Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái sau đó đi về hướng nàng, Bạch Hàn Tuyết vậy mà theo bản năng lui về sau, không sai, nàng có chút kiêng kị Diệp Thiên Dật.
"Là ta sai rồi, ta không nghĩ tới lại tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy đối với ngươi, ta xin lỗi, ta cũng là vì ngươi chống đối ta, ta không chịu thua sau đó thì..."
Bạch Hàn Tuyết quay mặt sang một bên, theo thời gian chậm rãi trôi, sự bốc đồng, một số cảm xúc của cô cũng từ từ nhạt xuống.
"Ta không muốn nhìn thấy ngươi! Ngươi đi đi!"
Bạch Hàn Tuyết chỉ ra bên ngoài lạnh lùng nói.
“Ta không đi.” Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Hai người cứ giằng co vậy mấy phút đồng hồ, không ai nói lời nào.
"Được, được, ta thành thật xin lỗi ngươi, ta là đồ cặn bã, ta là hỗn đản, ta không phải là người."
Diệp Thiên Dật đi qua vịn hai vai Bạch Hàn Tuyết nhẹ nhàng ấn nàng xuống giường rồi ngồi xuống, Bạch Hàn Tuyết không biết vì sao lại không cự tuyệt.
Sau đó Diệp Thiên Dật ngồi bên cạnh nàng.
"Hai chúng ta nói chuyện rõ ràng chút đi ..." Diệp Thiên Dật chếch mặt nhìn nàng nói nhỏ.
"Không có gì cần phải nói chuyện hết, nếu không phải vì chị ngươi, ta đã giết ngươi từ lâu rồi!"
Bạch Hàn Tuyết từ từ trở lại bình thường.
"Ta biết, những ngày này ta đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho ngươi, ta sẽ không như vậy nữa, ta thề."
Bạch Hàn Tuyết không nói gì.
Lúc này trên tay Diệp Thiên Dật xuất hiện một chiếc bánh ngọt màu trắng kem.
Không còn cách nào, phải dùng bánh ngọt trái tim hẹn ước này thôi, sau đó Diệp Thiên Dật đặt chiếc bánh trước mặt Bạch Hàn Tuyết.
"Cho ngươi nè."
Mặt Bạch Hàn Tuyết lại quay sang một bên.
"Ngươi ăn xong thì ta sẽ đi."
Diệp Thiên Dật nói.
Sau đó khuôn mặt xinh xắn của Bạch Hàn Tuyết chậm rãi nhìn chiếc bánh trên tay Diệp Thiên Dật.
"Ngươi nói đấy nhé!"
Nàng không muốn nhìn thấy Diệp Thiên Dật!
"Ừm, chính tay ta làm đấy, vốn là định tặng cho ngươi để bồi tội, nhưng không ngờ lại chọc tức ngươi." Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng nói ra.
Cái này cũng không tính là lừa nàng, vật này theo một nghĩa nào đó thì đúng là do hắn làm, Diệp Thiên Dật xác thực dự định tìm một cơ hội nào đó cho nàng ăn, không mong có thể theo đuổi được nàng, chỉ mong độ thiện cảm đừng quá thấp là được?
Sau đó Bạch Hàn Tuyết cầm lấy bánh trong tay Diệp Thiên Dật, từng miếng từng miếng ăn hết nó, ăn càng nhanh Diệp Thiên Dật đi càng nhanh.
"Ting ... độ thiên cảm của Bạch Hàn Tuyết đối với ngươi +30."
Đây là hiệu quả của bánh ngọt trái tim hẹn ước này.
"Ting ... Bởi vì tình huống đặc thù của Bạch Hàn Tuyết, hiệu quả của bánh ngọt tăng gấp đôi."
Diệp Thiên Dật:? ? ?
Hắn hiểu rồi!
Trong mắt Bạch Hàn Tuyết, Diệp Thiên Dật quả thực không phải là người tốt, nhưng với Bạch Hàn Tuyết mà nói, Diệp Thiên Dật chắc chắn là người đặc biệt nhất, có một câu nói rất hay rằng chàng trai chọc cười cô gái sẽ luôn thua kẻ đã khiến cho nàng khóc, ngươi đối với nàng ngàn vạn tốt, cũng không tốt bằng người đó nói một câu, anh về rồi ...
Bạch Hàn Tuyết là rất ghét Diệp Thiên Dật, nhưng nếu Diệp Thiên Dật thao tác tốt, ác cảm này sẽ chuyển thành ... Không thể nói thích được, chí ít hữu hảo là rất rất dễ dàng! Tăng thêm có bánh ngọt trái tim nữa thì đây chắc chắn là cơ hội tốt cho Diệp Thiên Dật.
“Vị nó thế nào?"
"Giống vị cứt."
Bạch Hàn Tuyết lạnh lùng nói.
Sau đó Diệp Thiên Dật cười nói: "Ngươi nói thế là không đúng rồi, thế chẳng phải là nói ngươi đang ăn..."
Bạch Hàn Tuyết: "..."
"Câm miệng!"
"Ngươi còn trách ta không?"
Sau đó Diệp Thiên Dật nhẹ giọng hỏi.
Động tác của Bạch Hàn Tuyết dừng lại.
Thật kỳ lạ ... không hiểu sao không còn tức giận hắn nữa? Ngược lại Diệp Thiên Dật đang ngồi bên cạnh, nàng không hề muốn giết hắn như vậy nữa?
Bạch Hàn Tuyết không nói.
"Thực ra ta bởi vì đối với ngươi có thiện cảm nên mới hôn ngươi, có lẽ do con người ta thật sự quá cặn bã đi, ta không biết cách như thế nào theo đuổi được một cô gái hoàn hảo, và ngươi là một cô gái như vậy, cộng thêm con người ta quá hỗn đản rồi, cho nên mới dùng cách đó, ta xác thật từng có rất nhiều bạn gái, thế nhưng đa số các nàng đều là ái mộ hư vinh, thèm khát thân thể ta ..."
Bạch Hàn Tuyết: "..."
Diệp Thiên Dật nghiêng đầu nhìn nàng.
Khóe miệng của nàng đang hơi giương lên, nàng muốn cười.
Bạch Hàn Tuyết rất sửng sốt, nàng ... tại sao lại muốn cười?
"Ting ... Do trạng thái đặc biệt của Bạch Hàn Tuyết, tác dụng của bánh lại tăng lên gấp đôi. Hiện tại độ thiện cảm của Bạch Hàn Tuyết với kí chủ: 0."
Diệp Thiên Dật; "..."
Má? Từ cực độ chán ghét đến độ thiện cảm 0 chỉ dùng mấy câu nói? Đến cùng là nguyên nhân do Diệp Thiên Dật hay vẫn là do tác dụng của bánh quá biến thái?
Đều có! Trạng thái tinh thần đặc biệt của Bạch Hàn Tuyết kết hợp với tác dụng của bánh trái tim cộng thêm thao tác chính xác của Diệp Thiên Dật đạt đến hiệu quả cao như vậy.
"Ngươi cười rồi."
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thiên Dật liền mỉm cười nói.
Vẻ mặt Bạch Hàn Tuyết đột nhiên ngưng đọng.
"Không có."
Sau khi nói một cách lạnh lùng nàng ăn xong miếng bánh ngọt cuối cùng.
"Ăn xong rồi, ngươi đi đi.”
"Không được, ta không đi."
Bạch Hàn Tuyết nhíu mi lại nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ngươi đã cười, ngươi có phải hay không tha thứ ta rồi?"
Bạch Hàn Tuyết liếc nhìn Diệp Thiên Dật một chút, sau đó hít một hơi thật sâu, thu thập thật tốt cảm xúc của mình.
"Ngươi nói đúng, ngươi là đồ cặn bã, ta thật sự không nên cùng ngươi phân cao thấp, từ hôm nay ta không liên quan gì đến ngươi, ta sẽ không trách ngươi, ngươi cũng đừng lại chọc giận ta nữa."
Bạch Hàn Tuyết nói xong đứng lên.
"Không được, ta muốn theo đuổi ngươi!"
Diệp Thiên Dật đứng dậy nhìn thẳng vào nàng và nói một cách nghiêm túc.
---
P/s: Các truyện mới của team
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật
Phòng Giam Siêu Quái Vật