Có điều dù sao cũng qua mấy tiếng đồng hồ rồi, nàng ngáp một cái nhưng vẫn là lười biếng mở mắt, Diệp Thiên Dật ngồi trên sofa trong phòng ngủ đang tu luyện, nói đúng hơn là đang củng cố cảnh giới của mình!
Cảm nhận được động tĩnh của Kỷ Điệp, Diệp Thiên Dật cũng mở mắt.
“Tỉnh rồi sao.”
Sau đó Kỷ Điệp ngồi dậy, giang tay ra, lười biếng mà quyến rũ nói: “Chồng ơi ôm một cái nào…”
Diệp Thiên Dật: “…”
Woaaaa!!
Không chịu nổi mà!
Cái loại quyến rũ này của nàng không so được với sự quyến rũ của Tô Mị Nhi, Tô Mị Nhi vẫn là người quyến rũ nhất mà Diệp Thiên Dật gặp qua, không, là yêu mị!
Mà không nói thì thôi, nói tới lại hơi nhớ Tô Mị Nhi rồi.
Ai cũng nhớ, nhưng mà Diệp Thiên Dật không tìm được thì có thể làm thế nào.
Có điều Kỷ Điệp thật sự là người đầu tiên cũng là duy nhất gọi Diệp Thiên Dật là chồng… Woaaa! Diệp Thiên Dật cảm thấy mình thật sự không chịu được nữa rồi! Đặc biệt là kiểu phụ nữ vừa quyến rũ vừa mang theo nũng nịu và lười biếng gọi mình là chồng!
Aaaaa!!
Vậy thì không trách được Diệp Thiên Dật làm nàng đến bây giờ mới tỉnh lại.
Vậy trách ai? Trách bản thân nàng thôi.
“Đừng nghịch nữa, tối nay còn có việc chính nữa.” Diệp Thiên Dật nói.
“Hửm?”
Sau đó Kỷ Điệp nằm nhoài ở cuối giường nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ngươi nói, tối nay Bắc Hạo Nhiên muốn động thủ đoạt thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo của Diệp sao?” Kỷ Điệp hỏi
“Ngươi nói xem?”
Kỷ Điệp nhếch khóe miệng, nói: “Gần như thế đi, Bắc Hạo Nhiên này biết Tà Hoàng Tông sẽ động đến ngươi, mà bây giờ hắn cảm thấy mạng của mình đang nằm trong tay ngươi, hắn không thể để chuyện này lâu được, hắn phải làm chuyện này trước khi ngươi Tà Hoàng Tông đến, bởi vì hắn lo lắng đến lúc đó ngươi sẽ không giải độc cho hắn, sẽ lấy cái này áp chế hắn khiến hắn phải sử dụng lực lượng hoàng thất đối kháng với Tà Hoàng Tông, vì vậy hắn phải mau chóng hành động!”
Kỷ Điệp là người thông minh, chỉ là rất nhiều thời điểm nàng cố tìnhgiả ngu trước mặt Diệp Thiên Dật mà thôi.
“Chỉ là …”
Kỷ Điệp nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ta không hiểu một chuyện, ngươi rốt cuộc có năng lực gì đối phó với Tà Hoàng Tông?”
Độc?
Không đủ! Thật sự không đủ!
Diệp Thiên Dật dùng độc giết được Thần Vương cảnh đó là vì tất cả quá đột ngột, không ai ngờ đến, nhưng Tà Hoàng Tông, không chỉ là Thần Vương cảnh đơn giản như vậy, đây là thứ nhất, thứ hai, bọn họ đã có phòng bị rồi, vì vậy Diệp Thiên Dật không thể dùng độc để giết bọn họ được.
Diệp Thiên Dật cũng rất hoang mang không biết có được hay không, bởi vì tất cả hi vộng của hắn đều là đặt ở trên hệ thống mới mở ra đêm nay! Chỉ có hệ thống mới này mới có giúp Diệp Thiên Dật thể đối phó Tà Hoàng Tông!
Nếu Tà Hoàng Tông đã muốn ra tay, bọn họ nhất định phải giết Diệp Thiên Dật, bất chấp thân phận huyết thống trực hệ Tà Thần Tông của Diệp Thiên Dật, bọn họ cũng sẽ đặt điều, sẽ bóp méo sự thật, không có biện pháp! Nếu như đặt ở Chúng Thần Chi Vực, không ai dám làm như vậy, nhưng vì đây là khu vực tám đế quốc tương đối yếu nên mới có người dám!
Bởi vì, người của Chúng Thần Chi Vực khinh thường đến nơi này! Có thể hàng trăm ngàn người đều không có một người nào của Chúng Thần Chi Vực đến khu vực của tám đế quốc! Không có cách nào, nước thì chảy tới chỗ thấp, còn người thì luôn hướng lên chỗ cao mà đi, ai sẽ nỡ bỏ loại địa phương đó mà đến đây chứ?
Ngược lại người ở đây lấy Chúng Thần Chi Vực là mục tiêu hướng tới, nhưng mà bọn họ ngay cả Bát Hoang đều không đi được!
Đi Bát Hoang, vậy không phải đơn thuần ngồi máy bay là có thể đến, ngươi phải trải qua sinh tử mới có thể thông qua, không có thực lực ngươi sẽ không thể qua đó, mà từ Bát Hoang đi Chúng Thần Chi Vực, càng khó hơn nữa! Cho dù ngươi có mạnh hơn nữa thì cũng không ai lại nguyện ý bất chấp nguy hiểm đi về qua lại không ngớt?
Kỷ Điệp không hiểu Diệp Thiên Dật, thật sự không hiểu, nhưng căn cứ vào hiểu biết trong đoạn thời gian này, nàng ngược lại cảm thấy Diệp Thiên Dật chính là nghịch thiên, tuổi tác nhỏ, tu vi nho nhỏ lại có thể làm được việc mà chỉ có đấng đại năng mới làm được, có thể, đây chính là năng lực của người có được Tà Thần Chi Cốt! Một trong những người thừa kế Tà Thần Tông!
Cho dù hắn không trưởng thành ở đại lục này, nhưng hào quang của hắn cũng khó mà che đậy được.
“Không biết.” Diệp Thiên Dật lắc đầu.
“Được rồi, không nói cho ta thì thôi.” Kỷ Điệp nằm nhoài ở đó lắc lư.
Diệp Thiên Dật là không biết thật.
“Tối nay có cần ta đi không?”
“Không cần, ngươi nghỉ ngơi là được rồi!”
“Không, không được, ta phải đi, người ta muốn xem bộ dáng đẹp trai của ngươi.” Kỷ Điệp cười nói.
“Tùy ngươi vậy.” Diệp Thiên Dật nhún vai.
“Đúng rồi.”
Kỷ Điệp nghĩ đến một chuyện, sau đó nói: “Ngươi có lo lắng Thất công chúa không?”
Diệp Thiên Dật hiểu ý của nàng!
Diệp Thiên Dật đến lúc đó có khả năng phải tiêu diệt đế quốc, Bắc Hạo Nhiên, bao gồm cha của Bắc Manh Manh đều phải chết! Đương nhiên, tiền đề là Diệp Thiên Dật phải làm được!
Mà Bắc Manh Manh dù nói thế nào cũng là người thân của nàng, vì vậy...
“Vậy thực sự không được thì thôi đi.” Diệp Thiên Dật nói.
“Được rồi.” Kỷ Điệp gật đầu.
“Ngươi cứ như vậy mà đồng ý rồi?”
Kỷ Điệp nằm nhoài ở đó “ừm” một tiếng.
“Người ta sẽ không làm khó ngươi.”
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng.
“Hơn nữa! Bắc Manh Manh quan hệ cùng bọn họ cũng không tốt, chỉ là cùng dòng máu mà thôi, nói sau đi!”
Chính là vào lúc này, bên ngoài một cô gái gõ cửa.
“Cô chủ.”
“Vào đi.”
Sau đó một cô gái cúi thấp đầu đi vào nói: “Cô chủ, người của đế vương tìm anh Diệp.”
Diệp Thiên Dật đứng lên: “Làm việc thôi.”
Kỷ Điệp cũng ngồi dậy: “Vậy ta sẽ đến sau.”
Diệp Thiên Dật gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Bên ngoài, một thành viên hoàng thất mà Bắc Hạo Nhiên phái đến đang đợi Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật biết, Bắc Hạo Nhiên có lẽ đã dặn dò người này nên làm cái gì rồi! Hợp tác cụ thể như thế nào, thực ra trong lòng Diệp Thiên Dật đại khái cũng đoán ra được một chút gì đó.
Bắc Hạo Nhiên ra tay với Diệp gia, vậy tự nhiên không thể làm cho dân chúng biết được, khiến cho người đời cảm thấy hắn không tốt như thế nào, như thế nào, hắn cho dù như vậy cũng muốn mình ít nhất người khác nhìn vào, hắn là đứng ở phương diện chính nghĩa và đạo lý!
“Phò mã.”
Người kia hành lễ với Diệp Thiên Dật.
Hắn là thành viên của hoàng thất, cảnh giới không nói là quá cao, hắn chính là đến nói một chút về kế hoạch với Diệp Thiên Dật, hắn cũng có chút mơ hồ!
Cho dù Diệp gia thật sự có thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo, cũng nên là của đế vương bọn họ chứ, sao đế vương lại đưa cho Diệp Thiên Dật?
Tất cả hắn có thể nghĩ đến duy nhất một khả năng chính là, bề ngoài là Diệp Thiên Dật lấy được thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo, bề ngoài là đưa Diệp Thiên Dật, trên thực tế vẫn là của đế vương bọn họ! Hắn chính là nghĩ như vậy! Mà những người khác cũng là cho rằng như vậy! Dù sao chỉ có cách như vậy mới có thể đường đường chính chính để lấy được thần vật cấp Thánh Đạo.
“Nói đi!”
Sau đó người kia vừa cùng Diệp Thiên Dật rời khỏi cung vừa nói những lời Bắc Hạo Nhiên dặn dò cho Diệp Thiên Dật nghe.
Diệp Thiên Dật hơi nhếch khóe miệng.
Bắc Hạo Nhiên này cũng coi như là người thông minh.