Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 900 - Chương 898: Sẵn Sàng Đi Đến M Nguyệt Tông

Chương 898: Sẵn sàng đi đến m Nguyệt Tông
Chương 898: Sẵn sàng đi đến m Nguyệt Tông

Vấn đề này thật ra rất đơn giản!

Đây là một thế giới lấy sức mạnh làm chủ, sức mạnh chính là đạo lý!

Nhưng mà thế giới này lại không công bằng, có người sinh ra đã có thể tu luyện được, có người là thiên tài, lại có người dù có làm gì thì cũng không thể nào tu luyện được!

Mà những người sinh ra không thể tu luyện được chỉ có thể sống một cuộc đời bình thường, chẳng qua, ai mà không muốn được bay trên trời cao, cầm kiếm hành quân, được người người kính trọng cơ chứ? Trong lòng của những con người không thể tu luyện ấy, ắt hẳn ai cũng nuôi một mong ước là có thể tu luyện.

Mà hiện tại, m Nguyệt Tàn Quyển của m Nguyệt Tông đã cho bọn họ cơ hội để được tu luyện, m Nguyệt Tông chính là cha mẹ tái sinh của bọn họ. Còn Đế Quốc cho bọn họ được cái gì? Một gia đình an ổn, nhưng mà bọn họ cảm thấy, một mái nhà, ở đâu mà không phải là nhà cơ chứ? Đế Quốc, cuối cùng cũng không cho bọn họ được cái gì.

Trong mắt họ, m Nguyệt Tông thật vĩ đại!

Chỉ là …….

Diệp Thiên Dật cũng biết.

m Nguyệt Tàn Quyển của m Nguyệt Tông thuộc về tà thuật. Mặc dù nó có thể cho bọn họ cơ hội để được tu luyện nhưng đồng thời cũng khiến họ lầm đường lạc lối. Nhưng mà những người đó không nghĩ như thế, họ chỉ nghĩ rằng, ta có thể tu luyện, ta có thể trở nên mạnh mẽ hơn. Đó chính là sự lựa chọn của bản thân, ta vô cùng biết ơn m Nguyệt Tông!

Lý Bách Sơn tiếp tục nói: “m Nguyệt Tông đã có lịch sử lâu đời, nhiều năm về trước, đế vương trước kia của Đế quốc Thánh Tâm là một kẻ bất tài, vì mưu cầu hòa bình mà thậm chí hắn đã cắt đất cho m Nguyệt Tông. Trải qua nhiều năm thay đổi, một Đế quốc Thánh Tâm bá chủ tuyệt đối trước đây đã dần dần bị m Nguyệt Tông gặm nhấm từng chút một. Cơ bản mà nói, một phần ba lãnh thổ trước đây của đế quốc nay đã thuộc về m Nguyệt Tông.

Diệp Thiên Dật có chút cạn lời.

“m Nguyệt Tông cũng giành đất lập vương, có thể nói đây là đế quốc lớn thứ sáu trong đại lục này. Mãi cho đến những năm gần đây, tân đế của Đế quốc Thánh Tâm lên kế vị, tình hình mới dịu đi đôi chút. Tân đế là một người tài năng, đã liên tục đứng lên khai chiến với m Nguyệt Tông, cũng dần dần đoạt lại lãnh thổ, giờ chỉ còn một phần tư lãnh thổ là thuộc về m Nguyệt Tông, đồng thời cũng đổi tên thành Đế quốc m Nguyệt. Nhưng mà mọi người đã quen đại lục này chỉ có năm đế quốc. Mặc dù tông chủ của m Nguyệt Tông không xưng đế, nhưng ai ai cũng hiểu rằng nàng cũng được xem như một đế vương.

Diệp Thiên Dật: “........”

Aiya, đệ tử này của Yêu Hậu, thật là khó giải quyết nha!!

Đế quốc Thánh Tâm, đế quốc mạnh nhất còn không làm gì được nàng, vậy Diệp Thiên Dật thì sao?

“Nhưng mà, lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo. Bị m Nguyệt Tông quấy rối nhiều năm như vậy mà Đế quốc Thánh Tâm vẫn là một cường quốc đứng đầu. Nhưng mà, m Nguyệt Tông cũng càng ngày càng mạnh hơn.”

Diệp Thiên Dật nói: “Là bởi vì công pháp của bọn họ có thể khiến cho người bình thường tu luyện được, vì thế biết được chuyện này những người bình thường từ khắp năm châu tứ hải đều đến m Nguyệt Tông để gia nhập sao?”

“Không sai. Ngươi nói xem nếu ngươi không thể tu luyện, bỗng dưng từ trên trời rớt xuống một cơ hội như thế. Ngươi muốn không?”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Muốn.”

“May mắn thay. Tuy rằng m Nguyệt Tàn Quyển thuộc về tà giáo nhưng cũng không quá tàn độc. So với những công pháp hấp thụ linh hồn của võ giả, thậm chí hút máu người sống để tu luyện, thì m Nguyệt Tàn Quyển chỉ tiêu hao sinh mệnh lực của bản thân để tu luyện. Nhưng cảnh giới tăng lên thì tuổi thọ cũng tăng lên, nghĩ thế này thì cũng tốt. Nhưng đây không phải là yếu tố quan trọng nhất, chủ yếu vẫn do tính tình của người tu luyện m Nguyệt Tàn Quyển sẽ xảy ra sự thay đổi. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến nó bị gọi là tà công.”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

“Vậy ngươi đi đâu? Đi Đế quốc m Nguyệt sao?”

Lý Bách Sơn hỏi.

“Có thể, đi đến đâu tính đến đó đi.”

Lý Bách Sơn cũng không biết tên nhóc này muốn đến m Nguyệt Tông để làm cái gì.

“Ừm, trước mắt ta sẽ đi với người bảy ngày. Nếu như ngươi còn cần ta giúp đỡ, thì ta sẽ tiếp tục đi cùng, coi như trả ơn cho ngươi.” Lý Bách Sơn nói.

“Được, ta đi đến chỗ đã hẹn trước đợi ngươi. Vài cái linh vật thiên địa mà lúc trước nói với ngươi, ngươi tìm được thì ngày mai đến đó nhé.”

“Được rồi.”

Sau đó, Lý Bách Sơn và Diệp Thiên Dật tách nhau ra.

Sở dĩ phải đi trước ngày mai vì Tinh Hải đế vương sẽ tìm đến Diệp Thiên Dật để giải độc tiếp cho Tuyết Phi. Nhưng thực ra, độc của Tuyết Phi đã sớm khỏi rồi nên Diệp Thiên Dật phải đi thật xa.

Tiếp theo, Diệp Thiên Dật sẽ đi đâu?

Dễ thôi, hắn nên đi đến m Nguyệt Tông sau đó tìm cách tiếp cận với sư tỷ đã bị trục xuất đó,.... sau đó thì theo đuổi nàng!!

Diệp Thiên Dật không tin, cua em gái này rốt cuộc khó thế nào? Dù thế nào đi nữa cũng là phụ nữ đúng không? Phụ nữ thì kiểu gì mà chẳng phải “aaaaaaa…..”

Mặt khác, Diệp Thiên Dật đi đến một khách sạn nhỏ ở ngoại ô mà hắn đã hẹn với Tô Mị Nhi.

Diệp Thiên Dật thoắt một cái đã đến phòng Tô Mị Nhi.

Sau đó,....... Diệp Thiên Dật bị hú vía một phen!!

Tên mặt đất thế mà có một người đàn ông đang nằm.

“Mẹ nó. Ngươi sau lưng ta dám lén lén lút lút với thằng đàn ông khác.”

Diệp Thiên Dật hung tợn nói.

Tô Mị Nhi đang mặc bộ đồ ngủ, tay lau mái tóc ướt, rõ ràng là mới vừa tắm xong. Nàng tùy ý hất người đàn ông đang nằm trên mặt đất.

“Trước mắt luyện tập một chút, dù sao cũng phải hầu hạ tiểu Thiên Dật nhà ngươi, vậy cũng nên thành thạo một chút. Mới có thể làm ngươi thoải mái dễ chịu mà tận hưởng, phải không?”

Tô Mị Nhi cười một tiếng.

Diệp Thiên Dật mắt trợn trắng.

Người đàn ông trên mặt đất thở không ra hơi, rõ ràng là thèm muốn vẻ đẹp của Tô Mị Nhi, sau cùng lại bị nàng hút một hơi khô máu.

Tô Mị Nhi vẫy vẫy tay, cái xác biến mất. Nàng có thuộc tính không gian, yêu tộc sở hữu thuộc tính phải có huyết mạch cường đại. Những thứ mà ngươi chứng kiến, cũng không được xem như là thuộc tính đúng nghĩa của yêu tộc.

“Tiểu Thiên Dật ~~~ Ngươi ta tắm rửa sạch sẽ hết rồi này~~ ~”

Sau đó, Tô Mị Nhi vòng tay qua cổ Diệp Thiên Dật, hai khuôn mặt kề sát nhau, gần như có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.

“Dừng lại.”

Diệp Thiên Dật nói.

Ước chừng có muốn thật đi nữa, cô gái này cũng không cho, nàng là một cô gái suốt ngày dẻo miệng lừa đảo đàn ông.

“Ngươi không phải “ăn phở” bên ngoài rồi đó chứ?”

Diệp Thiên Dật: “..............”

“Điều quan trọng nhất bây giờ là trở nên mạnh mẽ hơn, ta đưa cho ngươi cái này.”

Diệp Thiên Dật đưa viên đam dược có thể khiến Tiên Vương cảnh thăng cấp lên Thần Vương cảnh mà hắn được thưởng vào lần điểm danh thứ hai cho Tô Mị Nhi.

Thứ này sau ba ngày sẽ biến mất, Diệp Thiên Dật cũng không dùng được, hắn cảm thấy cũng không cần. Mấy thứ này đều có hết cả, ước chừng sau này còn có nhiều hơn.

“Đây là cái gì?”

Cầm viên đan dược, Tô Mị Nhi cảm nhận thấy một vỗ linh lực thiên địa cực kỳ mạnh tỏa ra.

“Có thể giúp ngươi trực tiếng nâng cấp lên Thần Vương cảnh.”

Tô Mị Nhi: “.............”

“Thật hay giả đó? Ta cũng chỉ là Tiên Vương cảnh nhị giai thôi.”

Tô Mị Nhi hơi sốc. Cái này là cái gì?

“Được.”

Tô Mị Nhi:”..............”

Nàng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Đây là loại thuốc gì vậy? Cả đời này còn chưa nghe quá? Trong Bát Hoang cũng chưa nghe nói đến đồ vật này. Người ta có thể từ Tiên Vương cảnh thập giai nâng cấp lên Thần Vương cảnh, còn nàng chỉ mới có Tiên Vương cảnh nhị giai, liệu có được không?

Nhưng nàng tin vào Diệp Thiên Dật.

“Ngươi đợi đây đi, ta đi nâng cấp, nếu như thành công, ta sẽ đi mua áo mưa về cho ngươi….”

Nói xong nàng biến mất ngay lập tức.

Diệp Thiên Dật: “.............”

Bình Luận (0)
Comment