Trong phòng, Diệp Thiên Dật cảm nhận rõ ràng được mạch đập của cô gái đó, hàng trăm người phía sau chăm chú nhìn, không cất lên bất kì một tiếng động.
“Đây chính là cơ hội sống sót của ngươi đó. Lúc trước nói chuyện với ngươi, ta cảm thấy y thuật của người quả thật không tệ chút nào. Ta hy vọng ngươi có thể tìm được cách.”
Lý Bách Sơn bắt đầu diễn kịch với Diệp Thiên Dật!!!!
Diệp Thiên Dật gật đầu.
Những người khác không nói một lời nào!!
Hà Thiên Thu đứng ở phía cuối, cau mày nhăn trán.
Tuyệt đối đừng phát hiện ra nó!! Tuyệt đối không được!!
Một lúc sau, Diệp Thiên Dật giơ tay lên.
“Sao thế?”
Tinh Hải đế vương hỏi.
Thông thường, những người ở đây không có tư cách để có thể gặp mặt được Tinh Hải đế vương, nếu không vì xảy ra chuyện kia……
Những người khác chờ đợi Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Diệp Thiên Dật lại gật gật đầu; “Có thể chữa khỏi.”
“Cái gì?”
Nghe Diệp Thiên Dật nói như vậy, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó tin.
Thật sự không thể tin được. Bọn họ là ai? Bọn họ còn không có cách? Thằng nhóc này có cách trị khỏi sao?
Kaaa ------------
Hà Thiên Thu nắm chặt bàn tay.
Tinh Hải đế vương cũng có chút không dám tin.
“Ngươi chắc không?”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Không khó? Chất độc này có thể giải được?”
Mọi người: ???
Câu nói này như thể tát vào mặt tất cả bọn họ.
“Hahahah. Người anh em à, có mạnh miệng cũng không được nói như vậy nha.”
“Không sai, mấy người như chúng ta còn không có cách giải, ngươi mới xem có chút mà dám nói ngươi giải được độc này? Nói thật lòng, ta không tin. Ngươi phải biết, ngươi chỉ cứu người này mới giữ được cái mạng, còn không cứu nổi cái miệng bốc phét của ngươi. Như vậy ngươi chết còn thảm hơn nữa.”
“.............”
Diệp Thiên Dật liếc nhìn mấy người đang nói luyên thuyên đó, nói: “Các ngươi làm không được không có nghĩa người khác cũng làm không được.”
“Ngươi”
Bọn họ nắm chặt bàn tay lại.
Bọn họ muốn xem xem thằng nhóc này giải độc như thế nào!!
Còn trẻ tuổi như vậy, nói không chừng còn chưa tới hai ba hai tư tuổi?
“Được”
Tinh Hải đế vương gật đầu, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Vậy ngươi đến giải độc đi. Để ta nói cho ngươi biết trước, nếu như ngươi không làm được, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không được mà chết cũng không xong. Còn nếu như ngươi có thể giải được độc này, thì những chuyện trước đây ta hứa đều sẽ cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật lắc lắc đầu.
“Là ý gì”
Diệp Thiên Dật nói: “Ta phải thêm một điều kiện nữa.”
“Ngươi nói đi.”
“Ta muốn ngươi phải thả cô gái yêu tộc đi. Nàng quả thật là yêu tộc, nhưng trước giờ không làm hại đến ai, nàng cũng là bạn của ta.” Diệp Thiên Dật nói.
“Ta hứa với ngươi.”
Tinh Hải đế vương nói không chút do dự.
Diệp Thiên Dật lại lắc đầu: “Thả nàng ra trước đi.”
“Được, Tiên sư, ngươi đi thả cô gái yêu tộc kia ra đi.”
Tinh Hải đế vương nói.
Đối với hắn mà nói, thả một yêu tộc ra, so với mạng sống của Tuyết Phi, còn đứa con trong bụng nàng. Hắn sẽ không có bất cứ do dự gì.
Không thả? Vậy hắn có thể nhận được cái gì? Cái gì cũng không có!
“Điện hạ, người không lo lắng rằng, thằng nhóc này không thể giải được độc, hắn chỉ muốn cứu con yêu nữ kia ra thôi sao? Thậm chí còn hi sinh bản thân của mình.”
Một ông lão nhanh nhảu nói.
Tinh Hải đế vương có chút do dự.
Đúng vậy, vừa nãy hắn có suy nghĩ đến vấn đề này. Nhưng hắn tự hỏi, có lẽ nghe theo hắn là biện pháp duy nhất vào lúc này, hắn nhất định phải tin tưởng Diệp Thiên Dật, để hắn có thể dốc hết sức lực cứu người, điều quan trọng nhất đó là Tiên sư nói hắn không đơn giản như thế, Tinh Hải đế vương cũng tin rằng hắn có thể.
Thân là đế vương, người khác có thể nghĩ đến, làm sao hắn không nghĩ đến được cơ chứ?
“Thả người.”
Tinh Hải đế vương nói.
“Tuân lệnh, thần sẽ qua đó trước.”
Diệp Thiên Dật cong khóe miệng.
“Những người khác phiền đi ra ngoài. Điện hạ, người ở lại. Bây giờ ta bắt đầu giải độc.’
“Được.”
Sau đó, mọi người nhao nhao lui ra ngoài.
“Ngươi còn điều gì muốn nói với ta sao?”
Tinh Hải đế vương hỏi.
Trong lòng Diệp Thiên Dật cười một cái.
Quả nhiên thật thông minh, người có thể ngồi trên vị trí của đế vương quả nhiên không hề đơn giản, đặc biệt là đế vương ở Bát Hoang này. Có lẽ đế quốc này không phải do hắn đánh trận gầy dựng nên, nhưng có thể ngồi lên vị trí này thật không đơn giản!!
“Điện hạ, trên người Tuyết Phi nương nương có độc, hơn nữa là đã bị hạ độc từ rất lâu rồi.”
“Hả?”
Tinh Hải đế vương nhướng mày.
Trong lòng Diệp Thiên Dật lại cười thầm, dù sao cũng không có ai hiểu loại độc này, hắn muốn nói hươu nói vượn gì mà chả được.
“Đúng vậy. Cũng một thời gian lâu rồi. Nếu ta không đoán nhầm thì lúc trước Tuyết Phi nương nương cũng bị bệnh một trận rồi đúng không?”
Tinh Hải đế vương gật đầu.
“Người đầu độc chính là người đã chữa trị cho nàng.”
“Ngươi đang nói đến ……. Hà Thiên sư?”
Tinh Hải đế vương nhướng mày.
“Đúng vậy”
Trong lòng đế vương cười thầm.
Xem ra hình như bọn họ có chút hiểu lầm với nhau.
Cứ xem như không phải vậy. Hắn cũng biết, thằng nhóc này muốn giết chết Hà Thiên sư!! Thân là đế vương, hắn làm sao có thể không đoán ra được?
Nhưng, hắn lại muốn những người có năng lực hơn, những thứ khác đều không quan trọng. Hắn có thể giả vờ tin vào lời nói của Diệp Thiên Dật, không cần biết thật hay giả?
“Ta hiểu rồi, ngươi chữa khỏi độc cho Tuyết Phi xong. Ta sẽ trừng phạt Hà Thiên sư ngay lập tức, giết chết hắn.”
Diệp Thiên Dật cũng biết Tinh Hải đế vương đã đoán ra được cái gì. Như thế thì sao? Hắn quả là rất thông minh.
Nhưng mà vì để an toàn…..
Nửa tiếng sau, Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng cất chiếc ngân châm bị đen đi.
“Ngày mai chữa trị thêm một lần nữa sẽ hồi phục lại hoàn toàn.” Diệp Thiên Dật nói.
Cùng ngay lúc đó, Tuyết Phi mở đôi mắt xinh đẹp ra.
“Ái phi.”
Tinh Hải đế vương vội vàng chạy tới.
“Bệ …….. Bệ hạ. ……”
Nàng nói giọng yếu ớt.
“Không sao rồi, nàng cứ an tâm nghỉ ngơi.”
Sau đó, Tinh Hải đế vương nhìn Diệp Thiên Dật nói.
“Đi thôi”
Diệp Thiên Dật cong môi, cùng Tinh Hải đế vương bước ra ngoài.
Bên trong Đại Điện, tất cả mọi người đang đi đi lại lại ở đó.
Diệp Thiên Dật liếc nhìn Lý Bách Sơn, Lý Bách Sơn khe khẽ gật đầu với Diệp Thiên Dật, hắn biết Tô Mị Nhi không sao rồi.
“Điện hạ, như thế nào rồi ạ?”
Những người đó vội vàng hỏi.
Tinh Hải đế vương liếc nhìn đám đông, sau đó nói: “Tuyết Phi đã khỏi rồi.”
“Cái gì?”
Mọi người đều lộ ra vẻ sững sờ!
Thằng nhóc này, hắn thật sự đã giải được độc của Tuyết Phi sao?
Diệp Thiên Dật cũng không còn cách nào khác, hắn phải đành hạ độc Tuyết Nhi mới có thể ra tay được.
Nhưng mà nàng sẽ không sao hết, đứa con trong bụng nàng cũng sẽ không sao.
Bọn họ không thù không oán. Đế quốc giết Tô Mị Nhi cũng là chuyện thường xuyên xảy ra ở chỗ này.
“Người đâu, bắt Hà Thiên sư lại cho ta.”
Hà Thiên Thu: ???
Ngay sau đó, vài người cường giả của hoàng thất đã khống chế Hà Thiên Thu lại.
Hà Thiên Thu nghiến răng, nghiến lợi.
“Bệ hạ, đây là như thế nào?”
Hà Thiên Thu giận dữ hét lên.
Diệp Thiên Dật!!!
Hắn biết nhất định là Diệp Thiên Dật! Hắn biết rằng ngay lúc nhìn thấy Diệp Thiên Dật bước ra, hắn đã có dự cảm không lành. Nhưng mà hắn không tin chuyện ma quỷ này, hắn không có thời gian trốn đi! Cảnh tượng này đã xảy ra.
Diệp Thiên Dật lạnh lùng nhìn Linh Kiếm tôn giả.
Tràn đầy hài hước.
Đối đầu hắn!! Cũng không xem xem lại mình mấy cân mấy lượng!
Ở đại lục Thiên Lam, hắn đều làm được, vậy ở đây hắn có thể không làm được sao?
Thật là muốn nói với hắn đã lâu không gặp…..
“Hà Thiên sư, chính ngươi đã hạ độc Tuyết Phi, ngươi còn không chịu thừa nhận?”
Mọi người: ???