Dịch: Cỏ Dại Team
Cái này nếu như bị người Tà Thần tông biết, ngươi đánh người Tà Thần tông, có thể, không có vấn đề, ngươi có quyền lợi và tư cách này, bởi vì giữa các ngươi có thù, nhưng mà ngươi đánh một Lĩnh Vực cảnh, Thiên Tôn cảnh nho nhỏ của Tà Thần tông, lại cần Thần Vương cảnh, Tiên Vương cảnh ra tay, đây có phải là bắt nạt rõ ràng quá không?
Cho nên, thứ mà hắn kiêng kị là cái này!
Bởi vậy, cần phải nghĩ cách giết Diệp Thiên Dật nhưn có thể hạ xuống thấp nhất có thể mối nguy hiểm là Tà Thần tông, vậy cách tốt nhất chính là dùng phương thức tương đối công bằng, như vậy, Tà Thần tông mà hắn kiêng kỵ cho dù có người tới thật, đến lúc đó biết bọn họ cũng không phải lấy lớn hiếp nhỏ để giết Diệp Thiên Dật, mà giữa bọn họ lại còn có thù giết cha nữa, bọn họ vẫn là người chiếm lý, Tà Thần tông sẽ bị giới hạn bởi quy tắc của đại lục mà không thể động thủ!
Biết làm sao được, hắn đã là tân đế, hắn nhất định phải gánh vác trách nhiệm này, hắn phải báo thù cho tiên đế vương, nhưng hắn lại kiêng kị, mà hắn thật sự rất muốn ngồi vững trên cái ghế đế vương này, thậm chí hắn không hề muốn động thủ, nhưng mà hắn chỉ có thể làm như vậy, nhìn bề ngoài thì hung hăng đến trả thù, trên thực tế...
Diệp Ngạo Vân cũng rất bất đắc dĩ!
"Diệp Thiên Dật là người của Diệp gia ta, đương nhiên Diệp gia ta phải bảo vệ hắn!"
Diệp Ngạo Vân nói!
Định mệnh! Hắn muốn Diệp Thiên Dật chết, nhưng mà trước mặt nhiều người như vậy, hắn lại phải cố gắng diễn trọn vai của một người chú một người trọng tình nghĩa! Tên Diệp Thiên Dật đáng chết này! Hắn chắc chắn là cố ý!
"Vậy Diệp gia, chỉ có thể cùng chết với hắn! Lên!"
Lâm Khoát kiêng kị bối cảnh của Diệp Thiên Dật, nhưng cũng không kiêng kị Diệp gia, Diệp gia thì là cái thá gì chứ? Diệp gia ngay cả Thần Vương cảnh cũng không có, Tiên Vương cảnh có khi cũng không có ấy chứ, nhiều nhất là Thánh Đạo cảnh là cùng?
"Cái này..."
Diệp Ngạo Vân nhướng mày, sau đó nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Cơ hội tới rồi!
"Thiên Dật, Diệp gia chỉ sợ không thể bảo vệ được cho ngươi nữa rồi! Mặc dù ngươi là con trai của anh cả ta, nhưng mà Diệp gia từ trên xuống dưới mấy trăm người cũng đều là mạng! Bọn họ không thể chôn cùng với ngươi được!"
Lần này, Diệp Ngạo Vân cũng không nghênh đón bất mãn của những người khác!
Để bảo vệ một người mà phải bồi thêm vào toàn bộ sinh mệnh của Diệp gia, thật sự không thể làm thế được! Đây là trách nhiệm của một người làm gia chủ!
Diệp Thiên Dật nhún vai: "Đương nhiên, nếu Đế quốc Thiên Lâm muốn diệt trừ Diệp gia, ta làm sao có thể để tất cả mọi người Diệp gia chết thay ta được chứ? Vẫn là thôi đi!"
Diệp Ngạo Vân thở dài nhẹ nhõm!
Hay lắm!
Mặt ngoài cũng đã làm đến nơi đến chốn rồi! Mà Diệp Thiên Dật cũng vẫn phải chết!
Nhưng mà câu nói tiếp theo của Diệp Thiên Dật làm hắn suýt chút nữa thì thổ huyết.
"Nhưng mà ta đánh không lại, cho dù Diệp gia không động thủ, nhưng mà chú hai ngươi thân là chú hai thân yêu của ta, ngươi dùng danh nghĩa cá nhân hẳn là có thể giúp ta chứ??"
Diệp Ngạo Vân: "..."
Cẩu tặc! Cẩu tặc Diệp Thiên Dật!
Ngươi CMN là muốn lão tử đâm đầu vào chỗ chết đúng không?
Kỷ Điệp đang đứng xem ở xa khẽ nhếch khóe miệng!
Quả nhiên mặc kệ có sảy ra chuyện gì.
Vô sỉ vẫn hoàn vô sỉ!
Diệp Ngạo Vân đoán chừng cũng không chết được.
Cạch cạch cạch——
Diệp Ngạo Vân gắt gao nắm chặt nắm đấm!
Hắn lên? Hắn lên để mà chịu chết à???! Hắn chỉ là Thánh Đạo cảnh! Thánh Đạo cảnh ở trước mặt Tiên Vương cảnh thậm chí Thần Vương cảnh thì là cái thá gì chứ? Thậm chí hắn mới chỉ là Thánh Đạo cảnh nhất giai!
Hắn không thể lên! Hắn phải cự tuyệt! Nhất định phải cự tuyệt!
"Để ta!"
Diệp Chiến đi ra!
"Cha!"
Diệp Vân lo lắng nhìn Diệp Chiến!
"Chú ba không cần lên đâu, ta chỉ muốn để chú hai lên! Chú hai càng mạnh hơn!"
Diệp Thiên Dật quay sang nhìn Diệp Chiến nhếch miệng cười một tiếng.
Đám người: ???
"Chờ một chút, chả nhẽ Diệp Thiên Dật và Diệp gia chủ có mâu thuẫn gì sao?"
"Khẳng định là có, trước đó Diệp gia chủ này muốn dồn Diệp Thiên Dật vào chỗ chết, mà Diệp Phong lại là con trai Diệp Ngạo Vân, nếu như Diệp Thiên Dật này không xuất hiện, Hạ Ngữ Hàn chính là vợ của Diệp Phong, mặt ngoài khả năng quan hệ của bọn họ rất tốt, nhưng sau lưng, Diệp Thiên Dật làm như vậy có nghĩa là hắn đang muốn nói cho mọi người, quan hệ giữa hắn và Diệp gia cũng không tốt!"
"Cái này khiến Diệp Ngạo Vân khó chịu, dồn hắn vào thế bí! Đến cùng là vạch mặt để thanh danh của mình tan tành hay là đứng ra đánh nhau chịu chết?"
"..."
Diệp Thiên Dật cũng không tính là vạch mặt cùng Diệp gia, mà chỉ là vạch mặt cùng Diệp Ngạo Vân mà thôi, vậy thì không có gì, lúc đầu hắn cũng đã biết, mặc kệ như thế nào, Diệp Ngạo Vân này cũng không phải người tốt, đều muốn dồn hắn vào chỗ chết! Ta cho ngươi hai sự lựa chọn, hoặc là chiến tử, hoặc là tiếng xấu lan xa.
Diệp Ngạo Vân gắt gao cắn răng!
Không được! Nếu như hắn đánh, cường giả của Đế quốc Thiên Lâm chắc chắn sẽ phát tiết cơn giận trên người mình, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ! Hắn không thể đánh!
Giữa mạng sống và thanh danh, hắn lựa chọn mạng sống!
"Ha ha ha —— "
Diệp Ngạo Vân nói: "Diệp Thiên Dật, không phải chú hai không giúp ngươi, chú hai vốn là muốn giúp ngươi, nhưng mà chú hai cũng hiểu, chuyện này là phiền phức tự ngươi gây ra, Thiên Lâm Thần vương là ngươi giết, không liên quan gì đến Diệp gia, Diệp gia bao gồm cả ta quả thật rất muốn bảo vệ ngươi, đây là đạo lí đối nhân xử thế, bởi vì ngươi là con trai của anh trai ta, nhưng ngươi không thể gom chuyện này với đạo đức vào chung một chỗ được, ngươi làm cho ta thật là thất vọng."
Diệp Ngạo Vân làm như thể rất tiếc hận lắc đầu.
Trong lòng mọi người nhịn không được cười nhạo.
Bọn họ nhìn ra được, Diệp Thiên Dật cố tình nói vậy, mà Diệp Ngạo Vân, hắn sợ!
Thật sự là nực cười chết đi được, nhưng mà cũng có thể hiểu được!
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Hiểu rồi, vậy ta tự giải quyết là được chứ gì!"
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn về phía những người của Đế quốc Thiên Lâm.