Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 811 - Chương 809: Hắn Cười Rồi

Chương 809: Hắn cười rồi
Chương 809: Hắn cười rồi

Diệp Ngạo Vân gắt gao nắm chặt nắm đấm!

Hắn biết, từ hôm nay trở đi, sau khi hắn nói câu nói đó, mọi người trên đời đều sẽ gắn cho hắn cái mác tham sống sợ chết, cái danh tiểu nhân dối trá! Nhưng mà, như thế này vẫn so với việc bị chết tốt hơn chứ?

Mà hắn tin tưởng, tuy những người này nói hắn như vậy, nhưng cũng sẽ hiểu cho hắn mà thôi.

“Anh hai, ngươi!!”

Diệp Chiến phẫn nộ nhìn Diệp Ngạo Vân!

“Làm sao? chẵng lẽ ngươi muốn nhìn ta đi tìm chết? Hay là muốn cả Diệp gia đi tìm chết?”

Diệp Ngạo Vân liếc nhìn Diệp Chiến

“Nhưng đó cũng là con trai của anh cả chúng ta mà!”

“Đây là tình nghĩa, mà có một số việc, biết rõ không thành, tại sao còn phải làm! ngươi cùng ta ra tay, cho là cả Diệp gia ra tay, có thể thay đổi cả trận chiến sao? có thể thay đổi một phân một hào nào sao?”

Diệp Ngạo Vân hỏi.

“Chí ít.... Chúng ta có thể thử giúp hắn chạy trốn!”

Diệp Chiến siết chặt nắm đấm nói!

“Sau đó thì sao? Sau đó Diệp gia vẫn sẽ bị bọn họ tiêu diệt, không phải sao?”

Diệp Ngạo Vân lạnh lùng nói!

Diệp Chiến á khẩu không trả lời được!

Hắn cảm thấy, như vậy cũng quá sai rồi!

“Ta là gia chủ, việc này cứ để ta quyết định!”

“Vậy sau này, làm sao ngươi còn mặt mũi nào mà nhìn anh cả?”

Diệp Chiên siết chặt nắm đấm hỏi!

“Anh cả?”

Diệp Ngạo Vân cười lạnh một tiếng

Hắn ư? Hắn chỉ sợ là ốc còn không mang nổi mình ốc chứ còn hơi sức đâu mà lo những chuyện này? Không cần phải để ý đến hắn!

“Chẳng lẽ tự đâm đầu vào chỗ chết là ta sẽ có mặt mũi nhìn hắn sao?”

Diệp Ngạo Vân hỏi ngược lại .

Diệp Chiến không còn gì để nói!

“Mà ngươi đừng quên, Diệp gia, có vợ con của ngươi ở đấy! Trên thế giới này ngươi không chỉ có một mình! Có những người có thể mất đi, mà có những người càng quan trọng hơn! Không phải sao?”

Diệp Ngạo Vân nói .

Diệp Chiến siết chặt nắm đấm.

Suy cho cùng cũng chỉ vì một câu, không có thực lực! Nếu không, cũng chẳng cần bận tâm những thứ này.

Diệp gia, đã không thể hỗ trợ được nữa, Hạ Thiên Hạ muốn giúp đỡ, nhưng Hạ Ngữ Hàn nhìn hắn lắc đầu!

Nàng cũng không biết Diệp Thiên Dật lấy đâu ra tự tin, nhưng nàng lựa chọn tin tưởng Diệp Thiên Dật!

Thực sự không được nữa thì nàng còn có Băng Thần điện!

Muốn bảo vệ một người, chỉ cần một chỗ dựa và bối cảnh thì kiểu gì cũng có cách bảo vệ hắn! Mà muốn giết chết một người, cũng như vậy! Đều sẽ có cách!

Diệp Thiên Dật nhìn người của Đế quốc Thiên Lâm, sau đó nói: “Các người muốn đánh như thế nào? Cùng lên hay là sao?”

Thật ra Diệp Thiên Dật có phần nắm chắc, hắn tự có tính toán, nếu đám người này thật dám làm càn, cần gì phải đợi ở đây? Cần gì phải ra vẻ hò hét ở đây? Trực tiếp động thủ là được, ai cản giết người đó, thậm chí không cần nói thêm một câu!

Nhưng mà bọn họ không làm vậy!

Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ đang kiêng kị bối cảnh của hắn!

Mặc dù Diệp Thiên Dật vẫn luôn cảm thấy bối cảnh của hắn thật ra chỉ là cáo mượn oai hùm, nhưng mà ở đây chỉ là khu vực của tám đế quốc, cho nên vẫn rất chi là hữu dụng!

“Hừ!”

Lâm Khoát hừ lạnh một tiếng, nói: “Bản đế cũng không phải là người không nói đạo lý, hôm nay ta chắc chắn phải giết chết ngươi, giữa chúng ta có thâm cừu đại hận, nghe nói thực lực của ngươi chỉ mới thăng cấp lên Thiên Tôn cảnh, nếu ngươi không có người giúp đỡ, vậy bản đế cũng sẽ không qua đáng, nếu không danh tiếng bị bêu xấu thì không hay lắm! Nơi này những cường giả từ Thánh Quân Cảnh đến Thần Vương cảnh đều có, mà Thiên Đạo cảnh trở lên sẽ không động chạm tới ngươi, còn lại, nếu ngươi có thể đánh thắng, vậy thì, ân oán giữa chúng ta coi như chấm dứt! Tử Hào!”

Theo đó, một người đứng trong hàng ngũ hoàng thất của Đế quốc Thiên Lâm từ từ đi ra, đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật.

Lâm Khoát nhìn Diệp Thiên Dật: “Ngươi, có đồng ý không?”

Diệp Thiên Dật nhún vai: “Vậy thì xem ra bây giờ, cũng chỉ còn cách này là cách duy nhất để ta có thể sống được thôi, vậy thì phải đa tạ Đế quốc Thiên Lâm đã cho ta cơ hội này rồi!”

Khóe miệng hắn khẽ nhếch!

Mọi người xung quanh ồn ào tản ra, chừa cho bọn họ một khoảng không gian lớn.

“Kỳ lạ thật, rõ ràng có thể giết chết Diệp Thiên Dật một cách dễ dàng, tại sao còn phải phiền phức như thế này?”

“Đơn giản thôi, hắn đang e sợ Tà Thần Tông phía sau Diệp Thiên Dật, dùng cách này, thua cũng có thể nói cho dễ nghe! Để nếu có một ngày Tà Thần Tông tìm đến cửa, quy tắc của đại lục còn có thể hạn chế bọn họ, nhưng mà cũng thật là! Thiên Đạo cảnh trở lên không ra tay, vậy cũng có nghĩa là Diệp Thiên Dật phải đánh bại Thánh Quân, Thiên Đạo mới có thể sống, mà hắn chỉ là Thiên Tôn, Thiên Tôn sao có thể đánh bại Thánh Quân? Sao có thể đánh bại Thiên Đạo được?

Đây.... vẫn phải chết như cũ thôi! Cứ cho là một đánh một, cũng phải chết chắc!”

“Tà Thần Chi Lực là vô địch sao? Dựa vào cái gì mà Thiên Tôn cảnh có thể đánh với Thánh Quân cảnh? Càng đừng nói đánh với Thiên Đạo cảnh!”

“Cũng đúng!”

“...”

Ánh mắt Diệp Ngạo Vân chợt lóe một tia nguy hiểm!

Hôm nay, Diệp Thiên Dật còn có thể sống sót hay không? Tà Hoàng tông đều không cần ra tay nữa! Người của Đế quốc Thiên Lâm đến vì muốn giết Diệp Thiên Dật, mặc dù bọn họ không dám làm gì quá đáng, nhưng bọn họ cũng rất muốn giết chết Diệp Thiên Dật!

“Diệp Thiên Dật....”

Hạ Ngữ Hàn nhíu chặt lông mày!

“Người của Đế quốc Thiên Lâm thật là hèn hạ, miệng nói sẽ không nói lý lẽ, sẽ không quá đáng quá mức, bây giờ lại để Thánh Quân, Thiên Đạo đến đánh với Thiên Dật, đây không phải muốn giết hắn sao? Có giỏi, ngươi để Thiên Tôn lên đi!”

Hạ Thiên Hạ siết chặt nắm đấm!

Mà chí ít thì Diệp Thiên Dật thấy cũng khá ổn! Chỉ cần không phải Thiên Đạo trở lên, bây giờ hắn đã là Thiên Tôn cảnh thất giai rồi, không còn yếu như trước kia nữa! Đánh được!

“Được, coi như ngươi có can đảm! Tử Hào, giao cho ngươi!”

Lâm Khoát nhàn nhạt nói xong lui về phía sau! Khoanh tay yên tĩnh đứng ở một bên xem.

“Dạ, thần nhất định sẽ không phụ sứ mệnh!”

Ánh mắt Trương Tử Hào ngưng lại, đưa tay ra, lôi điện đan xen, quấn quanh một thanh Linh khí trong tay hắn, bùng nổ khí tức của Thánh Quân cảnh!

Ta muốn xem, cái gọi là Tà Thần Tông, rốt cuộc có thể có mấy phần thực lực!

Khóe miệng Trương Tử Hào cong thành nụ cười khát máu.

Trước đây Lâm Khoát đã nghĩ kỹ, hắn sẽ dùng phương thức này để tiêu diệt Diệp Thiên Dật, Thánh Quân đánh Thiên Tôn, nếu thua thì quá mất mặt đi? Quan trọng là hắn không dám để Thiên Tôn cảnh ra trận! Người của Tà Thần Tông, cùng cảnh giới thì chắc chắn hắn có thể thắng được, ít nhất cũng phải để Thánh Quân đánh với hắn!

Đây là hơn hẳn một đại cảnh giới, cho dù là người của Tà Thần Tông, cũng không thể dễ dàng vượt qua được, hơn nữa còn không phải đơn thuần chỉ là vượt đại cảnh giới không, sau khi vượt qua đại cảnh giới, còn có thêm năm giai nữa”

Thánh Quân cảnh ngũ giai!

Diệp Thiên Dật cười thầm trong lòng!

Có thể đối với người khác, chiến đấu vượt cảnh giới là không thể nào, nhưng đối với hắn, đây vẫn là trong phạm vi ứng chiến có thể tiếp nhận, cũng chỉ có vậy thôi.

“Chị Kỷ Điệp, Thiên Tôn đánh với Thánh Quân, không có vấn đề gì chứ?”

Bắc Manh Manh cũng không hiểu rõ lắm đối với thực lực của Diệp Thiên Dật, nói thẳng ra, ở cái đại lục này cũng chẳng ai biết rõ thực lực của Diệp Thiên Dật, bởi vì từ khi Diệp Thiên Dật đến đây, hắn vẫn chưa đánh một trận chân chính nào, giết Thần Vương, là dựa vào độc!

Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Điệp liếc nhìn Diệp Thiên Dật.

“Hắn cười rồi.”

Kỷ Điệp khẽ nói!

Bắc Manh Manh nhìn sang Diệp Thiên Dật, nhìn thấy khóe môi Diệp Thiên Dật khẽ nhếch lên thì há miệng kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment