Một lúc lâu sau...
Diệp Thiên Dật đẩy Kỷ Điệp ra.
"Ngươi muốn làm cho môi của ta sưng lên luôn à??."
Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn Kỷ Điệp liếc mắt một cái.
Kỷ Điệp liếm liếm đôi môi đỏ mọng của mình.
"Thật tốt, may mắn lúc ấy ta không thành công, bằng không sẽ hối hận chết mất."
Kỷ Điệp cười duyên nói.
Từ nơi này ngươi có thể nhìn ra là nàng rất đặc biệt, nàng từng muốn giết Diệp Thiên Dật, ngươi nói, ai sẽ nhắc tới loại chuyện này chứ, nhưng mà nàng vẫn còn nhắc tới.
"Thành thật cải thiện chính mình, có nơi này..."
"Có nơi này, ta sẽ cho người một mảnh thiên địa."
Kỷ Điệp mỉm cười nói.
Diệp Thiên Dật đảo mắt xem thường.
Nàng còn thông minh hơn mình, Diệp Thiên Dật cảm thấy thế! Hơn nữa nàng còn cực kỳ lợi hại!
Cho nên, nàng nhất định sẽ bảo vệ cho nơi này thật tốt, sẽ không tiết lộ tin tức này ra ngoài.
"Đi đi đi, đi thôi, chắc là sang này hôm sau rồi, ngươi nên đăng cơ rồi!"
"Vậy ngươi... Đêm nay muốn ‘chơi’ Nữ hoàng không?"
Kỷ Điệp chớp chớp đôi mắt quyến rũ nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật; "..."
"Cũng không phải chưa..."
"Hửm?"
"Khụ khụ khụ ——"
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, nói: "Không được, thời gian cũng không còn nhiều lắm, ta phải đi rồi, sau khi xem ngươi đăng cơ ta phải đi rồi, cũng không cần tìm ta, sau này gặp lại nói chuyện là được rồi."
"Ừm."
Sau đó Kỷ Điệp lại hôn môi Diệp Thiên Dật.
Kỷ Điệp đăng cơ rồi, Diệp Thiên Dật cũng tin tưởng nàng có thể phát triển nơi này rất tốt.
Diệp Thiên Dật còn phải qya về thành Bắc Đẩu Thiên của Đế quốc Bắc Đẩu.
"Ngươi phải đi rồi sao..."
Bắc Manh Manh lưu luyến nhìn Diệp Thiên Dật, tay nhỏ bé lôi kéo ống tay áo của Diệp Thiên Dật.
"Cần phải đi, mặc dù ta rất không nỡ xa ngươi."
"Đi đi đi! Tra nam!"
Bắc Manh Manh liếc mắt, nhưng đôi mắt xinh đẹp của nàng đã đỏ hoe lên rồi.
"Được rồi, biết ngươi lưu luyến ta, ta hứa với ngươi, nhiều nhất một tháng sẽ trở lại gặp ngươi!"
"Ngươi nói rồi đấy nhé!"
Bắc Manh Manh mắt đẹp sáng ngời.
"Đương nhiên, bây giờ ta đi Yêu Tâm Phong một chuyến, nhiều nhất ở lại nửa tháng, trở về nhiều nhất còn có thể mất nửa tháng nữa? Sau khi kết thúc ta sẽ về!"
"Ở lại bao lâu." Bắc Manh Manh hỏi.
"Phỏng chừng cũng không được bao lâu, có thể phải đi Bát Hoang rồi."
"Bát Hoang... Ta cũng muốn đi." Bắc Manh Manh nói.
Diệp Thiên Dật cười véo má nàng, nói: "Ngươi còn nhỏ, không vội đi sớm như vậy được, ngươi đến Đế quốc Thiên Lâm của Kỷ Điệp đi, bây giờ nơi đó là của nàng rồi, nơi đó sẽ có có thể cho ngươi phương pháp tăng cảnh giới rất nhanh.."
"Ồ... Thật á?"
"Ta mà còn lừa ngươi sao?"
"Trời mới biết ngươi lừa bản công chúa bao nhiêu thứ." Bắc Manh Manh liếc mắt xem thường.
"Đi đi đi! Ngươi đến lúc đó đi cùng với Hạ gia." Diệp Thiên Dật nói.
"Ừm!" Bắc Manh Manh gật gật cái đầu nhỏ.
"Ta đi tìm Tiểu Ngữ Hàn." Diệp Thiên Dật nói.
"Hừ!"
Bắc Manh Manh liếc nhìn một cái khinh khỉnh.
"Vậy ngươi đi cùng ta."
"Vậy cùng đi!"
Sau đó hai người đi tới Hạ gia.
Hạ gia bây giờ đã bắt đầu thu thập đồ vật này nọ rồi.
Cũng không có gì nhiều lắm, nhưng mà dọn cả Hạ gia đi, nhiều nhất đem tới trươc đó, còn có linh vật thiên địa các thứ mang qua là được rồi.
"Chú Hạ, Ngữ Hàn đâu?" Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
"Nàng à, sư tôn của nàng đến đây, các nàng ở trong phòng của nàng kìa."
Hạ Thiên Hạ vỗ vỗ bả vai Diệp Thiên Dật nói.
"Dạ, ta qua đó gặp nàng, ngài tiếp tục thu dọn đi!"
"Ừm!"
Bắc Manh Manh không đi cùng Diệp Thiên Dật, bởi vì nàng biết Diệp Thiên Dật có chuyện muốn nói với Hạ Ngữ Hàn.
Cộc cộc cộc ——
Diệp Thiên Dật gõ cửa, Hạ Ngữ Hàn mở cửa ra, đôi mắt xinh đẹp sáng ngời khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật.
"Đã trở lại rồi à?."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
"Ừm!"
Một cô gái đi ra, đeo khăn che mặt, mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
"Đa tạ ngươi, dựa theo phương pháp của ngươi, rất nhiều người có Băng Thần Hàn thể của Băng Thần Điện đã điều trị khỏi! Ngươi có muốn cùng Ngữ Hàn cùng đi Băng Thần Điện một chuyến không? Tông chủ cũng muốn tự mình cảm tạ ngươi, ở nơi đó ngươi sẽ nhận được đãi ngộ tốt nhất."
Sư tôn của Hạ Ngữ Hàn nói.
Diệp Thiên Dật lắc đầu;"Không được, cuộc đời của ta do chính ta lựa chọn!"
"Được! Băng Thần Điện vĩnh viễn là bạn của người, ngày sau đi tới Chúng Thần Chi Vực, có thể ghé Băng Thần Điện chơi bất cứ lúc nào, cái này cho ngươi!"
Nàng đưa cho Diệp Thiên Dật một khối lệnh bài bằng thủy tinh rất đẹp.
"Đa tạ!"
"Các ngươi tán gẫu đi, ta về trước."
Sau đó thân ảnh nàng biến mất ngay tại chỗ!
Bẹp...
Diệp Thiên Dật sau đó cười xấu xa hôn nàng một cái.
Hạ Ngữ Hàn không kháng cự gì.
"Ngươi hôm nay đi sao?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Ừm... Sư tôn tới đón ta rồi."
"Vậy thì, sau này ngươi đến Băng Thần Điện có cô gái tên là Bạch Hàn Tuyết, ngươi nhớ chung sống tốt cùng nàng nhé."
Diệp Thiên Dật nói.
Vốn lúc đầu Diệp Thiên Dật không định nói, nhưng lại suy nghĩ, hai người này có thể hỗ trợ giúp đỡ nhau một chút, cho nên vẫn quyết định nói.
"Cũng là người phụ nữ của ngươi?"
Hạ Ngữ Hàn hỏi.
"Khụ khụ ——" Diệp Thiên Dật nhịn không được ho khan một tiếng.
"Ta biết rồi, ngươi yên tâm đi." Hạ Ngữ Hàn nhẹ giọng nói.
"Thực ngoan, chờ ta, đến lúc đó sẽ đi tìm các ngươi."
"Ừm... Ngươi..."
Hạ Ngữ Hàn ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ngươi nhớ cẩn thận."
Nàng không lo lắng cho mình, nhưng nàng thật sự lo lắng cho Diệp Thiên Dật, hắn rất rêu rao và rất dễ thu hút kẻ thù.
"Yên tâm đi, mạng của ta rất lớn."
"Vấn đề ở đây không phải là mạng lớn hay không lớn." Hạ Ngữ Hàn thực bất đắc dĩ nói.
"Biết rồi biết rồi! Hôn một cái nào."
Hạ Ngữ Hàn nhón mũi chân, hôn Diệp Thiên Dật một cái.
"Thực ngoan."
Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười.
"Chừng nào thì ngươi đi?"
Diệp Thiên Dật nói: "Ngay bây giờ."
"Ừm... vậy không chậm trễ ngươi nữa, ngươi xuất phát trước đi."
"Ngươi vội vàng muốn đuổi ta đi như thế à?." Diệp Thiên Dật giả vờ tủi thân nói.
Hạ Ngữ Hàn liếc mắt.
"Đi thôi, nếu có thể, chúng ta... gặp ở trận chiến chư thiên."
Hạ Ngữ Hàn nói.
"Được! Gặp ở trận chiến chư thiên! Nhưng nếu như gửi tin nhắn mà ngươi không trả lời nhanh, ta sẽ ghi hận, đến lúc đó đánh đít cho chừa nha, hôn một cái nữa nào."
Hạ Ngữ Hàn lại nhón chân hôn Diệp Thiên Dật một cái.
"Đi đây."
Diệp Thiên Dật vuốt tóc của nàng sau đó xoay người rời đi.
Hạ Ngữ Hàn đứng ở đó, mắt vẫn nhìn theo Diệp Thiên Dật, cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng hắn nữa...
"Chỉ có tách ra mới có thể nâng cao bản thân, chắc chắn sẽ có ngày gặp lại."
Sư tôn của nàng xuất hiện nói.
"Dạ..."
...
Bên kia, Diệp Thiên Dật và Bắc Manh Manh cũng chia tay rồi, Bắc Manh Manh tới nơi này chủ yếu chính là chuẩn bị cùng Hạ gia đi Đế quốc Thiên Lâm! Ở nơi đó, bọn họ có thể được bảo hộ tuyệt đối!
Hơn nữa Diệp Thiên Dật còn nói với Hạ Thiên Hạ, tính toán đưa cả Vương gia ở thành Ngọc Lâm cũng đến Đế quốc Thiên Lâm, Vương gia này đối Diệp Thiên Dật mà nói cũng là rất có duyên phận! Giúp bọn họ một chút cũng được! Dù gì cũng chỉ là tiện tay thôi mà, hơn nữa nhà bọn họ sản nghiệp nhiều, cũng có thể đến giúp Kỷ Điệp.
"Đi chưa?"
Trên nóc một ngôi nhà, Kiếm Cổ nằm ở đó uống rượu, nhìn Diệp Thiên Dật đi tới phía dưới, sau đó thả người nhảy xuống trước mặt Diệp Thiên Dật!
"Ừm, đi thôi!"
"Xuất phát, Yêu Tâm Phong!"