Sau dó Diệp Thiên Dật đi về phía Kỷ Điệp, ôm lấy vòng eo tinh tế của Kỷ Điệp, khiêu khích nhìn Bắc Hạo Nhiên, nói: “Bây giờ ta nói cho ngươi biết, trên hôn lễ, Thiên sư, Thập tam hoàng tử của Đế quốc Thiên Lâm đích thực là ta hạ độc giết chết, tin rằng ngươi cũng đoán được rồi!”
“Vậy ngươi càng phải chết!”
Bắc Hạo Nhiên muốn trực tiếp hạ lệnh thông báo cho người của hoàng thất.
Người của Tà Hoàng tông không cần động thủ nữa, Bắc Hạo Nhiên hắn sẽ ra tay!
Diệp Thiên Dật dám cắm sừng hắn, hắn cũng đã đủ lý do để giết Diệp Thiên Dật rồi, đến lúc đó Tà Thần tông cho dù có thật sự tìm đến cửa, hắn cũng không sợ! Hắn có đầy đủ lý do!
“Nhưng bệ hạ có từng nghĩ qua một chuyện, tại sao ta dám nói cho ngươi, ngươi bị cắm sừng không?”
Diệp Thiên dật cười nói.
Bắc Hạo Nhiên cau mày.
Đột nhiên đồng tử hắn kịch liệt co rút!
“Ngươi hạ độc ta?”
Bắc Hạo Nhiên chỉ Diệp Thiên Dật, cả người run rẩy, phẫn nộ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng: “Đúng vậy, hơn nữa giống hệt với loại độc của Thiên sư và Thập Tam hoàng tử, ban đầu hai người đó chết vô thanh vô thức, bệ hạ, ngươi nói xem ngươi có khi nào cũng chết vô thanh vô thức như thế không?”
Đồng tử Bắc Hạo nhiên kịch liệt co rút!
Độc này của Diệp Thiên Diệp, Tiên Vương cảnh, Thần Vương cảnh đều chết bất đắc kì tử, hơn nữa lúc đó vị Thiên sư Tiên Vương cảnh kia thật sự là chết một cách vô thanh vô thức, nói rõ hắn cũng sẽ chết bất đắc kì tử, hơn nữa trước khi chết bất đắc kì tử, hắn thậm chí đều không phát hiện bản thân trúng độc…
Vậy bản thân hiện giờ…
Tên Diệp Thiên Dật này dám cả gan dám lật mặt với mình, vậy chắc hẳn mình cũng đã trúng độc vào lúc nào đó!
Trúng độc thật sao?
Thực ra không có!
Diệp Thiên Dật thật sự không có cơ hội hạ độc hắn! Nhưng, hắn khẳng định bị dọa chết rồi.
Tại sao?
Thần Vương cảnh, Tiên Vương cảnh đều chết dưới độc của Diệp Thiên Dật, ngươi nói hắn tin không? Hắn sợ hay không sợ? Cộng thêm Diệp Thiên Dật trực tiếp ngả bài, cho hắn một loại cảm giác ta nắm sinh tử của ngươi trong tay, ta có tự tin mới dám ngả bài với ngươi!
Thật vậy, Bắc Hạo Nhiên bị dọa chết khiếp rồi!
Chủ yếu là, dưới tình huống bình thường ngươi căn bản không sợ hãi, nhưng mà, hắn xác thực hắn đã khiến cho Thần Vương cảnh chết bất đắc kỳ tử! Thậm chí hắn tận mắt nhìn thấy! Hắn không thể không tin!
“Giỏi cho một tên Diệp Thiên Dật, giỏi cho Kỷ Điệp! Độc ở trên người ta, chỉ sợ là ngươi hạ đi!?”
Bắc Hạo Nhiên gắt gao nhìn chằm chằm Kỷ Điệp.
Kỷ Điệp: “…”
Diệp Thiên Dật này…
Thật là lợi hại!
Kỷ Điệp nhếch lên khóe miệng, nói: “Đúng vậy, chính là ở lần trước lúc cùng nhau ăn cơm.”
“Giỏi lắm!! Kỷ Điệp, là bổn vương xem thường ngươi rồi!!”
Bắc Hạo Nhiên gắt gao nắm chặt nắm đấm, sau đó toàn thân giống như trút khí, theo đó nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ngươi muốn bổn vương làm cái gì mới có thể tha cho bổn vương một mạng?”
Bắc Hạo Nhiên thỏa hiệp rồi!
Diệp Thiên Dật này cái khác không nói, độc của hắn thật sự khiến Bắc Hạo Nhiên phải khâm phục! Dù sao Thần Vương cảnh đều chết trong tay hắn cơ mà!
Hắn một mực kiêng kị Diệp Thiên Dật, nhưng thật tâm hắn vẫn là khinh thường, không ngờ đến Kỷ Điệp vậy mà lại hạ độc hắn!
Đồ tiện nhân!
Gian phu dâm phụ!
“Chỉ cần ngươi làm một việc, ta sẽ đưa thuốc giải tha cho ngươi một mạng! Ta nói được làm được, hơn nữa ngươi ngàn vạn lần không nên ôm hy vọng tìm y sư cường đại giúp ngươi giải độc, vô dụng thôi, bởi vì thậm chí bọn họ ngay cả ngươi trúng độc gì đều không nhìn ra được, ngươi tin không?”
Diệp Thiên Dật lộ ra biểu tình tự tin!
“Nói đi!”
Trong lòng Bắc Hạo Nhiên nghẹn khuất chết đi được.
Cắm sừng hắn, bây giờ cmn mạng của mình còn bị hắn nắm trong tay nữa, còn bị hắn uy hiếp, hắn còn phải nghe lời!
Súc vật!
“Thần vật thiên địa cấp Thánh đạo của Diệp gia, mang đến cho ta.” Diệp Thiên Dật nói.
Bắc Hạo Nhiên cau mày.
“Chỉ có thể thôi sao?”
Đối với hắn mà nói, đây có thể không tính là việc gì lớn.
Nhưng mà đối với Diệp Thiên Dật mà nói, không dễ dàng.
“Xem ra ngươi cũng biết Diệp gia có Thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo rồi.”
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc hút một hơi rồi nói.
“Biết!”
Bắc Hạo Nhiên thở dài một hơi.
“Ta cần thần vật thiên địa đó!” Diệp Thiên Dật nói.
“Bổn vương có cách, nhưng cần ngươi phối hợp.” Bắc Hạo Nhiên nói.
“Không vấn đề gì, tìm đồ cho ta, ta sẵn sàng phối hợp.” Diệp Thiên Dật cười nói.
Theo sau đó ánh mắt Bắc Hạo Nhiên quét qua trên người Kỷ Điệp!
“Hợp tác giữa hai chúng ta liền từ bỏ như vậy!”
Kỷ Điệp cười nhẹ, nói: “Bệ hạ, có thể hiểu ngươi lầm rồi, bây giờ ngươi không có tư cách kết thúc hợp tác, ngược lại là tất cả mọi thứ của hoàng thất Đế quốc Bắc Đẩu hẳn là thuộc về ta chứ nhỉ?”
“Ngươi!!”
Bắc Hạo Nhiên gắt gao cắn răng!
“Được!”
Bắc Hạo Nhiên thở dài một hơi.
“Nhưng mà, bây giờ ta cũng không phải rất để ý những cái này, ngươi chỉ cần làm tốt những gì Diệp Thiên Dật dặn dò, ngươi sẽ không chết.”
Kỷ Điệp nói.
Bắc Hạo Nhiên nói: “Đồ của hoàng thất…”
Diệp Thiên Dật nói: “Ta cũng chẳng có hứng thú gì với đồ của hoàng thất, ta chỉ cần thần vật cấp Thánh Đạo!”
“Được! Ngoài ra ta hy vọng đợi đến khi Thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo tới tay, ngươi lập tức giải độc cho bổn vương! Sau khi giải độc, hai người các ngươi nên đi đâu thì đi, ân oán giữa chúng ta hy vọng như vậy mà xóa bỏ!”
Bắc Hạo Nhiên nói.
“Vậy là tốt nhất! Đi thong thả, không tiễn!”
“Hừ!”
Bắc Hạo Nhiên xám xịt rời đi!
Hắn không muốn giết Diệp Thiên Dật sao?
Muốn chứ! Vậy tại sao hắn phải nói như vậy?
Hắn muốn sống!
Hắn muốn nói cho Diệp Thiên Dật, hắn không giết hắn nữa, xóa bỏ toàn bộ ân oán giữa hai bên, cũng hy vọng đến lúc đó hắn có thể thật sự giải độc cho mình! Mạng của mình, dù sao cũng nằm trong tay Diệp Thiên Dật!
Nhưng đến lúc giải độc xong rồi, còn động thủ hay không, đến lúc đó nói sau!