Dưới tình huống của võ giả bình thường, khi thăng cấp Thiên Tôn sẽ xuất hiện thiên lôi, mà nâng cấp Thánh Quân cũng vậy, bắt đầu từ Thiên Tôn, mỗi khi nâng lên một cảnh giới đều sẽ xuất hiện thiên lôi!
Ngươi bắt buộc phải hoàn toàn tránh được mà sống sót mới có thể nâng cấp, nếu không sẽ chết!
Mà lần này, Diệp Thiên Dật vẫn như cũ không có bất kì chuẩn bị nào!
Thánh Quân và Thiên Tôn cũng giống nhau, nhiều nhất chính là chín đạo thiên lôi màu tím, mặc dù có thể cường độ của sấm sét đáng sợ hơn lúc thăng cấp Thiên Tôn, nhưng mà dù sao cảnh giới của Diệp Thiên Dật cũng được nâng lên rồi không phải sao?
Trở ngại thật sự là Thiên Đạo cảnh, Thánh Quân thăng cấp Thiên Đạo cảnh, nhiều nhất sẽ có ba mươi sáu đạo thiên lôi! Đây cũng là lí do tại sao ngươi có thể liên tục giết mười mấy tên Thánh Quân cũng chẳng thể giết nổi một Thiên Đạo, bởi vì Thiên Đạo, thật sự là một khái niệm cảnh giới hoang toàn khác biệt.
“Ngươi làm gì thế?”
Bắc Manh Manh ôm lấy Diệp Thiên Dật, sau đó phát hiện Diệp Thiên Dật đẩy nàng ra ngoài!
Woaaa! Người này có bệnh chắc!
Hắn chắc không định đêm hôm khuya khoắt đi đên chỗ Kỷ Điệp đi?
“Ta muốn đi thăng cấp! Ta đi đỡ thiên lôi đây.” Diệp Thiên Dật nói.
“Hả?”
Sau đó Bắc Manh Manh nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài thật sự là lôi quang lấp lóe!
Hắn không phải mới thăng cấp Thiên Tôn sao? Vừa rồi không phải còn là Thiên Tôn thất giai sao? Bây giờ lại muốn thăng lên Thánh Quân?
Diệp Thiên Dật đi ra vừa hoa, rồi ngồi đó bắt đầu ngưng tụ sức mạnh chuẩn bị nghênh đón thiên lôi.
Bắc Manh Manh lo lắng đứng bên giường nhìn Diệp Thiên Dật.
Ầm_________
Đạo thiên lôi màu tím đầu tiên đánh xuống.....
Trận thiên lôi này đã hấp dẫn mọi sự chú của Đế quốc Bắc Đẩu! Bởi vì lại là thiên lôi màu tím! Bọn họ đương nhiên không biết người thăng cấp là Diệp Thiên Dật, bình thường cũng sẽ không nghĩ là Diệp Thiên Dật, bởi vì buổi sáng hắn còn là Thiên Tôn thất giai, buổi tối liền thăng lên Thánh Quân? Này sao có thể? Bọn họ còn tưởng là vị nào đó của hoàng thất, làm xuất hiện thiên lôi màu tím!
Kiếm Cổ ngồi trên tòa lầu cao trong đế cung, ngồi ngắm ánh trăng uống rượu, nhìn Diệp Thiên Dật ở phía xa.
“Thiên lôi màu tím? Không biết có mấy đạo nhỉ?”
Kiếm Cổ khẽ nhếch miệng, sau đó nằm đó, ngẩng đầu xem thiên lôi, đếm từng đạo một.
Lúc thiên lôi đánh đến đạo thứ tám, hắn hài lòng gật gật đầu.
Đủ rồi!
Đây đã đủ chứng minh thiên phú của hắn rồi!
Ngay sau khi đạo thứ tám kết thúc, hắn phát hiện vậy mà lúc này đạo thứ chín lại đang ngưng tụ, gần như cùng lúc, trong hư không, mặt của Đạo Trời lại xuất hiện, đang chăm chú nhìn Diệp Thiên Dật!
“Mắt của Đạo Trời, chín đạo thiên lôi màu tím!”
Kiếm Cố há hốc miệng, rồi nhếch môi cười tươi.
“Ta nhắm định ngươi rồi nha, đừng hòng chạy thoát, ngươi có liên quan đến linh khí cấp Thần hư của ta, bắt buộc phải đưa ngươi về Yêu Tâm Phong! Sư tôn lão nhân gia nàng....” Kiếm Cố vừa nói xong ba chữ “lão nhân gia”, đột nhiên rùng mình một cái, lập tức ngậm miệng không tự nói tự trả lời nữa.
Hắn xuống núi cũng không phải để tìm đồ đệ mới, chỉ là vì hắn đã bắt đầu rèn luyện rồi, không cần phải ở lại Yêu Tâm Phong nữa! Nhưng mà, vừa hay hắn gặp được Diệp Thiên Dật, vừa hay Diệp Thiên Dật có thiên phú nghịch thiên, khiến hắn nghĩ đến, vị sư tôn kia của mình có lẽ sẽ có hứng thú!
Tuy nhiên, hắn không nhất định sẽ trở thành người của Yêu Tâm Phong, đi rồi cũng chưa chắc có thể ở lại, thiên phú mạnh là một chuyện, chủ yếu là còn phải xem sư tôn của hắn có vừa mắt hay không! Thiên phú của ngươi nghịch thiên hơn nữa, cũng chưa chắc vừa mắt, đây gọi là gì? Đây gọi là nhìn nhan sắc, đơn giản mà nói thì chính là dựa vào ấn tượng đầu tiên, ấn tượng đầu tiên tốt, vậy thì được, không tốt, vậy thì biến!
Biết làm sao được, Yêu Tâm Phong có cái bản lĩnh này mà.
Đạo thiên lôi thứ chín đánh xuống, Diệp Thiên Dật bị đánh cho thần trí không rõ ràng, nằm vật ra đó!
“Diệp Thiên Dật!”
Soạt__________
Bắc Manh Manh nhanh chóng đáp xuống, sau đó ôm Diệp Thiên Dật vào phòng!
Diệp Thiên Dật cũng từ từ khôi phục ý thức! Rồi nằm đó phóng thích Phép tạo hóa khôi phục thương thế của mình!
Phép tạo hóa này thật sự rất mạnh, tuyệt đối mạnh hơn nhiều mấy thuộc tính và lực lượng có thể chữa trị, chỉ cần Diệp Thiên Dật động ý niệm là thực hiện khôi phục trong nháy mắt! Chỉ cần linh lực của ngươi, năng lực của ngươi đủ để thực hiện chuyện này là được!
“Không sao đâu.”
Diệp Thiên Dật ngồi dậy nhìn Bắc Manh Manh.
Cảm thấy sau khi Bắc Manh Manh làm chuyện người lớn xong cũng trưởng thành hơn không ít thì phải.
“Đồ khốn!”
Bắc Manh Manh cắn chặt hàm răng trắng rồi đạp Diệp Thiên Dật một cái.
Phanh________
Diệp Thiên Dật bay ra đụng vào tường.
“Khụ khụ, ta nói này chị hai à, ngươi ác vậy sao?”
Diệp Thiên Dật ngơ ngác nhìn nàng.
“Hừ! Bổn công chúa chính là không vui!”
Bắc Manh Manh chui lên giường.
Thăng cấp đương nhiên là chuyện tốt, nhưng mà cái tên khốn này lại thăng cấp đúng ngay lúc.....
Diệp Thiên Dật còn biết làm sao được đây? Lần trước bởi vì nguyên nhân thể chất của Hạ Ngữ Miên mà trực tiếp giúp hắn thăng cấp, còn lần này cùng Bắc Manh Manh lại là vì phần thưởng của hệ thống, trực tiếp thăng lên năm giai! Mà bây giờ, Diệp Thiên Dật đã là Thánh Quân cảnh nhị giai rồi!
Thánh Quân cảnh và Thiên Tôn cảnh đúng là khác biệt như trời với đất! Diệp Thiên Dật cảm nhận được rất rõ ràng! Đây là lực lượng mà cảnh giới mang lại!
Mấy ngày nay cảnh giới của hắn thăng tiến quá nhanh, chuyện này cũng không phải chuyện tốt!
Hắn cần nghỉ ngơi một thời gian để củng cố tu vi của bản thân mới được, nếu không thì căn cơ sẽ không vững.
........
Tà Hoàng Tông.....
Trong số các thế lực mạnh nhất ở khu vực của tám đế quốc, Tà Hoàng Tông có thế lực lớn nhất!
Giờ khắc này, bên cạnh huyền nhai của Tà Hoàng Tông, một lão giả ngồi đó nhắm mắt ngồi thiền, khí lưu quanh thân hắn đã biến đổi, cảm giác như đang tiến vào một không gian nào đó không có ai xung quanh!
Làm nên Tà Hoàng Tông, có cường giả mạnh hơn Thần Vương cảnh hay không, khó mà nói được, Tà Hoàng Tông ở Bát Hoang chắc chắn có, nhưng Tà Hoàng Tông này không biết là có cường giả cao hơn Thần Vương cảnh nguyện ý ở lại đây hay không!
Lúc này, Tần Mạch đi đến sau đó cung kính hành lễ!
Tông chủ của Tà Hoàng Tông là cha của Tần Mạch, vì vậy hắn cũng là thiếu chủ của Tà Hoàng Tông, mà vị lão giả này là tông chủ mấy đời trước của Tà Hoàng Tông, vậy cũng tính là lão tổ tông của Tần Mạch!
“Lão tổ tông!”
Lão giả mở mắt ra, dư quang liếc nhìn Tần Mạch.
Nơi này mấy chục năm cũng không có ai được lại gần! Nhưng Tần Mạch là một người tương đối đặc thù, bởi vì một thân tu vi này của Tần Mạch đều là hắn tự mình dạy!
“Tà Hoàng Tông xảy ra chuyện rồi?”
Lão giả nhìn Tần Mạch rồi nhàn nhạt hỏi.
“Lão tổ tông, thật ra Tà Hoàng Tông đúng là có chút việc, vốn không muốn làm phiền đến lão tổ tông, nhưng mà cha và ông nội thậm chí cả đám trưởng lão của Tà Hoàng Tông nói chuyện này có ảnh hưởng rất lớn, có lẽ cần lão tổ tông xuống núi một chuyến mới được!”
“Ồ? Chuyện gì?”
“Giết một người!”
“Giết một người thì có gì khó? Giết người luôn dễ hơn cứu người rất nhiều!”
Sau đó Tần Mạch nói: “Nhưng mà người này có thể là người của Tà Thần Tông!”
Đôi mắt lão giả bỗng nhiên ngưng lại!
“Người của Tà Thần Tông các người cũng dám động? Đám nghiệt súc các người có phải chán sống rồi không?”
Tần Mạch vội vàng nói: “Không không không, lão tổ tông người nghe con giải thích!”
Mấy phút sau, lão giả đứng dậy.
“Có thể giết.”