Thánh Quân bị hắn giết rồi, Thiên Đạo cũng bị hắn giết luôn, bây giờ hắn lại bảo mình cút đi, vậy thì cũng quá mất mặt rồi, xác thực là, hắn không cần lo lắng cơn giận của Tà Thần tông nữa, mà đồng thời hắn cũng cho Đế quốc Thiên Lâm nhìn thấy hắn đã cố gắng trả thù như thế nào, tuy hắn muốn giết, nhưng không giết được, khi chứng kiến cảnh này hắn khó chịu chết đi được.
Chán nản trở về……
Thế nhưng hắn cũng đã nói những lời ấy ra rồi!
Cho nên, cách duy nhất bây giờ là hắn thể hiện thẳng thắn một chút!
“Ha ha ha——”
Lâm Khoát lớn tiếng cười!
“Xác thực ngươi rất lợi hại, vậy mà lại có thể dùng Thiên Tôn cảnh diệt Thiên Đạo cảnh, qua nhiều năm như vậy, ngươi là người đầu tiên! Ngươi đáng giá khiến người ta khâm phục! Tà Thần Chi Lực không hổ là Tà Thần Chi Lực.”
Lâm Khoát nói.
“Nhưng ta còn chưa có dùng đến Tà Thần Chi Lực nữa mà.”
Diệp Thiên Dật nhún vai thản nhiên đáp.
Mọi người: “……”
Bà mẹ nó!
Người của Đế quốc Thiên Lâm không khác gì bị người ta tát cho một cái bốp vào mặt, một Thiên Tôn cảnh đánh với một Thiên Đạo cảnh, lại còn chưa dùng hết toàn lực…… Tà Thần Chi Lực lợi hại nhất của hắn còn chưa dùng đến……
Khóe miệng Lâm Khoát thoáng giật một cái.
“Mặc kệ là như thế nào, bản đế đã nói ra thì tự nhiên sẽ thực hiện, ngươi có thể sống sót dựa vào nắng lực của mình, bản đế đã nói rồi, nếu như ngươi có thể sống sót trong tay Thiên Đạo cảnh, vậy thì bản đế sẽ tha cho ngươi một mạng, ân oán của ta và người xóa bỏ, đây là ngươi tự mình đạt được, bản đế nói thì sẽ giữ lời! Diệp Thiên Dật, chúng ta sẽ còn gặp lại, hy vọng là ngươi còn có thể sống sót! Chúng ta đi!”
Sau đó, Lâm Khoát hừ lạnh một tiếng, dẫn đám cường giả của Đế quốc Thiên Lâm rời đi!
Mọi người hít một hơi khí lạnh!
Hắn thật sự là nghịch thiên!
“Thật ra ta còn muốn nói, nếu không các ngươi đưa cảnh giới trên Thiên Đạo cảnh cũng được nữa.”
Diệp Thiên Dật lẩm bẩm một tiếng.
Mọi người:“……”
Chung quanh, có không biết bao cô gái, nhìn Diệp Thiên Dật bằng đôi mắt tỏa sáng!
Người này sao có thể đẹp trai đến vậy chứ, hắn lại còn nghịch thiên đến thế nữa! Quả thực chính là bạch mã hoàng tử mà! Đáng tiếc, cũng chỉ có cô gái như Thất công chúa, Hạ Ngữ Hàn mới có thể xứng đôi với hắn mà thôi.
Diệp Ngạo Vân chau mày!
Vì cái gì mà một người lại có thể nghịch thiên đến trình độ ấy cơ chứ?
Thiên mệnh chi tử??
Không không không, hắn chẳng qua là sinh ra tốt mà thôi!
“Wow wow wow!! Ngươi quá xuất sắc rồi!”
Bắc Manh Manh không nhịn được mà chạy về phía Diệp Thiên Dật, sau đó nàng nhào vào lòng Diệp Thiên Dật, quấn lấy như một con bạch tuộc, chỉ kém một chút nữa là nhịn không được dùng sức hôn Diệp Thiên Dật bẹp một cái.
Diệp Thiên Dật: “……”
“Rụt rè! Rụt rè chút đi!”
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng nói ra.
Bắc Manh Manh thật không nhịn nổi mà! Người đàn ông này quá đẹp trai, quá ưu tú, trong một khắc này, nàng thật muốn hiến thân cho hắn.
Lúc này Bắc Manh Manh mới ý thức được cái gì, mặt đỏ hết cả lên, tiếp đó nhảy xuống khỏi người Diệp Thiên Dật.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Bản công chúa ôm chồng của mình thì sao nào? Còn nhìn nữa ta sẽ móc mắt các ngươi xuống.”
Bắc Manh Manh nhìn lướt qua đám người xung quanh, sau đó tỏ vẻ hung ác.
Mọi người rụt rụt đầu.
“Tên nhóc này, quá nghịch thiên rồi! Thật không hổ là con trai của hắn, nếu hắn còn sống nhất định sẽ rất vui mừng.”
Hạ Thiên Hạ mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật trong đám người.
Kỳ thật cũng không phải vậy, tuy rằng Diệp Thiên Dật rất nghịch thiên, nhưng ở những nơi thật sự lợi hại như ở Chúng Thần Chi Vực, ở những nơi lợi hại như thế, việc Thiên Tôn cảnh vượt cấp đấu với Thiên Đạo cảnh là chuyện rất thường thấy! Thật sự rất thường thấy!
Núi cao còn có núi cao hơn, trên đời này vĩnh viễn không có cái gọi là người giỏi nhất, người nghịch thiên nhất! Lợi hại không có định nghĩa là đỉnh cấp nhất! Chỉ có nghịch thiên mới có thể định nghĩa được!
Khả năng Diệp Thiên Dật có thể nghịch thiên đến vậy, có thể dọa chết người ở khu vực của tám đế quốc, nhưng đến Chúng Thần chi vực, hắn chẳng qua hỉ là đỉnh cấp thiên tài, chứ không phải là người đỉnh cấp nhất!
“Đi đi đi, mau đi ngủ thôi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật cười ôm Bắc Manh Manh rời khỏi.
Mọi người: “……”
Vậy mà Diệp Thiên Dật cứ ngang nhiên ôm eo Bắc Manh Manh rời đi!
Đương nhiên Bắc Manh Manh sẽ không nói gì cả, bởi dù sao trong mắt mọi người, bọn họ cũng là vợ chồng, nhưng mà…. Thật sự rất ngại nha!
Cái gì? Tại sao Diệp Thiên Dật lại không ngủ cùng Hạ Ngữ Hàn?
Hừm….
Đơn giản thôi, bởi vì nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, hai ngày nay Diệp Thiên Dật phải ở lại hoàng cung để có thể hoàn thành nhiệm vụ của Bắc Manh Manh và Kỷ Điệp.
Cái gì cơ?
Bạc tình bạc nghĩa?
Làm sao có thể chứ? Một cô gái xinh đẹp như vậy, Diệp Thiên Dật làm sao có thể bạc tình bạc nghĩa được, với lại Diệp Thiên Dật vốn dĩ cũng không phải loại người bạc tình như vậy…. hắn chỉ đơn giản là hoàn thành nhiệm vụ thôi!
Bên trong hoàng cung còn có Bắc Manh Manh và Kỷ Điệp, thật là nhất cử lưỡng tiện!
Mà những người khác thì lại cực kỳ ghen tị!
Diệp Thiên Dật này vừa đẹp trai, thực lực lại mạnh, lại còn nghịch thiên nữa!
Lấy lực lượng Thiên Tôn giết Thiên Đạo, lấy độc dược giết Thần Vương Cảnh. Thật là nghịch thiên mà!
"Đi thôi, Diệp Thiên Dật tạm thời muốn ở bên trong hoàng cung, nên hai ngày này ngươi về Hạ gia với ta đi."
Hạ Thiên Hạ nhìn con gái mình mà nói.
"Vâng." Hạ Ngữ Hàn khẽ gật đầu.
Nàng cũng không vì Diệp Thiên Dật không đi cùng nàng mà cảm thấy khó chịu, ngược lại, nàng cảm thấy như vầy cũng tốt, biểu hiện của Diệp Thiên Dật rất thoải mái, ngược lại, sự thoải mái này tất nhiên lại càng khiến nàng đỡ áp lực hơn.
"Cha... Diệp Thiên Dật."
Tuy rằng, cảnh giới của Diệp Thiên Dật thua hắn rất nhiều nhưng mà Diệp Phong đã hoàn toàn cảm nhận được cái cảm giác không thể ngẩng đầu lên trước mặt Diệp Thiên Dật.
Điều này không khoa học!
"Yên tâm! Tân đế Lâm Khoát của Đế quốc Thiên Lâm là loại người tham sống sợ chết. Hắn đến tìm Diệp Thiên Dật, muốn giết chết Diệp Thiên Dật cũng chỉ vì muốn thể hiện cho đại thần và người dân của Đế quốc Thiên Lâm xem mà thôi. Nhưng mà hắn vẫn một mực kiêng kị Tà Thần tông, xem như không giết chết, hắn cũng đã có thể hoàn thành trách nhiệm báo thù rồi, không cần suy nghĩ cũng biết hắn sẽ giao cho Tà Hoàng tông."
Diệp Ngạo Vân nhìn bóng lưng Diệp Thiên Dật, trong mắt loé lên sát ý.