Diệp Thiên Dật phải chết không nghi ngờ, Tà Hoàng tông bên kia hắn cũng sống không nổi! Nhưng hắn nhất định phải làm xong việc này trước khi Tà Hoàng tông động thủ, nếu không thì, Diệp Thiên Dật chết rồi, ai giải độc cho hắn?
Hơn nữa, nếu như không làm sớm một chút, Tà Hoàng tông đến rồi, tên Diệp Thiên Dật này chỉ sợ phải uy hiếp hắn, khiến hắn mang toàn bộ hoàng thất ra chiến đấu cùng Tà Hoàng tông, đến lúc đó Đế quốc Bắc Đẩu phỏng chừng cũng không còn nữa! Vì vậy nhất định phải động thủ sớm một chút!
“Bệ hạ!”
Thành viên hoàng thất nhìn Bắc Hạo Nhiên!
“Đi.”
“Vâng!”
Bọn họ rời đi rất nhanh.
Kỷ Điệp thở dài một hơi, quay lại nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ngươi cái người này thật sự khiến người khác tâm huyết dâng trào.”
Đôi tay Kỷ Điệp ôm lấy cổ Diệp Thiên Dật, liếm đôi môi đỏ mọng nói.
“Kích thích không?”
“Đúng vậy, có điều ngươi đã có bản lĩnh như vậy, vì sao ngươi không cần tài nguyên hoàng thất?” Kỷ Điệp hỏi.
“Chướng mắt.”
Kỷ Điệp: “…”
“Cũng đúng ha, có điều ngươi hạ độc hắn từ bao giờ?” Kỷ Điệp không hiểu hỏi.
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai, nói: “Không có hạ độc.”
Kỷ Điệp: ???
“Không hạ độc?”
Nàng sửng sốt một chút.
“Đúng vậy, hắn đề phòng như thế, ta làm gì có cơ hội hạ độc hắn chứ?”
Kỷ Điệp: “….”
Diệp Thiên Dật, quả thực là tên điên!
“Vốn dĩ ta cũng không tính ngả bài sớm vậy, nhưng mà, vừa nghĩ đến người phụ nữ của ta còn phải ăn cơm cùng hắn, còn phải đi xã giao các kiểu với hắn, vậy ta làm sao mà thoải mái cho được? Thần Vương cảnh trước đó đều bị ta độc chết rồi, hắn không thể không tin.” Diệp Thiên Dật cười nói.
Kỷ Điệp khẽ cười, môi đỏ mọng hôn nhẹ lên môi Diệp Thiên Dật.
“Vậy chồng yêu, ngươi đã không muốn hoàng thất này, vậy ngươi có thể đoạt Đế quốc Bắc Đẩu này cho người ta được không? Người ta muốn có.”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn Kỷ Điệp.
“Nàng? Dã tâm nàng lớn như vậy á?”
“Ừm ừm, ta cần có vốn, về phần vì sao, việc này về sau lại nói cho ngươi được không?”
Diệp Thiên Dật nhếch khóe môi: “Vậy thì phải xem nàng có ngoan hay không đã.”
Thật ra cũng không phải không được!
Kỷ Điệp có dã tâm cũng là chuyện tốt, nàng mạnh, thế lực nàng mạnh cũng có nghĩa là Diệp Thiên Dật mạnh, là việc tốt!
Chỉ có điều muốn đoạt hoàng thất của Đế quốc Bắc Đẩu, vậy thật sự là không dễ dàng! Không phải đế vương chết rồi thì hoàng thất chính là của ngươi, đế vương chỉ là một con rối ngồi lên đế vị không hơn không kém, cường giả hoàng thất mới là nhiều nhất! Hoàng thất này có thể so với Đế quốc Cửu Châu, Đế quốc Lôi Lăng của đại lục Thiên Lam nghịch thiên hơn không biết bao nhiêu, có trời mới biết hoàng thất này có bao nhiêu Tiên Vương cảnh, chưa kể Thần Vương cảnh khẳng cũng sẽ có.
Kỷ Điệp liếm đôi môi đỏ mọng, sau đó kéo Diệp Thiên Dật lên giường.
“Ngươi muốn làm gì đều được nha.”
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng.
…..
Bên kia, Bắc Hạo Nhiên về đến chỗ ở của hắn, tất cả đồ đạc ở trong phòng đều bị hắn phá hủy!
Hắn phẫn nộ điên cuồng! Hắn không cam lòng, hắn khó chịu! Nhưng hắn lại không thể làm được gì, hắn chỉ có thể trút giận như vậy!
“Diệp Thiên Dật!! Aaaaa!! Diệp Thiên Dật!!”
Bắc Hạo Nhiên phẫn nộ rít gào, đập đồ đạc rầm rầm trên tường, xuống mặt đất!
Chính tại thời điểm này, một lão giả đi vào.
“Bệ hạ!”
“Phù…”
Bắc Hạo Nhiên hai tròng mắt đỏ sẫm thở ra một hơi, sau đó nhìn lão giả kia.
Bắc Hạo Nhiên chắc chắn không muốn chết!
Hắn đã ngồi được lên đế vị này rồi, hơn nữa cảnh giới của hắn cao như vậy, hắn có tương lai và nhân sinh vô hạn, mạng của hắn rất đáng giá! Hắn thật sự không muốn chết! Hắn sẽ nghĩ tất cả mọi biện pháp để bản thân tiếp tục sống!
“Bệ hạ, ngài đây là??”
Lão giả nghi hoặc nhìn Bắc Hạo Nhiên đang mất khống chế.
Bắc Hạo Nhiên lắc đầu nói: “Không có việc gì, Thiên sư, y thuật của ngài ở khu vực tám đế quốc đều có thể nói là số một số hai, cho dù là thiên sư của Đế quốc Thiên Lâm thì cũng kém ngài một chút, ngài nhìn qua bổn vương xem thế nào!”
Mặc dù Diệp Thiên Dật cũng đã nói, độc của hắn người lợi hại hơn nữa cũng khám không ra là hắn đang trúng độc, hắn cảm thấy khu vực tám đế quốc quả thật cũng khó, dù sao vị thiên sư Tiên Vương cảnh kia của Đế quốc Thiên Lâm cũng không hề báo trước như vậy, chính bản thân cũng không biết bản thân đã trúng độc sau đó chết bất đắc kỳ tử…. Hơn nữa Diệp Thiên Dật đều nói dược tính không khám ra được đích thực cũng cùng với dược tính của vị thiên sư đã chết kia thật sự là không mấy khác biệt!
Nhưng mà con người bao giờ cũng ôm tâm lý gặp may, nhỡ đâu người của mình lại làm được thì sao?
Vị thiên sư này của Đế quốc Bắc Đẩu, có thực lực Thần Vương cảnh, đã đi theo cha hắn mấy trăm năm, cũng là đại công thần của Đế quốc Bắc Đẩu, Đế quốc Bắc Đẩu ngoài cha hắn một trong ba Thần Vương cảnh! Thần Vương Cảnh, thật sự chính là đỉnh cao ở khu vực của tám đế quốc, mặc dù ngươi có thể gặp được Thần Hư cảnh, nhưng rất hiếm rất hiếm!
Bình thường mà nói, Thần Hư cảnh đều có thể đi đến Bát Hoang giành được địa vị nhất định rồi.
“Bệ hạ, ngài đây là có chuyện gì?”
Lông mày của thiên sư già yếu này đột nhiên nhíu lại.
“Không có việc gì, ngươi thay bổn vương khám thử xem! Xem xem bổn vương có trúng độc hay không!”
Bắc Hạo Nhiên nói.
“Được!”
Sau đó vị lão thiên sư bắt đầu khám cho Bắc Hạo Nhiên!
Tất cả mọi cách đều được thử rồi, kết quả cuối cùng là ….
Lão thiên sư lắc đầu: “Bệ hạ, thân thể ngài đây rất bình thường, hoàn toàn không có bất cứ dấu hiệu trúng độc nào cả, lục phủ ngũ tạng, huyết mạch, kinh mạch vân vân bất cứ nơi nào không có dấu hiệu trúng độc!”
Bắc Hạo Nhiên gật đầu: “Được rồi, bổn vương đã biết!”
“Bệ hạ, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Lão thiên sư hỏi.
“Không có việc gì, bổn vương chỉ là lo lắng mà thôi!”
“Nếu như có chuyện gì nhất định phải nói cho lão thần!”
Bắc Hạo Nhiên gật đầu: “Làm phiền thiên sư rồi!”
“Vậy lão thần cáo lui!”
Sau đó vị lão thiên sư liền rời đi!
Phanh -------
Bắc Hạo Nhiên một quyền nện ở trên bàn!
Quả nhiên! Quả nhiên khám không ra!
Y thuật của Diệp Thiên Dật, thật sự mạnh như vậy sao? Thật sự như những gì hắn nói sao, khám đều khám không ra!
Trái lại độc trên thân thể hắn không khám ra được, hắn càng thêm tin tưởng bản thân trúng độc….
Rắc rắc rắc….
Bắc Hạo Nhiên gắt gao nắm chặt nắm đấm.
Hắn không có cách nào! Hắn thật sự không có cách nào! Hắn chỉ có thể nghe theo lời Diệp Thiên Dật nói để được sống tiếp!
…..