đang lo lắng nàng sẽ ra tay với hắn!
Kỷ Điệp biểu hiện càng khôn khéo, trong lòng Diệp Thiên Dật càng kiêng kỵ nàng! Bởi vì nàng quá đáng sợ.
"Được rồi..... để ta suy nghĩ một chút."
Đôi tay ngọc ngà thon thả của Kỷ Điệp vừa mê mẩn trên ngực của Diệp Thiên Dật, vừa suy nghĩ.
"Người ở Thành Bắc Đẩu Thiên này có thể biết việc hai mươi năm về trước, một người là gia chủ Diệp gia, có khả năng em trai của hắn cũng sẽ biết được sơ lược, cái này ta cũng không chắc, dù cho là đế vương đời trước, cũng chính là cha của đế vương hiện tại cũng không rõ chuyện này lắm, cho nên chỉ có thể bắt tay điều tra từ chỗ Diệp gia, mà ngươi bây giờ, cho dù ngươi thật sự là người của Diệp gia, trước khi chưa điều tra rõ, ngươi dám bộc lộ không?"
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Dám không?
Nếu là lúc trước thì dám đấy, nhưng bây giờ, hắn không có hiệu ứng vô địch của hệ thống nữa, chỉ là hệ thống tuyên bố nhiệm vụ thôi, vô dụng, hơn nữa cường giả của thành Bắc Đẩu Thiên rất nhiều, Chí Tôn Thiên Đạo ở đây không là gì cả, cho dù thẻ Vương Bát có tác dụng, Diệp Thiên Dật cũng có thể làm được gì không? Không hề!
Cho nên, tạm thời hắn đúng là không dám.
"Hơn nữa ngươi cũng đã không còn là hạ nhân của Diệp gia nữa rồi, nên ngược lại ngươi càng không thể điều tra chuyện này, âm thầm điều tra cũng không thuận tiện bằng lúc còn là hạ nhân của Diệp gia."
"Ta bảo ngươi cho ý kiến, không phải bảo ngươi giúp ta hệ thống lại sự việc!"
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nói.
"Người ta cũng muốn điều chỉnh lại tâm lý một chút, tiện thể nghĩ đến mà."
Kỷ Điệp tủi thân lẩm bẩm.
Diệp Thiên Dật cũng hết cách, ngươi nói hắn thông minh cũng thông minh đấy, nhưng hắn thật sự không phải chuyện gì cũng có cách giải quyết.
"Vậy ngươi suy nghĩ đi."
Kỷ Điệp tủi thân ghé vào lòng Diệp Thiên Dật.
"À, trên người ngươi không có thứ gì để chứng minh thân phận sao? Ngoại trừ Tà Thần Chi Huyết và Tà Thần Chi Cốt."
Kỷ Điệp đột nhiên hỏi đến.
"Thứ để chứng minh thân phận của ta....."
Diệp Thiên Dật chau mày.
"Ngọc bội?"
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
"Hử.... giấy tờ gì đó?"
Diệp Thiên Dật lại lắc đầu.
"Á?"
Kỷ Điệp đột nhiên nghĩ đến gì đó, sau đó nhìn cánh tay Diệp Thiên Dật.
"Cái này thì sao?"
Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật liếc qua một cái.
Trên cánh tay trái của hắn có một vết bớt, vết bớt này sinh ra đã có, hơn nữa vết bớt này của Diệp Thiên Dật có hình thù rất đặc biệt.
"Chờ đã!"
Kỷ Điệp bỗng nhiên chau mày.
"Ấn ký này.... cái này không phải bớt."
Bây giờ nàng mới nhìn ấn ký này của Diệp Thiên Dật tỉ mỉ hơn.
"Vậy là cái gì?"
"Đây là ấn ký! Ngươi xem ấn ký này giống cái gì?"
Kỷ Điệp hỏi.
Diệp Thiên Dật liếc qua.
Nói thật lòg, hắn đến thế giới này chưa lâu, ấn ký này hắn có để ý, hắn lại cứ nghĩ rằng đây chỉ là vết bớt, nhưng nghe Kỷ Điệp nói như vậy, Diệp Thiên Dật nhìn lại một cách tỉ mỉ.
Giống cái gì?
Thật ra lần đầu Diệp Thiên Dật nhìn thấy cái này cảm thấy vết bớt này có ý nghĩa gì đó, có chút giống... được thôi, Diệp Thiên Dật hoàn toàn không nhìn ra được là nó giống cái gì.
"Là cái gì?"
"Khoan, chờ đã..."
Sau đó Kỷ Điệp đứng dậy, không chút kiêng kỵ chạy đến đầu bên kia của căn phòng, lục tung tìm cái gì đó, sau đó mang ra một quyển sách ném cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhận lấy rồi liếc nhìn.
Lúc đầu, ánh mắt của hắn dừng ở phía trên của một loại hoa văn đã cũ.
Đệch! Giống với ấn ký của hắn! Chỉ là ấn ký này không rõ lắm, lại có chút không giống.
"Đây là??"
Diệp Thiên Dật xem thông tin.
"Trên này viết.... Thượng Cổ Lôi Thần?"
Rồi Diệp Thiên Dật vẻ mặt không hiểu gì nhìn về Kỷ Điệp.
“Thượng Cổ Lôi Thần là một vị đứng đầu Chúng Thần Chi Vực, mà dưới trướng Lôi Thần có bảy điện, một trong số đó là Lôi Thần Điện, Tà Thần Điện của Tà Thần Tông cũng là một trong số đó!"
Kỷ Điệp nói.
"Rồi sao nữa?"
"Sau đó, ấn ký của ngươi chính là ấn ký của Lôi Thần Điện."
Diệp Thiên Dật nói.
"Vậy ta thử một chút là biết được."
"Hử?"
Theo đó Kỷ Điệp lấy ra một cây châm.
"Này này, ngươi định làm gì thế?"
"Xem xem cái này rốt cuộc có phải là ấn ký của Lôi Thần Điện không."
Diệp Thiên Dật ngừng lại.