Diệp Thiên Dật nhìn từ phía xa.
Dume?
Sai lại là một người trung niên?
Đậu móe?
Khi Diệp Thiên Dật nhìn thấy người đến là một người trung niên, trong lòng hắn có một dự cảm không lành…
Sau đó Diệp Thiên Dật rất nhanh trí gia nhập vào đoàn người lớn tuổi bắt đầu múa thái cực quyền, đồng thời âm thầm quan sát người đang không ngừng nhìn xung quan tìm Diệp Thiên Dật.
“Đó chẳng lẽ là người nhà của Hạ Ngữ Hàn? Nhưng ai lại nói mật khẩu cho người trong nhà biết?”
Diệp Thiên Dật thật sự phục rồi, khi hắn nhìn thấy đó là một người trung niên thì đã thấy không ổn, có vẻ không giống những gì mà hắn nghĩ!
Woww! Hạ Ngữ Hàn có độc thật chứ. Đồng hồ công năng ngoài các phần mềm và gọi điện thoại ra còn có rất nhiều bí mật riêng tư, tại sao lại có thể nói mật khẩu cho người khác biết được!
“Đậu móe! Ngươi đâu rồi?”
Hạ Thiên Hạ tức giận gửi tin nhắn cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn rồi dứt khoát tắt máy đi, ngay sau đó bắt đầu giả vờ tập trung múa tái cực quyền.
Nguy hiểm thật.
Hạ Thiên Hạ tiếp tục gửi tin nhắn, nhưng đối phương không trả lời!
“Vô dụng! Con gái của ta tại sao lại yêu một kẻ hèn nhát như vậy chứ!”
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn nhìn về phía những người đang tập thái cực quyền.
Bởi vì một người trẻ như Diệp Thiên Dật lại đang ở đó tập thái cực quyền, thật sự là bất ngờ, quá bất ngờ, mấu chốt là ở chỗ hắn không theo kịp nhịp với những người lớn tuổi kia! Điều này càng khiến người khác chú ý hơn.
Mẹ kiếp! Tại sao hắn lại đi tới đây!!
Diệp Thiên Dật trong lòng rất hoảng sợ.
Ahhhhhh!!
Sau đó hắn nheo mắt liếc nhìn qua khóe mắt.
CMN……
Đây chẳng phải là cha của Hạ Ngữ Hàn sao?
Diệp Thiên Dật đã gặp trong bữa tiệc lần trước rồi!
Tiêu rồi tiêu rồi!
Hạ Ngữ Hàn, mọi người trong nhà ngươi đều biết mật khẩu đồng hồ công năng của ngươi sao? Thời đại nào rồi mà còn có kiểu người như vậy chứ, điều này chẳng phải cũng giống như ngươi chặn mọi người trong nhà không xem được dòng thời gian của ngươi, chỉ có một số bạn bè được đặt tự động xem được, nhưng…. ngươi lại để cho mọi người trong nhà biết mật khẩu sao?
Dù thế nào thì Diệp Thiên Dật cũng không thể hiểu nổi, Bạch Hàn Tuyết cũng vậy, nàng không muốn người nhà xem dòng thời gian của mình nên đã chặn bạn bè thân thiết và người thân. Ví dụ Bạch Hàn Tuyết chụp ảnh với Diệp Thiên Dật đăng lên thì nàng sẽ chặn người nhà, anh trai, những người khác đều có thể nhìn thấy, và người nhà thì nhất định sẽ không biết mật khẩu của nàng!
Diệp Thiên Dật thật sự không thể hiểu nổi!
Xong rồi!
Hạ Thiên Hạ bước tới phía sau Diệp Thiên Dật, cứ đứng sau lưng Diệp Thiên Dật nhìn hắn chằm chằm như vậy.
Là một võ giả, hắn lại đi tập thái cực quyền với những ông bà già bình thường không thể tu luyện sao? Giả bộ cmm? Đồ hèn!
Mọi người tập thái cực quyền là vì họ đã lớn tuổi, không thể tu luyện, họ tập thể dục thể thao, một người trẻ tuổi như ngươi, lại còn là võ giả, ngươi có tập thể dục không? Điều này chứng tỏ rõ ràng ngươi đang giả bộ!
“Tên nhóc ngươi mau cút ra đây cho ta!”
Sau đó Hạ Thiên Hạ túm lấy tai của Diệp Thiên Dật nhấc về phía sau.
“Ayyyy….. đau đau đau.”
Diệp Thiên Dật bị hắn lôi về phía sau.
“Này chú, ngươi đang làm gì vậy? Ta đang tập thái cực quyền ở đây thì ngươi qua xách tai ta, chúng ta không quen biết nhau đúng không?
Diệp Thiên Dật giả vờ làm ỏm tỏi lên.
Mẹ kiếp! Hắn chửi cha của Hạ Ngữ Hàn đủ kiểu, còn hẹn đánh nhau nữa, hắn cảm thấy những gì hắn bộc lộ ra có phần không ổn rồi.
Hạ Thiên Hạ nhìn thấy Diệp Thiên Dật như vậy bỗng cau mày.
Rất đẹp trai!
Những thiên tài trẻ tuổi trong thành Bắc Đẩu Thiên này rất nhiều, thậm chí hắn đã từng gặp những thiên tài trẻ tuổi xuất sắc hơn nhiều, nhưng vẻ đẹp của con người này thực sự khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên!
Thậm chí, khi ta nhìn thấy hắn, ta cảm thấy con người này thật phi thường, nhất định là nhân trung chi long, hắn dường như có thánh quang! Hắn tuyệt đối không phải là một người đơn giản!
Có điều…. mới chỉ ở Lĩnh Vực cảnh thôi sao? Vậy xem ra cũng bình thường, chẳng có gì nổi bật, vậy tại sao Diệp Phong lại không chênh lệch tuổi tác nhiều so với hắn? Mà hắn cũng đã là Thánh Quân cảnh!
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn thấy cũng có lí.
Con gái hắn rất ưu tú, tính cách lạnh lùng, vậy nên khó mà có người đàn ông nào có thể có được trái tim nàng, Diệp Phong thực sự rất tốt, thiên tài, cũng rất đẹp trai, nhưng con gái hắn lại không hề có chút cảm tình nào!
Nhưng người này, vẻ đẹp của khắn khiến một người đàn ông như Hạ Thiên Hạ cũng cảm thấy khó có cô gái nào có thể cưỡng lại, con gái của hắn nhất định sẽ có thể chống cự được, nhưng nếu người này mà nói lời đường mật, cộng thêm những thủ đoạn khác thì khó có thể đảm bảo rằng con gái hắn sẽ không rơi vào bàn tay của hắn!
Rất có khả năng là bởi vì hắn quá đẹp trai.
Tên nhóc này xem ra cũng không tồi!
Nhưng…. Tu vi không cao! Hắn không mấy yên tâm khi để con gái mình đi cùng người đàn ông này được, nhưng nếu con gái hắn thích thì hắn cũng sẽ tôn trọng quyết định của nàng, nếu không thì thực sự hắn vẫn cảm thấy Diệp Phong dù sao cũng tốt hơn. Hắn tuy là không đẹp trai đến thế nhưng xét về mọi mặt thì hắn cũng không tồi, con gái hắn mà ở cùng Diệp Phong có lẽ sẽ hạnh phúc.
“Ngươi có phải là [Trư Địa Lẩn Trốn] không?”
Hạ Thiên Hạ trực tiếp hỏi.
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Này chú, ta là người, heo lẩn trốn cái gì chứ?”
Diệp Thiên Dật giả bộ nói, sau đó xoa tai.
“Đừng giả bộ nữa! Đuma!”
Hạ Thiên Hạ mắng.
Diệp Thiên Dật: “…..”
Ahhhhhh! Rất muốn mắng hắn, rất muốn hỏi thăm mẹ của hắn, nhưng Diệp Thiên Dật không thể!
Nếu để Hạ Ngữ Hàn biết được hắn dám mắng chửi cha của nàng, thật khó để có thể theo đuổi được một cô gái có tính cách giống như Hạ Ngữ Hàn.
“Ta nói này chú, chú bị điên rồi sao? Ta không trêu cũng không ghẹo gì ngươi, ngươi vừa tới đã xách tai ta, giờ còn mắng chửi ta, chú đang làm cái gì vậy?
“Giả bộ! Ngươi vẫn còn giả bộ sao! Trư Địa Lẩn Trốn! Ta chính là Ước Mơ Vút Bay!”
Diệp Thiên Dật: “….”
“Ngươi đang đùa cái gì vậy, này, ngươi tìm nhầm người rồi?” Diệp Thiên Dật tiếp tục giả ngu.
“Hmm! Tìm nhầm người? Đồ hèn! Một người trẻ như ngươi lại đi tập thái cực quyền với các ông bà già sao? Ngươi nói xem có phải ngươi đang giả vờ không?”
“Ông chú à, ta tập thể dục không được sao?”
“Một võ giả Lĩnh Vực cảnh mà còn cần tập thể dục? Những trưởng bối ở đây họ không thể tu luyện nữa thì mới phải tập thể dục thể thao.”
Hạ Thiên Hạ nói.
“Ta….. ta thích như vậy không được sao? Ngươi không thể phủ nhận hứng thú của ta, ta đã quá mệt mỏi khi phải giao lưu với những người bằng trang lứa, đủ thứ mưu mô lục đục với nhau, nhưng khi ở cùng các ông bà, ta có thể cảm nhận được sự bình yên của thế giới này. Ta là một người có thể hiểu rõ thế gian!”
Diệp Thiên Dật nói.
“Mang đồng hồ công năng ra đây, nếu trong lòng ngươi không có quỷ, cho ta xem một chút, nếu không phải thì ta sẽ xin lỗi ngươi, hơn nữa còn tặng ngươi một thần khí coi như là đến bù!
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Đây là đồ cá nhân, tại sao ta phải cho ngươi xem?”
“Nhanh lên!”
Mặc dù Hạ Thiên Hạ cảm giác rằng chính là người này, nhưng phải có bằng chứng gì thì mới có thể đánh cho hắn một trận được? Dám chửi mình sao?
“Không cho ngươi xem đó là quyền của ta, đúng không?”
“Đừng ép ta phải đánh lấy ngươi!”
“Woww! Người này thật là vô lý, cáo từ! Ta không phí lời với ngươi nữa!”
Diệp Thiên Dật phóng thuộc tính không gian, sau đó biến mất.
“Còn có thuộc tính không gian? Thật không đơn giản, nhưng ngươi gặp phải ta coi như xui xẻo rồi!” Sau đó hắn liền đưa tay ra, Diệp Thiên Dật xuất hiện trên không trung rồi rơi xuống mặt đất.
Diệp Thiên Dật: “……”