Lúc Diệp Thiên Dật nhìn thấy động tác của Tiểu Anh Vũ, thì hắn biết ngay......
Cô nhóc tham ăn này chắc phải chịu đói rồi.
Kỳ lạ!
Ngươi nói sao Thi Gia Nhất lại có thể để Tiểu Anh Vũ chịu đói chứ!
"Được rồi được rồi Thi bảo bối, đừng giả bộ nữa, Tiểu Anh Vũ đã đói đến sờ bụng rồi kia kìa."
Diệp Thiên Dật nói.
Khóe miệng Thi Gia Nhất hơi giật giật.
"Đó là vì...... hôm nay đúng lúc chưa ăn cơm!" Thi Gia Nhất mạnh miệng nói.
"Chỗ ngươi ở tường cũng rạn nứt cả rồi."
Thi Gia Nhất: "......."
Aaaaa!!
"Được rồi!"
Thi Gia Nhất bất đắc dĩ nhún vai: "Thực ra bản tiên nữ vẫn là đủ năng lực, nhưng không phải là bản tiên nữ không kiếm được tiền, mà lúc mới đến đây, đại hoàng tử của Đế quốc Thần Phong muốn nạp ta làm thiếp, thì bản tiên nữ làm sao có thể đồng ý được chứ?"
Diệp Thiên Dật nhướng mày, sau đó gật gật đầu: "Đúng đúng, ngươi là của ta."
"Cút đi! Bản tiên nữ càng không thể đồng ý!"
Thi Gia Nhất khinh bỉ, sau đó nói: "Nhưng người kia đúng là thằng khờ."
Nghe được hai chữ thằng khờ, Tiểu Anh Vũ chớp mắt ngẩng đầu nhìn Thi Gia Nhất.
"Không đúng, là ngu si! Ngu ngốc! Thiểu năng! Não tàn, thần kinh!"
Diệp Thiên Dật: "........."
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi giật lên.
"Hắn không chỉ truy bắt ta khắp thành, còn muốn bắt ta vào cung, còn phong tỏa cả thành, bản tiên nữ cũng không ra khỏi thành được, cũng không được đi những nơi bình thường, ngươi nói làm sao kiếm tiền đây!"
Thi Gia Nhất tủi thân hít hít mũi.
"Đế quốc gì?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Đế quốc Thần Phong."
"Ta biết rồi."
Đây đã tính là sự xâm phạm nghiêm trọng đến giới hạn của Diệp Thiên Dật rồi!
Đồ thần kinh! Thi bảo bối là người phụ nữ của hắn, ngươi nói xem ngươi thích thì thích, nhưng ép buộc muốn bắt nàng về, thì là ngươi không đúng rồi!
"Ngươi có nói với hắn ngươi có bạn trai rồi không?"
"Nói rồi chứ, bản tiên nữ nói đêm nào bản tiên nữ đều làm chuyện ấy với bạn trai, nhưng người ta cũng không quan tâm."
Thi Gia Nhất úp mở nói.
Diệp Thiên Dật: "....."
"Ta bên này tạm thời cũng không thoát được, ngươi chăm sóc tốt bản thân và Tiểu Anh Vũ."
"Hít hít......."
Thi Gia Nhất hít hít mũi, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật bằng đôi mắt mông lung, nói: "Nhưng mà..... người ta hết tiền rồi."
Trong nháy mắt, trang cá nhân của nàng nhận được lì xì, Thi Gia Nhất đưa tay nhận lấy, trong tài khoản được chuyển khoản một triệu tử tinh tệ.
Thi Gia Nhất há hốc miệng!
Một triệu tử tinh tệ..... woaaaa! Phát tài rồi!!
"Ta bao nuôi ngươi!"
"Cảm ơn anh Diệp! Đa tạ đại gia Diệp! Sau này xin tiếp tục bao nuôi bản tiên nữ!" Đôi mắt Thi Gia Nhất đang phát sáng.
Diệp Thiên Dật cười nhìn bọn họ: "Nhưng cũng đừng bạc đãi Tiểu Anh Vũ của ta."
"Yên tâm! Tiểu Anh Vũ, bản tiên nữ sẽ đưa ngươi đi ăn một bữa no nê ngay bây giờ!"
"Yeah yeah!"
"Tắt máy đây ha!"
Diệp Thiên Dật kéo kéo khóe miệng.
"Ấy ấy, vội gì chứ."
Diệp Thiên Dật nhìn nửa con mắt.
"Ngươi tự quay đầu nhìn đi."
Thi Gia Nhất nhìn hắn bằng nửa con mắt.
Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn, cửa của hắn bị mở ra rồi, Bắc Manh Manh mặc đồ ngủ đứng ở bên đó nhìn hắn.
"Diệp cặn bã, cáo từ!"
Sau đó Thi Gia Nhất tắt cuộc trò chuyện!
Tuy rằng rất khó chịu! Nhưng Diệp Thiên Dật cũng quá tự do rồi?
Vì sao bọn họ cùng đến thế giới này, nàng thì khốn cùng như thế, còn Diệp Thiên Dật.....
Ở một phòng rộng lớn, vừa đưa tay ra là có cơm ăn theo đúng nghĩa, còn có nhiều tiền như thế, còn có một cô bạn gái mới xinh đẹp như thế.........
Woaaaa!!
Ngưỡng mộ phát khóc.
May mà Diệp Thiên Dật còn có lương tâm.
Nhưng mà chuyện của Thi Gia Nhất càng làm hắn lo lắng, những cô gái kia có gặp phải những chuyện như thế ở đây không?
"Sao thế?"
Diệp Thiên Dật nhìn về hướng Bắc Manh Manh mà hỏi.
"Lúc nãy ngươi đang nói chuyện với ai? Hình như là một chị gái rất xinh đẹp, hơn nữa cũng không phải chị Ngữ Hàn và chị Kỷ Điệp."
Bắc Manh Manh bước qua đó rồi hỏi.
"À ___ Bạn ----- của ta."
"Bạn gái?"
"Khụ khụ ______không đúng, mà cũng phải."
"Tra nam!"
Bắc Manh Manh cắn trăng nhìn trừng trừng Diệp Thiên Dật.
Hừ! Thì ra hắn còn có bạn gái khác nữa!
Đúng là tra nam!
"Vậy ngươi tắm xong mặc đồ ngủ đến phòng ta làm gì?"
Diệp Thiên Dật nở một nụ cười xấu xa, sau đó vươn tay, kéo tay Bắc Manh Manh lại, ôm thân thể của nàng vào lòng.
"A ____"
Bắc Manh Manh phát ra một tiếng thét chói tai, sau đó khuôn mặt đỏ ửng.
"Bản..... bản công chúa biết ngươi buổi tối chắc... chắc sẽ làm gì đó vụng trộm, cho nên bản công chúa đến xem ngươi làm gì! Quả nhiên đúng như dự đoán, ngươi đang nói chuyện cùng với chị gái xinh đẹp."
Bắc Manh Manh nói.
"Nhưng bây giờ ta đang ở cùng ngươi."
Diệp Thiên Dật vung tay lên, sau đó cửa trong phòng đóng lại, cả căn phòng tối đen như mực, nhưng đôi mắt hai người đang phát sáng, Diệp Thiên Dật ôm nàng, cúi đầu nhìn Bắc Manh Manh, Bắc Manh Manh ở trong lòng Diệp Thiên Dật ngẩng đầu, nhìn vào mắt Diệp Thiên Dật.
Phù phù, phù phù _______
Không ____không xong rồi...... là cảm giác rung động.
Diệp Thiên Dật biết ngay cô bé này qua đây để hiến thân.
Ừ... gần như là thế!
Bắc Manh Manh suy nghĩ, mình ít nhất cũng là bạn gái chính thức của Diệp Thiên Dật, không đúng, ngoài việc không có giấy tờ, thì đã là vợ rồi đúng không?
Nàng có thể không đọ lại được địa vị của Hạ Ngữ Hàn, dù sao thì đàn ông đều rất thích khí chất của Hạ Ngữ Hàn, nhưng nàng suy nghĩ cũng không thể để Kỷ Điệp vượt qua được!
Không được! Nàng phải qua đó! Xem như là bị hắn làm gì, cái này có gì đâu đúng không?
Mãi đến giờ phút này, đầu óc nàng đều trống rỗng!
Nói thật thì, quen biết Diệp Thiên Dật đến lúc này cũng chưa lâu. Thời gian tiếp xúc cũng không nhiều, nhưng nàng cảm nhận được bản thân đã thích tra nam này rồi, mặc dù giữa bọn họ chưa hề có cử chỉ thân mật nào, cũng chưa từng hôn, nhưng nàng không quan tâm đến chuyện khác nữa rồi.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên: "Thỏ con của ta, nếu ngươi đã đến rồi, thì đừng hòng chạy nữa!"
"Hừ! Bản công chúa sợ ngươi chắc? Có người nào có thể khiến bản công chúa chịu thua được chứ?"
"Nhận thua? Vậy là do họ không có bản lĩnh!"
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng, sau đó nói: "Ta sẽ khiến ngươi phải nhận thua."
Sau đó Diệp Thiên Dật hôn nàng.
"Thúi chết đi được, ngươi đi đánh răng đi!"
"Không đánh!"
"Aaaaa!! Bản công chúa cắn chết ngươi!"
...............
Lúc mới bắt đầu không thể hòa hợp, hai người va chạm một chút, nhưng là va chạm theo kiểu chơi đùa, sau đó Bắc Manh Manh này hoàn toàn bị Diệp Thiên Dật nắm chắc rồi!
Quả đúng như vậy, khoảng cách hoàn thành nhiệm vụ của hắn thật sự chỉ còn lại một bước cuối cùng!
"Ting... Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ [Chinh phục Bắc Manh Manh], phần thưởng cho nhiệm vụ [Thăng cấp cảnh giới lên năm giai] phát thưởng!"
Trong nháy mắt, Diệp Thiên Dật hừng hục khí thế.
Diệp Thiên Dật: "........"
Đậu móe! Lại nữa rồi!
Tuy rằng bây giờ cảnh giới của hắn đã mạnh đến Thánh Quân Cảnh, nhưng..... lần trước cũng thăng cấp giữa chừng khi đang cùng với Hạ Ngữ Hàn, lần này lại nữa?