“Nàng không ở khu vực của tám đế quốc?”
“Ngươi ở khu vực của tám đế quốc sao?” Bạch Hàn Tuyết hỏi.
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Ta ở Chúng Thần Chi Vực.”
Diệp Thiên Dật: “…”
“Đệch! Bà chị à, sao ngươi lại đến Chúng Thần Chi Vực rồi?”
Bạch Hàn Tuyết ngồi xuống, sau đó nói: “Ta vừa đến đây đã ở Chúng Thần Chi Vực rồi.”
Diệp Thiên Dật: “ …”
Đậu! Chênh lệch này!
Nhưng mà… cũng chính là nói, bọn họ từ đại lục Thiên Lam đến vị diện này, thực ra không nhất định toàn bộ đầu tiên sẽ đến khu vực của tám đế quốc, thật sự có khả năng đi đến Bát Hoang, cũng có khả năng rơi xuống chính là Chúng Thần Chi Vực….
“Không sao không sao, cái này không quan trọng, chúng ta chỉ là trong thời gian ngắn không gặp mặt được mà thôi, có thể nói chuyện video là đủ rồi.”
“Ừm ừm.”
Bạch Hàn Tuyết gật đầu.
Nàng cũng rất thỏa mãn rồi! Mặc dù nàng thật sự rất muốn gặp Diệp Thiên Dật, nhưng mà như thế này thật sự cũng đã rất mãn nguyện rồi.
Trước đó nàng còn sợ cả đời này đều không gặp được nhau nữa, bởi vì thế giới này quá rộng lớn rồi.
“Vậy bây giờ ngươi đang ở chỗ nào của Chúng Thần Chi Vực? Sao rồi? Không bị bắt nạt chứ?” Diệp Thiên Dật hỏi.
Bạch Hàn Tuyết nói: “Ta... vận khí khá là tốt, rơi xuống vừa đúng lúc Chúng Thần Chi Vực có một gia tộc đang triệu hoán đồ gì đó, bọn họ hiểu lầm cho rằng ta là người được triệu hoán về, cho nên rất tôn thờ ta, đồng thời ta đạt được rất nhiều bảo vật của bọn họ, cảnh giới nâng cao lên rất nhiều, sau đó ta đến Băng Thần Điện một trong bảy điện của Chúng Thần Chi Vực, bây giờ ta chính là đang ở Băng Thần Điện.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Cái khác Diệp Thiên Dật không biết, nhưng mà Băng Thần Điện Diệp Thiên Dật biết, là Băng Thần Điện một trong bảy điện của Chúng Thần Chi Vực, đó tuyệt đối là địa phương mà võ giả năng lực tầm thường không thể tiến vào, cũng tuyệt không phải địa phương bất kì thiên tài nào đều có thể đi vào!
Bạch Hàn Tuyết, nàng đến nơi này đạt được tuyệt đối không ít đồ tốt! Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy vui vẻ thay nàng.
Hơn nữa, Băng Thần Điện còn là tông môn của Hạ Ngữ Hàn, là nơi mà Hạ Ngữ Hàn chắc chắn phải đi, đến lúc đó hai người các nàng còn có thể chăm sóc lẫn nhau một chút nha.
Việc khá tốt.
“Khá là tốt nha, đến lúc đó ta cũng phải đi Chúng Thần Chi Vực.”
“Nhất định phải đến đó, đúng rồi, vậy ngươi gần đây như thế nào?” Bạch Hàn Tuyết hỏi.
Diệp Thiên Dật cười nói: “Cũng tạm được.”
“Ngươi giỏi gây rắc rối như vậy, nhớ phải cẩn thận chút.” Bạch Hàn Tuyết dặn đi dặn lại nói.
Diệp Thiên Dật: “...”
Dù sao người bên cạnh Diệp Thiên Dật, ấn tượng đối với hắn chính là ba thứ, đẹp trai, lợi hại, giỏi gây rắc rối.
“Biết rồi biết rồi, đợi ta qua sẽ bắt ngươi phải đề bù thiếu vắng mấy ngày nay.”
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười.
Mặt Bạch Hàn Tuyết lại đỏ lên, ánh mắt không nhịn được nhìn đến nơi khác.
“Ngươi... Ngươi không thể giấu những đồ vật xấu xa kia đi à?”
“Ha ha, đã là vợ chồng bao lâu rồi còn ngại gì nữa.” Diệp Thiên Dật nhếch mép cười.
Bạch Hàn Tuyết trợn trắng mắt.
Tâm tình nàng thật sự là vô cùng tốt, vì thế trợn trắng mắt đều dùng rồi.
“Ngươi có phải là vừa làm gì đó xong đúng không?” Bạch Hàn Tuyết thình lình hỏi.
“Hả?”
“Phòng tắm này rõ ràng là phòng tắm của con gái, hơn nữa khăn lông, một đống đồ dùng tắm rửa đằng sau rõ ràng là của con gái.” Bạch Hàn Tuyết nói.
Diệp Thiên Dật: “...”
“Khụ khụ khụ....”
Liền xấu hổ như vậy.
Bạch Hàn Tuyết cũng không trách Diệp Thiên Dật, nàng quen rồi! Diệp Thiên Dật này rất giỏi trêu hoa ghẹo nguyệt, đẹp trai như vậy, xuất sắc như vậy, được nhiều cô gái yêu thích cũng là bình thường thôi, nếu như hắn không được các cô gái thích vậy mới là không bình thường.
“Gì nhỉ.... tiểu Hàn Tuyết, ngươi còn biết tin tức của những người khác hay không?” Diệp Thiên Dật vội vàng chuyển chủ đề nói chuyện.
Bạch Hàn Tuyết lắc đầu: “Ta cũng không biết, thế giới quá rộng lớn rồi, căn bản không gặp được, cũng không có bất kỳ tin tức nào, đúng rồi, ngươi làm sao biết được phương thức liên hệ của ta?”
Bạch Hàn Ngữ nghi hoặc hỏi.
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười: “Vĩnh viễn phải tin tưởng người đàn ông của ngươi, chúng ta tâm linh tương thông như vậy, ta tùy tiện đoán đều có thể đoán được số QQ của ngươi.”
Bạch Hàn Tuyết: “...”
“Ta đều đã là người của ngươi rồi, loại lời nói lừa gạt mấy cô bé ngây thơ như này ngươi không cần nói với ta nữa, nói nhiều với các cô gái khác đi.” Bạch Hàn Tuyết nói.
“Khụ khụ khụ...”
Diệp Thiên lại cười xấu hổ.
“Đúng rồi, lúc nữa ta gửi ngươi phương thức liên lạc của Thi bảo bảo cho ngươi!”
“Ngươi tìm được cô Thi rồi?”
Bạch Hàn Tuyết vui mừng hỏi.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “n!”
“Được.” Bạch Hàn Tuyết gật đầu.
Sau đó hai người nói chuyện rất lâu, nói chuyện từ năm giờ chiều đến tận tám giờ tối, trong lúc đó Diệp Thiên Dật cũng quay về phòng ngủ ngồi trên sofa, Bạch Hàn Tuyết hứng thú muốn xem người nằm trên giường là ai, Diệp Thiên Dật làm sao có thể cho nàng xem được chứ.
“Diệp Thiên Dật, cũng muộn rồi, ta phải đi tu luyện đây, nếu không sư tôn sẽ tức giận.” Bạch Hàn Tuyết nhìn thời gian còn có một vài lời nói chưa xong.
“Được, à đúng rồi tiểu Hàn Tuyết.” Diệp Thiên Dật đột nhiên nhớ đến cái gì.
“Ngươi nói đi.”
Diệp Thiên Dật nghĩ nghĩ, nói: “Thôi, không có việc gì! Nàng đi tu luyện đi!”
“Nói đi.”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Không nói nữa, không có chuyện gì lớn, đi đi, bye bye, hôn một cái.”
Bạch Hàn Tuyết sau đó trợn trắng mắt với Diệp Thiên Dật, tắt máy.
Diệp Thiên Dật cười cười.
Tiểu Hàn Tuyết băng lãnh... trở nên đáng yêu rồi.
Cũng không phải là trở nên đáng yêu, chính là bọn họ đang trong niềm vui khi gặp lại... Nàng quá vui rồi.
“Đáng tiếc, một tháng mới có thể dùng một lần.” Diệp Thiên Dật thở dài một hơi.
Hệ thống tiểu tỷ tỷ: “...”
Một tháng mới được dùng một lần, sau đó ngươi liền dùng để thôi diễn cái này? Phục ngươi rồi!
Thự ra Kỷ Điệp đã tỉnh rồi, kiểu cảm giác nửa ngủ nửa tỉnh ấy, nàng cũng có thể nghe hiểu Diệp Thiên Dật đang nói cái gì, nàng biết tên tra nam Diệp Thiên Dật này đang nói chuyện yêu đương với cô gái khác, hơn nữa làm cho nàng càng kì quái hơn là ngữ khí của Diệp Thiên Dật đối với cô gái này đặc biệt dịu dàng, tuy rằng vẫn không phải là đứng đắn như trước, nhưng ngữ khí thật sự không giống nhau.
Chỉ là….. Nàng thật sự rất mệt, nàng không muốn động đậy, thậm chí đến mắt cũng không muốn mở ra, nên vẫn nằm im ở đó không nhúc nhích.